– Tìm ai?
Tê Nhạc Minh nheo mắt, nhịn không được liền chen vào.
– Bọn họ đang tìm Tuyên Tử Nguyệt tiểu thư.
Người thanh niên cung kính nhìn Tê Nhạc Minh, vội vàng trả lời.
– Đang tìm Tử Nguyệt?
Tê Nhạc Minh nghe xong, sắc mặt liền thay đổi, tiến lên một bước nhìn chằm chằm người thanh niên:
~ Nói, chuyện gì xảy ra?
Thấy biểu hiện khẩn trương của đại thiếu, người thanh niên mừng thầm trong lòng, biết tin tức mà y vừa. mới cung cấp rất được gia chủ và đại thiếu xem trọng, vội vàng trả lời:
– Trước đó vài ngày, thuộc hạ ngoài ý muốn phát hiện được Tuyên gia đang điều động nhân thủ, cho nên đã âm thầm chú ý, thấy những người này dường như đang tìm kiếm ai đó, thường hay đến các nhà ga, sân bay, bến xe. Lúc đó thuộc hạ khá nghi ngờ, cho nên đã hỏi thăm một chút.
Người thanh niên không nhanh không chậm, nói:
– Hôm qua, rốt cuộc thuộc hạ đã phát hiện Tuyên Vân của Tuyên gia đích thân đến Bắc Kinh. Vì thế thuộc hạ cũng đã đi theo, và cuối cùng xác định bọn họ đang tìm Tuyên Tử Nguyệt tiểu thư.
– Tử Nguyệt mất tích từ lúc nào? Vì sao người Tuyên gia lại không biết?
Nhớ đến lần trước đến nhà Tuyên gia, Tuyên bá bá nói Tuyên Tử Nguyệt đang đi du lịch, bây giờ Tê Nhạc Minh liền hiểu ra, lúc đó có thể là Tuyên Năng đã lừa cha con họ.
Sắc mặt Tê Lãng bên cạnh trầm xuống. Còn nửa tháng nửa Tuyên Tử Nguyệt sẽ được gả vào Tề gia. Tại sao thời điểm này lại mất tích, là có ý gì?
Sau đó, không khỏi lạnh lùng hừ một tiếng:
– Mau nói, có chuyện gì xảy ra?
Thấy gia chủ nổi giận, người thanh niên không dám chần chừ, vội vàng nói:
– Báo cáo gia chủ, căn cứ vào phán đoán của thuộc hạ, thời gian Tuyên tiểu thư mất tích hẳn cũng đã hơn mười ngày.
– Hơn mười ngày? Không phải là đã mất tích trước tết sao?
Tê Nhạc Minh hay gọi cho Tuyên Tử Nguyệt, nhưng điện thoại của cô luôn trong tình trạng khóa máy, y còn tưởng rằng Tuyên Tử Nguyệt không để ý đến y, bây giờ nghĩ lại càng tức giận, hẳn phải sớm nghĩ đến chuyện này là có vấn đề.
– Hẳn là đã mất tích khoảng ba bốn ngày trước tết, cho đến hai ngày vừa qua thì người của Tuyên gia đã tìm được Tuyên tiểu thư ở bắc Kinh.
Người thanh niên tiếp tục nói.
– Vậy người của Tuyên gia đã mang Tuyên Tử Nguyệt về chưa?
Tê Nhạc Minh khẩn trương hỏi: – Cô ấy không xảy ra chuyện gì chứ?
Nhìn biểu hiện khẩn trương của Tê Nhạc Minh, người thanh niên chần chừ một chút rồi đáp:
– Tuyên tiểu thư không xảy ra chuyện gì, nhưng bây giờ người của Tuyên gia chỉ canh chừng chứ không mang cô ấy về.
– Vì sao?
Nhìn biểu hiện muốn nói rồi lại thôi của người thanh niên, sắc mặt Tê Nhạc Minh có chút cứng đờ, sau đó khẩn trương hỏi.
– Bởi vì Tuyên tiểu thư dường như đang ở cùng Giang Nguyên trong một khu biệt thự trọng yếu, cho nên người của Tuyên gia không dám làm loạn.
Người thanh niên nhìn Tê Nhạc Minh, sau đó nói. – Cái gì? Giang Nguyên? Cùng với Giang Nguyên?
Phản ứng của Tề Nhạc Minh giống như người thanh niên đã nghĩ, mắt đỏ lên, quát lớn.