Tử Di

Chương 45: 45: Hôn Ước



Tạ Ngọc bên cạnh thấy vậy cũng quan tâm hỏi:
” Chung Ly đoán trúng rồi đúng không? Chúng ta đều là bằng hữu nếu có phiền muộn cũng không cần giấu một mình trong lòng.”
Chung Ly nhấp thêm một ngụm trà nói tiếp:
” Theo ta được biết, Tuyết Tử chân nhân tại nội môn giữ cương vị trưởng lão đã lâu, môn nhân đệ tử cũng vô số.

Ngươi là thứ mười một thân truyền đệ tử tân nhập môn.”
Tạ Ngọc nghe nàng nói cũng bắt đầu suy đoán:
” Tuyết Tử trưởng lão trong nội môn không có chức vị thực quyền khó tránh khỏi thu nhập cũng có thể không cao.

Dưới trướng người lại không ít, e rằng muốn đồng đều đối xử giữa các đệ tử là không dễ.”
Nghe hai người suy đoán bấy giờ Doãn Ứng Nguyệt mới thở dài nói:
” Đều là chút việc nhỏ nhặt, là ta không sảng khoái mới tự làm mình phiền não.

Bên trên ta có vài vị sư huynh sư tỷ đang ở luyện khí hậu kỳ, trước mắt trúc cơ sắp tới tài nguyên tất nhiên phải đi tranh giành.”
Chần chờ một chút lại nói tiếp:
” Ta mới chỉ là luyện khí một tầng tiểu tân nhân, nguyệt linh hàng tháng cũng đã đủ cho ta tu luyện.

Cảm ơn hai người đã lo lắng.”
Chung Ly, Tạ Ngọc nghe vậy cũng không cố gặng hỏi nữa chỉ mỉm cười lôi kéo Ứng Nguyệt cùng nhau uống trà kể lại tu luyện thú sự.

Thấy Doãn Ứng Nguyệt mặt mũi cuối cùng cũng mang ý cười, giữa mày đã dãn ra, Tạ Ngọc liền nhắc đến nàng nói:
” Ứng Nguyệt ngươi không biết đâu, Chung tiểu thư một tháng qua tu luyện nhưng rất thú vị.”
” A là như thế nào?”
Chung Ly liếc Tạ Ngọc, chỉ cười ngâm ngâm không nói chuyện.
” Mỗi ngày đều liên tục leo từ dưới chân núi lên đỉnh núi đến tối muộn.

Đi ngang qua đệ tử mỗi ngày đều xem ra đặc sắc.”
” Vậy A Ly thật cố gắng đâu, ta cũng phải nhanh chóng theo kịp.

Một tháng qua tu luyện vẫn luôn tìm không ra cơ hội đột phá luyện khí hai tầng.” Doãn Ứng Nguyệt nghe xong liền nằm bò ra bàn nói.
” Ngươi tích luỹ chưa đủ liền không cần vội vàng đột phá.

Giai đoạn đầu luyện khí muốn rèn luyện chính là căn cơ.” Chung Ly trả lời.

Ba người tâm sự đến khi sắc trời không còn muộn liền chia tay nhau, hẹn lần sau gặp lại.

Nhìn Ứng Nguyệt Bạch ra về trước, Chung Ly lấy cớ muốn thu giữ trà tốt của Tạ Ngọc liền ở lại chờ hắn đi lấy.

Tạ Ngọc mang ra cho nàng vài lạng tốt lá trà nói:
” Ở lại là muốn dặn dò ta thứ gì?”
Chung Ly nhận lấy linh trà mới nói:
” Ngươi có thể tra xét thân thế của Ứng Nguyệt, ta muốn biết chuyện vừa rồi là thế nào!”
” Ngươi không nói ta cũng sẽ đi tra, có tin tức liền sẽ gửi thư cho ngươi, yên tâm về tu luyện đi.”
” Tốt, vậy ta về trước.”
Chung Ly phía trước đã gửi hạc giấy gọi Hồng Nhi đến đón.

Tham Khảo Thêm:  Chương 50

Xuống đến chân núi đã thấy nàng ấy đứng chờ.

Trở về Minh Duyệt phong ngâm mình trong nước thuốc.

Công thức lần này đã tăng mạnh dược lực, nàng cố gắng kiên trì đến khi nước thuốc trong suốt mới ngất xỉu.
———
Tu luyện tiếp tục ngày qua ngày, Chung Ly luyện thể đã có chút thành tựu.

Hai tháng qua không ngừng tắm nước thuốc bản nâng cấp đã khiến nàng tiến vào hoàn mỹ tầng thứ nhất luyện thể.

Leo núi công việc hiệu quả đã không còn dựng sào thấy bóng, nàng cũng dừng lại được hơn một tháng.

