Tháp đại đạo Tam Thiên là nơi mà toàn nhân tộc tiêu tốn tinh thần và thể lực khổng lồ cùng với thời gian để xây dựng nên, thiên tài muốn tiến vào trong đó cần phải biểu hiện thực lực của mình, thiên phú, mỗi một người tiến vào bên trong đều có hạn chế gian một cách nghiêm khắc, mỗi lần tiến vào trong chỉ nhiều nhất chín ngày.
Giờ đây lĩnh ngộ đạo mạch này hoàn toàn có hiệu quả bằng một phần ba tháp đại đạo Tam Thiên! Cứ lĩnh ngộ như vậy tốc độ sẽ nhanh tới mức nào?
Mấu chốt là chỉ cần dung nhập vào bên trong cơ thể, Diệp Tinh hoàn toàn có thể không ngừng lĩnh ngộ.
Cho dù mấu chốt của việc lĩnh ngộ đạo tắc là dựa vào chính mình, nhưng thử nghĩ mà xem, mỗi người một tháng có thể tiến vào trong tháp đại đạo Tam Thiên một lần, vậy thì tốc độ lĩnh ngộ chắc chắn nhanh hơn, bỏ xa người khác rất nhiều.
Giờ đây đạo mạch có một phần ba hiệu quả của tháp đại đạo Tam Thiên, tốc độ lĩnh ngộ của Diệp Tinh chỉ cần nghĩ thôi đã biết nhanh tới mức nào!
Đây hoàn toàn thuộc về sở hữu của hắn, muốn lĩnh ngộ thì lĩnh ngộ!
“Dung hợp!”
Lúc này trong lòng Diệp Tinh sinh ra một sự mong chờ cực lớn, nếu có thể dung hòa toàn bộ đạo mạch không gian và thời gian vào trong cơ thể, vậy chắc chắn hắn có thể thuận lợi mà nắm giữ được Đạo Tắc Không Gian, Thời Gian hoàn chỉnh.
Đạo Tắc Không Gian, Đạo Tắc Thời Gian, kết hợp thành một Đại Đạo Thời Không hoàn chỉnh, chỉ cần nắm giữ nó, vậy sẽ trở thành chúa tể đại đạo, chúa tể thế giới!
Sinh ra hứng thú với dung hợp này, Diệp Tinh tính toán một chút tốc độ dung hợp, không nhịn được khẽ nhíu mày.
“Dựa theo tốc độ này, trong một năm mình cũng chẳng dung hợp được bao nhiêu.” Diệp Tinh lo lắng trong lòng.
Đạo Mạch Không Gian, Đạo Mạch Thời Gian ở ngay trước mắt, đây chắc chắn là cơ duyên lớn nhất từ trước tới nay mà hắn gặp được, nhưng chỉ có thời gian một năm để dung hợp.
Trong không gian, cây thần Thời Không nhìn ra được sự lo lắng của Diệp Tinh, ông ta lắc đầu nói: “Đoán chừng một năm chỉ có thể dung hợp được nhiều nhất một phần hai mươi.”
Nói xong, bỗng nhiên tốc độ dung nhập của những đạo mạch này tăng lên nhanh chóng.
“Tốc độ nháy mắt tăng lên hơn mười lần?” cây thần Thời Không nhìn đạo mạch thời gian, không gian đó, trong mắt lộ ra vẻ ngạc nhiên.
“Không hổ là người thoát khỏi dòng sông vận mệnh.”
Sau khi hơi ngạc nhiên, ngược lại cây thần Thời Không lại cảm thấy rất bình thường.
“Haha, tốc độ tăng nhanh hơn rồi!” Lúc này trong mắt Diệp Tinh ngập tràn sự hưng phấn.
Ong…
Khí lưu màu xám trong đầu hắn chuyển động, sau đó có một một chút trực tiếp tràn ra, dung nhập với cơ thể hắn.
“Khí lưu màu xám.” Diệp Tinh thầm kinh ngạc.
Tác dụng của khí lưu màu xám này rất lớn, sao chép thiên phú đạo tắc, sao chép bí thuật cường đại trời sinh, giờ đây còn có thể giúp hắn dung nhập đạo mạch nhanh hơn.
