Vì để nâng tính tích cực tu luyện của thanh niên, trái đất sẽ tổ chức một vài trận đấu, trong đó có sự kiện võ đạo là lớn nhất, phần thưởng cũng rất hậu hĩnh.
Sự kiện võ đạo còn lấy danh nghĩa của Diệp Tinh để bắt đầu.
“Còn hai phút nữa là sự kiện võ đạo lần này sẽ bắt đầu, anh, không phải anh về rồi hả, em muốn anh tới đó một chút.” Diệp Phong cười hì hì nói ra mục đích của mình.
Cậy là hội trưởng của sự kiện võ đạo, tất nhiên phải tổ chức sự kiện một cách hoàn mỹ nhất.
Sự kiện võ đạo trái đất đã tổ chức rất nhiều năm, nhưng Diệp Tinh chưa tới lần nào.
Giờ đây, địa vị của Diệp Tinh ở trái đất rất cao, là đối tượng sùng bái của vô số thanh niên.
Chính vì như vậy, vậy nên Diệp Phong mới tời nhà Diệp Tinh vào lúc này. Đi một lát rồi quay lại, cũng không tốn bao nhiêu thời gian của Diệp Tinh.
“Cái tên nhóc này…” Diệp Tinh vỗ vai Diệp Phong, gật đầu cười, nói: “Vậy thì anh đi một chuyến.”
Đối với hắn mà nói, đây chỉ là một việc dễ như nhấc tay mà thôi.
“Tốt quá!” Nghe vậy, trên mặt Diệp Phong tràn ngập vẻ kích động.
Việc đối với Diệp Tinh dễ như một cái nhấc tay, nhưng lại có ý nghĩa rất lớn đối với sự kiện lần này.
“Anh, đây là phó hội trưởng của sự kiện lần này – Lăng Phong.” Sau đó Diệp Phong chỉ về chàng trai bên cạnh, cười nói.
“Diệp…. Diệp Tinh đại nhân, đây……đây là một số thông tin về sự kiện võ đạo lần này, ngài xem một chút đo.” Chàng trai Lăng Phong có chút lắp bắp nói.
Cậu ta chỉ cảm thấy tim mình đập mạnh không ngừng, Diệp Tinh, đây là nhân vật trong truyền thuyết đó, cũng chính là người cậu ta sùng bái nhất. Giờ đây đang sống sờ sờ đứng trước mặt cậu ta.