” Phong Phiêu kiếm pháp tầng thứ 11 đại thành.”
Trên tay kiếm đã hiện ra tàn ảnh mang theo tiếng gió rít gào lao đến Bích La trúc.

Chung Ly chém xong liền thu kiếm đứng thẳng, một cơn gió thổi qua, phía sau lưng đã đổ xuống hàng chục thân trúc.

A Lân vác theo Tử Đằng không biết từ đầu ló ra gào thét:
” A Ly, ngươi lại phá của nữa.

Ngươi luyện kiếm hai tháng qua đã muốn trụi lủi khu vực này Bích La trúc.”

Phá gia chi tử, Bích La trúc hai mươi năm mới có thể mọc đến độ cao này.
Nghe hai cái tiểu đồng bọn lên án, Chung Ly nhìn quanh một vòng cũng có chút hổ thẹn vội lảng tránh:
” Ta đi tu luyện, các ngươi tiếp tục chơi đi.”
Nói xong đã biến thành một cơn gió lao đi mất.
Xuất hiện lại đã ở trong tu luyện phòng, nàng vài tháng này ngoại trừ luyện kiếm tắm thuốc cũng chỉ có tu luyện.

Tầng thứ ba ngạch cửa nàng đã sắp chạm tới.

Lại một đêm tu luyện không ngừng dẫn nhập linh khí cô đọng nó trong đan điền.

Lá chắn đột phá luyện khí ba tầng đã có chút xao động liền bị Chung Ly đè ép xuống.
Luyện khí trung kỳ muốn trôi chảy thì ở sơ kỳ tốt nhất vẫn nên củng cố mật độ linh khí.”
Sáng hôm sau tỉnh dậy mang theo kiếm tiếp tục tu luyện, nàng đã bị A Lân và Tử Đằng chặn lại, không cho phép tiếp cận rừng trúc.

Chung Ly bất đắc dĩ liền đi đến thác nước sau điện luyện kiếm.
Luyện tập lại toàn bộ mười một thức kiếm trong Phong Phiêu kiếm pháp bộ, ra đến chiêu thức thứ mười hai nàng vẫn luôn gặp trúc trắc.

” Chiêu thức vẫn chưa đạt đến tốc độ đỉnh liền vẫn luôn không thành bộ.”
Nàng nhắm mắt lại cảm nhận từng cơn gió thổi qua, gió mang theo từng giọt nước thấm vào y phục.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Lúc này một chiếc lá theo phong rơi xuống đầu nàng.
” Phong phiêu diệp lạc?” (Gió thổi lá rụng)
Nàng nhảy qua dòng nước tiến đến trước một tán cây rộng, cũng không vội luyện tập mà nhắm mắt cảm nhận động tĩnh của lá cây.
” Ta khó có thể nắm bắt được phong động tĩnh nhưng phong mang theo diệp đã có thể dễ dàng hơn.”
Đón gió cả một ngày nàng đã có thể tay không chuẩn xác bắt lấy từng mảnh diệp cuốn theo chiều gió rơi xuống.

Cắm kiếm một bên, Chung Ly nằm dựa lưng vào gốc đại thụ ngẫm nghĩ:
” Gió chỉ cuốn lá một nửa liền bỏ lại, lực gió càng mạnh càng có thể cuốn đồ vật đi xa.

Ta kiếm pháp lực càng mạnh thì tốc độ càng chậm.

Muốn bây giờ là lực độ hoàn mỹ còn phải thật nhanh chóng.”
Chung Ly rút lên dưới đất kiếm luyện ra Phong Phiêu kiếm pháp mười một chiêu thức.

Đến thức thứ mười hai không vội vàng xuất kiếm mà tụ mãn lực chém ra một đường.

Gốc cây bên cạnh đã bị chém đôi.

Cả đêm nàng không ngừng luyện tập, điều chỉnh lực đạo chính xác nhất đến từng cự ly.

Xung quanh cây cối đều vừa đúng chỉ hiện một đạo ngân sâu, số lượng cây bị phá huỷ đã giảm bớt.

Luyện kiếm mệt mỏi nàng lại khoanh chân tu luyện tại chỗ.

Tiếp tục không ngừng đè nén linh khí, nàng muốn luyện ra hoàn chỉnh kiếm pháp mới quyết định đột phá.

Thở ra một hơi, bụng đã đói meo.

Chung Ly liền không làm khó mình mà đứng dậy trở về trước điện.

Nhờ Hồng Nhi chuẩn bị bột bàn đồ ăn liền thấy nam tạp dịch còn lại đi đến, đưa cho nàng hạc giấy Tạ Ngọc mới gửi đến.