Theo hắn thấy, khí lưu màu xám này dường như không gì là không thể.
“Có điều tốc độ tiêu hao này….” Diệp Tinh phán đoán đơn giản một chút.
Khí lưu màu xám tràn ra khiến cho hắn có thể tăng nhanh tốc độ dung nhập đạo tắc, nhưng khí lưu màu xám bị tiêu tốn cũng rất nhanh.
Trước đây sau khi Diệp Tinh sao chép thiên phú vận mệnh, cách thời gian hiện giờ cũng đã hơn một năm, khí lưu màu xám trong đầu hắn cũng không nhiều lắm.
“Hi vọng có thể kiên trì được một năm.” Diệp Tinh lắc đầu.
“Không thể lãng phí thời gian một năm này, bây giờ bắt đầu lĩnh ngộ.”
Sau đó hắn không nghĩ nhiều nữa, những đạo mạch này dung nhập vào trong cơ thể, hắn lĩnh ngộ Đạo Tắc Không Gian cũng dễ dàng hơn nhiều, hiện giờ trong đầu hắn xuất hiện rất nhiều kích thích.
“Tốc độ lĩnh ngộ phân thân cũng nhanh! Xem xem một năm này có thể tiến bộ bao nhiêu!”
Bản thể và phân thân của hắn đều rơi vào trong quá trình lĩnh ngộ.
…
Thời gian nhanh chóng trôi chảy, một tháng….hai tháng….bốn tháng….
Diệp Tinh cứ an tâm mà ở nơi này lĩnh ngộ như vậy.
…
Một nơi trong không gian, một bóng người nhanh chóng vút qua, trong tay còn cầm một thanh trường thương.
Vút!
Bỗng nhiên, thanh trường thương trong tay vung lên, lập tức đâm về bóng người phía trước.
Đòn tấn công này xuất hiện quá nhanh, thậm chí ba người phía trước còn không kịp phản ứng.
Trong mắt chàng trai cầm hai chiếc cự chùy đó tràn ngập vẻ kinh hoàng, lập tức bị thương ma chém qua yết hầu.
“Lạch cạch!” sau đó cơ thể lập tức đổ xuống mặt đất, mất đi hơi thở của sự sống.
“Lũng Mạc!” cô gái lạnh lùng Mặc Tâm nhìn bóng người ra tay phía xa, lập tức nổi giận nói: “Vậy mà ngươi vẫn chưa rời khỏi không gian này?”
“Haha, cây thần lĩnh vực vẫn còn, điều này chứng tỏ ấn ký Thời Không vẫn sẽ xuất hiện, một quả Thời Không sao có thể thỏa mãn được ta.” Lũng Mạc bình tĩnh nói.
Vút!
Một bóng dáng lay động, sau đó lại đâm về phía cô gái tóc đổ Ellie.
“Sư tỷ!”
Mặt cô gái tóc đỏ Ellie tràn ngập vẻ sợ hãi, nhanh chóng dựa gần vào Mặc Tâm.
“Tìm chết!” Mặt Mặc Tâm trông vô cùng giận dữ.
Tay phải cô vung lên, trong không gian lập tức xuất hiện từng luồng lôi điện đánh xuống, toàn bộ đánh về phía Lũng Mạc.
“Vân Băng Lôi!”
Những luồng lôi điện này giống như từng khối băng, nhưng trên mỗi một khối băng lại có một luồng lôi điện khủng bố.
“Răng rắc!”
Thương mang đánh ra, gần như bao phủ toàn bộ bốn phía, sau đó lôi điện xung quanh bị đánh tan.
“Haha, Mặc Tâm, trước đây thực lực của ngươi và ta ngang nhau, nhưng đã gần một năm trôi qua, ta có lĩnh ngộ quả Thời Không, Đạo Tắc Không Gian tiến bộ rất lớn, giờ đây ngươi đã không phải là đối thủ của ta nữa rồi.” Lũng Mạc cười to, nói.
Trong công kích của hai người rõ ràng anh ta chiếm ưu thế.