Trương Du Chính ngước mắt nhìn Từ Thanh Linh thấy trong đôi mắt của Từ Thanh Linh dường như không lộ ra vẻ gì không vui hay muốn giấu giếm, cậu ta lại tiếp tục cẩn thận nói:
– Vậy rốt cuộc thầy Giang đó bao nhiêu tuổi? Sao lại quen cậu?
Từ Thanh Linh nghe Trương Du Chính hỏi vậy khẽ mỉm cười.
Ai mà ngờ Giang Nguyên này là bạn học của mình, ai mà ngờ thầy Giang đứng trên bục giảng giảng bài cho. mọi người thật sự chỉ cùng tuổi với họ, hơn nữa mới chỉ tốt nghiệp trung học. Đương nhiên, Từ Thanh Linh không định nói cho người khác biết, vì đây là bí mật của Giang Nguyên.
Nhưng trong trường không phải chỉ mình cô biết bí mật này của Giang Nguyên, chắc Lý Tiểu Vũ năm nhất cũng biết.
Mỗi lần nhìn thấy tiểu học muội này, Từ Thanh Linh đều cảm thấy tiểu học muội này giống mình lúc vừa tốt nghiệp trung học. Chẳng qua tính cách tiểu học muội này dịu dàng hơn mình, ít nhất thì không giống với mình, năm đó bắt nạt Giang Nguyên dở sống dở chết…
Có điều, Từ Thanh Linh nghi ngờ không biết có phải Giang Nguyên thật sự không có hứng thú gì với tiểu học muội này không. Nếu đây chỉ là hàng xóm bình thường, sao Giang Nguyên lại làm vậy? Mỗi lần Từ Thanh Linh nghĩ tới điều này, trong lòng sẽ hơi có chút ghen tuông.
Dĩ nhiên, nếu là mình, Từ Thanh Linh tin chắc chắn Giang Nguyên cũng sẽ vì mình làm vậy.
Nghĩ tới đây, Từ Thanh Linh lãnh đạm nói:
– Đi thôi… Hôm nay phải tranh thủ tập, không còn nhiều thời gian nữa đâu!
– Ừ, được, đi thôi… Trương Du Chính thấy Từ Thanh Linh không muốn trả lời mình câu hỏi của mình thì cũng không dám hỏi nhiều, vội vàng đứng lên, gật đầu nói.
Ban đêm, Giang Nguyên lại một lần nữa tiến vào. mộng đẹp. Sau đó, tín hiệu thông báo kia xuất hiện, Giang Nguyên lại nhìn thấy Tổ sư gia bắt đầu nhảy nhót, lúc thì Hổ hí, lúc thì Lộc hí…
Ở trong hoàn cảnh thế này, Giang Nguyên cũng có thể cảm nhận được những cảm giác của Tổ sư gia khi tập Ngũ Cầm Hí.
Có điều cùng với cảm giác này của hắn, khí tức ấm áp nhàn nhạt kia lại một lần nữa xuất hiện. Trong khí hải, cỗ ấm áp kia cũng bắt đầu chậm rãi cuộn lên.
Cỗ khí lưu ấm áp kia bắt đầu từ trong huyệt khí hải cách bụng dưới ba tấc leo dần lên. Tứ chỉ toàn thân cũng dần cuộn lên cảm giác ấm áp, sau đó dung nhập vào huyệt vị xung quanh. Cỗ khí lưu kia trong huyệt vị cũng bắt đầu chảy vào những mạch nhỏ xung quanh, cuối cùng tụ lại trong kinh mạch chính. Sau khi dòng ấm áp chảy qua các kinh mạch chính, cuối cùng lại tụ tập ở khí hải, ngưng tụ cỗ ấm áp toàn thân ở khí hải, sau đó lại bắt đầu men theo nhâm đốc nhị mạch, chậm rãi bò lên…
Hôm qua, dần dần khí lưu này đến vị trí huyệt thiện trung, hôm nay khí lưu này tiếp tục leo lên, đi đến thước. kiều…
Cùng với sự ngưng tụ và cung cấp của cỗ khí tức nhàn nhạt khắp toàn thân kia, cỗ khí lưu trong khí hải của Giang Nguyên dần dần cũng càng bò càng cao, dần dần xuyên qua thước kiều sau đó tiếp tục đi lên…
Không biết qua bao lâu, lúc này rốt cuộc khí lưu kia cũng đi qua vị trí huyệt nhân trung dưới mũi. Âm thanh thông báo lại vang lên:
– Cơ thể sắp tỉnh lại, tạm ngừng phân tích hấp thu năng lượng tinh thần dị chủng, Ngũ Cầm vận khí pháp tạm thời dừng lại. Độ tích lũy năng lượng Cửu vĩ đệ nhất vĩ đạt được bốn mươi bảy phần trăm.
Nửa tiếng sau, Giang Nguyên lại một lần nửa tỉnh dậy. Hắn cảm nhận được cảm giác ấm áp nhè nhẹ toàn thân. Hắn lại đưa tay sờ sờ dưới chóp mũi. Hắn vẫn mang máng nhớ tình hình hai ngày nay, lần nào cũng tập Ngũ Cầm vận khí pháp này ở trong mơ. Ngày hôm trước. hình như cỗ ấm áp đã đến vị trí huyệt đàn trung, nhưng hôm nay hình như đã đến vị trí huyệt nhân trung.
Giang Nguyên tương đối hiểu rõ vận hành kinh mạch đã nắm được con đường vận hành của nội khí.
“Theo những gì bây giờ có lẽ sẽ từ khí hải đi thẳng lên, có lẽ đi đến nhâm mạch, hơn nữa lộ tuyến của nó rất rõ ràng. Sau khi từ nhâm mạch lên đến đỉnh đầu, có lẽ phải giao với đốc mạch mới được, rồi sẽ từ đốc mạch xuống, qua hội âm, sau đó sẽ quay trở về khí đống.”
Toàn bộ là vòng tuần hoàn của hai mạch nhâm đốc. tuy nhiên hình như giờ mình mới chỉ tới vị trí huyệt Nhân trung, cùng lắm mới được một phần ba. Xem ra cách mạng vẫn chưa thành công, đồng chí cần phải cố gắng hơn nữa. Giang Nguyên vừa mặc quần áo vừa lầm bầm. Xem ra Ngũ Cầm vận khí pháp này dù thế nào cũng phải xây dựng xong vòng tuần hoàn hai mạch nhâm đốc mới có thể hoàn thành.
Ngay sau đó, Giang đại hiệp súc miệng rửa mặt đi vệ sinh, rồi lại chạy đến Đại học Đông Nguyên, bắt đầu thói quen hàng ngày của hắn.
Sau khi hắn tập xong Ngũ Cầm Hí, trong đầu lại hiện lên lời thông báo đã tích lũy được chút năng lượng. Giờ Giang Nguyên mới phát hiện bụng mình hình như không còn đói như trước đây.
Giang Nguyên suy nghĩ một chút, đại khái đã hiểu rõ. Hôm qua mình đã ăn hai bữa khá no chứ không phải rất no. Đồ ăn ăn vào cũng nhiều, chắc cũng miễn cưỡng đủ tiêu hao, cho nên hôm nay mới không cảm thấy đói.