Mở ra hạc liền đã nhận được thông tin nàng nhờ hắn tìm kiếm hai tháng trước về Doãn Ứng Nguyệt.

” Đợi tin ngươi gửi đến cũng thật lâu.”
Trong thư hắn viết Ứng Nguyệt xuất thân Doãn gia – một tiểu tu tiên gia tộc căn cơ ở Dụ Trì thành gần Tây Dương thành.

Doãn gia nhiều đời cuối cùng cũng ra một người Thanh Hà tiên tông đệ tử, chính là Ứng Nguyệt.

Nàng ấy có hôn ước từ nhỏ cùng với Tần gia ở Tây Dương thành.

Đáng nhắc đến chính là Tuyết Tử chân nhân có một người nữ đệ tử đứng hàng thứ mười cũng xuất thân Dụ Trì thành.

Tuy nhiên vị thân truyền này xuất thân là đại gia tộc, còn có một vị trưởng lão ở Thanh Hà tiên tông.

Sư tỷ này của Ứng Nguyệt họ Lý, tiến vào tông không phải theo con đường chính thức mà được cất nhắc trực tiếp tiến vào môn hạ làm thân truyền của Tuyết Tử chân nhân.

Nghe có vẻ hai người cũng không mấy có liên quan nhưng đáng buồn là vị hôn phu của Doãn Ứng Nguyệt – Tần gia công tử lại là người trong lòng của vị kia họ Lý thân truyền.

Tham Khảo Thêm:  Chương 14

Tần công tử hiện giờ đang là đệ tử của Quy Nhất kiếm tông, đã trúc cơ tiền đồ vô lượng.

Trong tông môn họ Lý sư tỷ này cũng không dám làm điều gì quá quá đáng với Ứng Nguyệt nhưng phía ngoài tông liền không như vậy.

Vị này dùng phía sau Lý gia chèn ép Doãn gia, thủ đoạn ngầm rất khó phát hiện.

Tạ Ngọc tra được thông tin này tốn thật không ít thời gian.

” A muốn Ứng Nguyệt chủ động từ hôn sao? Mới vài tuổi đã mê loạn đến mức này nhưng Ứng Nguyệt vẫn phải gọi nàng ta một tiếng sư tỷ?”,” Thật không xứng a!”
Ăn xong bữa cơm Chung Ly liền kéo theo Hồng Nhi đi đến Hoàng Hà phong.

Mới ngồi xuống bàn tiếp khách của Tạ Ngọc, nàng đã đập thật mạch thông tin hạc giấy xuống nói:
” Ngươi quỷ kế nhiều nhưng có nghĩ ra phương pháp giúp đỡ Ứng Nguyệt hay không?”
Tạ Ngọc đang pha trà cũng không ngẩng đầu mà trả lời:
” Gọi ngươi đến đây không phải để cùng nghĩ cách sao?”
Chung Ly tiếp nhận hắn đưa đến trà liền trầm tư:
” Nếu là ta, rắc rối trước mắt nếu chưa thể đánh trả liền sẽ lấy lui làm tiến, chủ động từ ra hôn ước.

Nhưng Ứng Nguyệt và gia tộc nàng ấy suy nghĩ ta lại không thể rõ.”
” Hai nữ nhân, hai gia tộc ngấm ngầm chèn ép nhau, tên nam nhân kia cùng hắn gia tộc vẫn luôn đứng ngoài cuộc xem đâu.”
” Dung túng cho Lý gia? Vậy hắn cũng không hài lòng về hôn ước với Ứng Nguyệt?”
” Đây cũng chỉ là suy đoán.

Ta thu thập thông tin lại không thể moi ra suy nghĩ trong đầu đối tượng.”
Chung Ly nghe vậy uống cạn chén trà hỏi:
” Ta thật ra có một thắc mắc, Tần gia là đại gia tộc nổi tiếng sao có thể đồng ý kết thân với Doãn gia?”
” Điều này ta thực ra cũng không rõ, chỉ có Ứng Nguyệt mới có thể trả lời ngươi câu hỏi này.”
Hai người im lặng một lúc bỗng Chung Ly thở dài nói:
” Chúng ta nên nhúng tay vào sao? Lây dính nhân quả rồi sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến Tiểu Nguyệt!”
Tạ Ngọc nghe vậy mỉm cười:
” Ngươi muốn chúng ta liền giúp, không muốn liền từ bỏ.”
Chung Ly nhìn hắn nói rồi nằm ngả ra sau nhắm mắt.

Một con hạc giấy thoát khỏi tay nàng bay ra khỏi Hoàng Hà phong.
” Muốn nhúng tay cũng nên hỏi một chút chính chủ.

Cho dù là bằng hữu ta cũng sẽ không tự tiện quyết định thay.”.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.