Dựa theo thiên phú mà hiện giờ Diệp Tinh thể hiện ra, đủ để tiến vào hạng thứ mười trong lịch sử các thiên tài Hư Không Cảnh!
Mà mười thiên tài trước, chỉ có một người vì nguyên nhân nào đó mà vẫn chưa đột phá, thậm chí còn xuất hiện một tồn tại vĩ đại cấp bậc thánh hoàng!
Cho dù là sau hạng mười, thời gian xông qua tầng thứ mười chín Tháp Đăng Thiên càng ngắn, tỉ lệ trở thành đại đạo chi chủ cũng càng lớn.
Trong hạng một trăm, trừ những người đã ngã xuống, thậm chí đã có hơn tám phần trở thành đại đạo chi chủ!
Tỉ lệ này cao tới mức nào?
Thậm chí trong một trăm hạng đó cũng có tồn tại trở thành thánh hoàng!
“Không thể tin được!”
“Có điều thiên tài nghịch thiên sinh ra chắc chắn là điều may mắn của nhân tộc chúng ta!”
“Lăng Hằng, chúc mừng nhé.”
Ngoài chấn động ra, trong lòng các đại đạo chi chủ lại cảm thấy không tin, một vài người còn chúc mừng đạo chủ Lăng Hằng.
Nhân tộc xuất hiện càng nhiều cường giả, đây chắc chắn là điều mà bọn họ muốn thấy.
Giống như tộc Không Nguyên, tộc Hàn Nguyệt, thực lực của họ yếu đuối, chỉ có thể nhìn sắc mặt nhân tộc mà làm việc, thậm chí còn tiếp nhận những hiệp nghị không công bằng.
Đây chính là vũ trụ trần trụi, thực lực là vua!
“Haha.” đạo chủ Lăng Hằng cười đáp lời, trên mặt cũng tràn ngập sự vui vẻ.
Thực tế ông ta cũng bị thực lực mà Diệp Tinh biểu hiện ra dọa cho một trận, ông ta biết Diệp Tinh lĩnh ngộ Đạo Tắc Tử Vong, nhưng không biết đã đạt tới trình độ như vậy!
“Đây là thiên phú mạnh mẽ mà đồ đệ của mình thi triển ra, không biết đạo chủ Quang Huyền có biểu tình thế nào? Cho dù là Huyền Thưởng Lệnh, những Bất Tử Cảnh đó chắc chắn không dám ra tay đối phó với đồ đệ của mình đúng không?”
Đạo chủ Lăng Hằng đang nói chuyện với các đại đạo chi chủ khác, trong lòng cũng nghĩ thầm.
Mà trong không gian tầng thứ mười chín, bóng người đàn ông áo trắng lại lần nữa xuất hiện, lúc này trên mặt ông ta tràn ngập sự vui vẻ.
“Nhân tộc bọn ta đã rất nhiều năm không có thiên tài Hư Không Cảnh tu luyện trong một trăm năm đã xong qua tầng thứ chín Tháp Đăng Thiên. Chúc mừng ngươi.” Người đàn ông áo trắng nhìn Diệp Tinh, chúc mừng.
“cảm ơn.” Sắc mặt Diệp Tinh bình tĩnh.
“Tiến vào đi, sinh mệnh tầng thứ hai mươi chắc hẳn là cường giả đã gần chạm tới Đạo Tắc Cảnh, chỉ có thật sự đạt tới Đạo Tắc Cảnh bình thường mới có thể giết được, mặc dù ngươi không thể xông qua, nhưng có thể cảm nhận được thực lực.” trước mặt người đàn ông xuất hiện một cánh cửa.
“Tầng thứ hai mươi ư?” Diệp Tinh nhìn cánh cửa, trong mắt lóe lên tia sáng, hắn không hề do dự, trực tiếp bước vào trong.
Khung cảnh trước mặt biến hóa, nháy mắt hắn xuất hiện trong không gian.
Không gian này dường như chỉ toàn một màu vàng, dao động sắc bén không ngừng tản ra trong không gian, cho dù cơ thể Diệp Tinh mạnh mẽ, nhưng cũng cảm thấy đau đớn.
“Không tệ, mới Hư Không Cảnh đã tới được đây, có thể nói ngươi là thiên tài đỉnh cấp nhất trong lịch sử nhân tộc!”
Một âm thanh vang lên, phía bên kia không gian có một sinh mệnh thuộc tính kim trên thân lóe lên dao động sắc bén.
“Vì để ngươi cảm nhận một chút thực lực của cường giả Bất Tử Cảnh, ta sẽ thi triển chậm một chút!” Sinh mệnh thuộc tính kim trầm giọng nói.
Vút! Vút! Vút!
Lập tức có một ánh sáng màu vàng điên cuồng tràn về phía Diệp Tinh.
“Hừ!”
Diệp Tinh gầm nhẹ, nháy mắt bạo phát ra tất cả thực lực của bản thân, mặc dù biết bản thân không phải đối thủ, nhưng tất nhiên hắn không thể khoanh tay chịu trói.
Có điều đạo tắc hệ kim ùn ùn đánh tới, căn bản là hắn không ngăn cản được,
Kiên trì mãi tới mười mấy giây sau, sức sống của Diệp Tinh chỉ còn lại một tia cuối cùng.
“Bất Tử Cảnh, quả nhiên cách biệt với mình rất nhiều!”
Diệp Tinh thầm nói.
Từ cực hạn Chân Linh Cảnh tớ Bất Tử Cảnh, đó hoàn toàn là một sự biến hóa về chất, vế trước chỉ có tuổi thọ mười triệu năm, vế sau lại là sinh mệnh vĩnh hằng, chỉ nghĩ thôi đã biết cách biệt lớn thế nào.
Giờ hắn sử dụng các phương pháp, nhưng vẫn không phải là đối thủ của Bất Tử Cảnh bình thường.
Sinh mệnh thuộc tính kim này khiến cho hắn cảm nhận được thực lực của Bất Tử Cảnh, nếu không không tới một giây hắn đã bị đánh chết.
Xoát!
Trong lòng nghĩ, không gian hiện lên một luồng dao động, sau đó bóng dáng của Diệp Tinh trực tiếp biến mất không thấy.
“Bị đào thải.”
“Rất bình thường, nhân tộc chúng ta còn chưa có một vị thiên tài nào có thể ở Hư Không cảnh mà xông qua tầng thứ hai mươi, nếu mà Diệp Tinh thật sự xông qua được, vậy thì chắc là phải chọc thủng trời.”
“Lăng Hằng, nếu biết sớm Diệp Tinh có thiên phú mạnh như vậy, lúc trước ta đã tiên hạ thủ vi cường rồi*.”
_*Tiên hạ thủ vi cường: ra tay trước chiếm ưu thế_
_*Tiên hạ thủ vi cường: ra tay trước chiếm ưu thế_
Mấy vị Đại đạo chi chủ đều cười nói.
Thiên phú đáng sợ đến mức nào đây chứ?
Căn cứ vào thành tựu của những thiên tài trước đây, chỉ cần Diệp Tinh không ngã xuống, thì tương lai gần như chắc chắn sẽ là một vị Đại đạo chi chủ!
Có thể thu một vị Đại đạo chi chủ làm đệ tử, ai cũng đều nguyện ý!