Từ Giới Giải Trí Đến Nhà Giàu Số 1

Chương 160: C160: trời cao biển rộng sau cơn mưa



“Ông Tiêu, bài hát Chu Thanh sắp hát là do Tiểu Lỗi viết.” Tôn Nhã Như cười nói.

“ừ”

Tiêu Quốc Cường gật đầu, không nói gì, chỉ xem chương trình với khuôn mặt lạnh tanh.

Trên sân khấu, Chu Thanh bước lên.

“Chào mọi người, tôi là Chu Thanh.”

Người dẫn chương trình Hoa Vũ cười, nói: “Chu Thanh, lần này bạn muốn mang đến cho mọi người bài hát gì vậy?”

Chu Thanh bình tĩnh nói: “Tôi muốn dành tặng mọi người một bài hát trước nay chưa từng có Trời cao biển rộng!”

Khi nhạc dạo đầu vang lên, anh ta liền cất giọng.

“Tôi từng hoài nghi mình khi đi trong sa mạc

Không có giấc mơ nào có kết quả

Vừa giương đôi cánh thì cơn gió đã lặn hẳn

Quen với đau thương có thể xem như là một thành quả không?

May mắn chính là tôi vẫn không quay đầu lại Cuối cùng đã phát hiện thật sự có ốc đảo.

Mỗi giọt mồ hôi rơi xuống đã khiến cuộc đời này trở nên phong phú

Rũ bỏ sự chán nản mới có thể nhìn thấy vũ trụ mới.” Tại thời điểm này, hàng chục triệu người đang lắng nghe và nhiều người trong số họ là người hâm mộ của Chu Thanh.

“Tại sao tôi lại cảm thấy bài hát này buồn đến vậy nhỉ?”

“Ôi, anh Chu Thanh khổ quá đi. Anh ấy có vấn đề về giọng hát và bị công ty âm nhạc mà anh ấy đã ký hợp đồng trước đó vắt kiệt sức lực, ngay cả những bài hát do anh ấy sáng tác cũng bị bán đi mất.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 939

Những người hâm mộ này có vẻ hơi khó chịu.

Và Chu Thanh tiếp tục hát.

” Trời cao biển rộng sau khi dũng cảm

Thì phải dùng sự cố chấp đánh vỡ vận mệnh

Những người thờ ơ đấy

Cảm ơn các bạn từng xem thường tôi

Giúp tôi không cúi đầu mà còn sống cuộc đời thú vị hơn Như thể bị uất ức, với một chút gầm nhẹ, Chu Thanh dường như đang trút bỏ những tức tưởi và phẫn nộ trong quá khứ. Đây là điểm mạnh trong kỹ năng ca hát. Đoạn điệp khúc của Chu Thanh khiến mọi người cảm thấy không cam tâm.

“Những cánh cửa sổ lúc hừng đông, sau khi thức trắng đêm dài

Nhìn thấy ánh dương đang ngẩng đầu từ trong những áng mây

Mặt trời lặn rồi mặt trời sẽ lại mọc

Chỉ cần là ánh sáng thì nhất định sẽ rực rỡ Trời cao biển rộng sau khi dũng cảm

Thì phải dùng sự cố chấp đánh vỡ vận mệnh Những người thờ ơ đấy

Cảm ơn các bạn từng xem thường tôi

Giúp tôi không cúi đầu mà còn sống cuộc đời thú vị hơn

Đoạn đầu chất chứa những đau khổ, tức giận và không cam tâm nhưng ở đoạn điệp khúc thứ hai, Chu

Thanh đã bày tỏ một ý vị khác, buông bỏ quá khứ đã qua, mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn.

Sự quyến rũ của hai cảm xúc đã được anh ta diễn tả một cách hoàn hảo!

“Bài hát này đau lòng quá.”

“Dù không muốn thừa nhận nhưng bản thân tôi cũng cảm thấy hổ thẹn. Khi nghe bài hát này, tôi đã rơi nước mắt vì tôi thấy cuộc đời mình trong chính bài hát. Tôi rất yêu bài hát truyền cảm hứng này. Đi trên những con đường tôi không muốn đi, làm những điều tôi không muốn làm nhưng bản thân tôi sẽ nỗ lực hơn nữa. Vì vậy, nó giống như một câu trong bài hát, Dùng sự cố chấp đánh vỡ vận mệnh! Tôi sẽ luôn làm việc chăm chỉ cho. dù con đường có khó khăn đến đâu, cho dù bản thân có phải nhuốm chàm hay chẳng chịt vết thương. Bản thân sẽ không hối tiếc, đây mới chính là tôi của hiện tại.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 174: Ngoại truyện 5

“Lúc trước, tôi không thích Chu Thanh lắm nhưng hiện tại, tôi cảm thấy bản thân đã trở thành một người hâm mộ của anh ấy. Bài hát này thực sự rất đáng nghe. Nỗi đau đó, cảm giác muốn buông xuôi hay cả sự thoải mái, tự do đó chỉ những người đã từng trải qua mới có thể hiểu được!”

“Khi cơn mưa qua đi, trời vẫn cao, biển vẫn rộng. Chu Thanh, cho dù trước đó bạn từng trải qua thời điểm khó khăn ra sao, tôi sẽ luôn ủng hộ bạn!”

Một vùng trời cao biển rộng. Không biết có bao. nhiêu người trước màn hình trong lòng đang dâng lên những cảm xúc khó hiểu, thậm chí có rất nhiều người rơi lệ.

Kinh nghiệm sẽ mãi đọng lại. Trên con đường trưởng thành, hầu như ai cũng sẽ trải qua sự thờ ơ, bị kinh thường. Sau khi trải qua vô số lần thất bại, những thất bại này không thể làm bản thân gục ngã, chúng chỉ khiến ta không thể cúi đầu mà sống một cuộc đời tuyệt vời hơn!

“Rào rào rào!”

Khi Chu Thanh hoàn thành bài hát của mình, sau vài giây im lặng, những tràng pháo tay nổ ra không ngớt.

“Trời cao biển rộng”! Bài này hay quái”

“Đúng vậy! Những bài hát trước của Chu Thanh mặc dù rất hay nhưng rõ ràng không phải là đỉnh cao. Tôi cũng không có ấn tượng sâu sắc lắm vậy mà bài hát này lại khiến tôi cảm động!”

Tham Khảo Thêm:  Chương 170: Ngoại truyện 1

“Không hổ là trận chung kết! Bài trước của Trần Hiểu Kỳ cũng là bài cô ấy hát hay nhất!”

Mọi người bàn luận sôi nổi.

Trong phần nhận xét của ban giám khảo, Lưu Hàng và bốn người khác đều lộ ra vẻ kinh ngạc. Bài hát của Chu Thanh thật sự rất hàm súc, thậm chí bọn họ cũng thấy cảm động.

“Một bài hát truyền cảm hứng rất hay!”

Lưu Hàng bình luận vài câu, khen ngợi nói: “Chu Thanh, tôi muốn hỏi bài “Trời cao biển rộng này là do ai sáng tác?”

Khi gặp một bài hát hay, ông ta quan tâm đến người soạn nhạc nhiều hơn.

Chu Thanh cầm micrô và mỉm cười, nói: “Thầy Lưu Hàng, “Trời cao biển rộng là do Mộc Dịch viết lời và soạn nhạc. Hiện tôi xin chân thành gửi lời cảm ơn đến Mộc Dịch vì đã sáng tác bài hát cho tôi.”

Lúc này, không biết có bao nhiêu người đang xem buổi biểu diễn, bao gồm cả những người từ các công ty âm nhạc lớn.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.