Nhưng sau khi hắn dùng tới tuyệt kỹ của Hồng Thiên Đô, liền có sức mạnh như vậy, hơn nữa còn tiếp tục sản sinh tiếp.
“Nói như thế, nhà họ Triệu thiên phạt, sợ là cũng đã thấy Thần Không Xấu.” Ngọc Tiểu Long nghiêm trọng nói.
“Cô ta là một kỳ tài, có một số người sinh ra chính là thiên phú dị bẩm, điểm này so ra thì rất hiếm.” Tề Đẳng Nhàn bất đắc dĩ mà cười cười: “Cô ta tiện tay ra một quyền, vách tường sụp đổ. Sức mạnh như thế quả thực đã vượt quá sức người bình thường.”
Ngọc Tiểu Long nhịn không được hỏi: “Anh đã cùng cô ta đọ sức sống chết, đều ở đỉnh thì ai có thể thắng?”
Tề Đẳng Nhàn nói: “Loại chuyện đánh nhau này, khó mà nói trước được! Chẳng qua, tỷ lệ tôi chiến thắng vẫn là lớn chút, dẫu sao tôi là đàn ông. Đàn ông sức lực sinh ra đã nhiều hơn so với phụ nữ, xương cốt cũng cường tráng hơn, mà mấy chuyện đánh nhau thì vẫn là có ưu thế hơn.”
Ngọc Tiểu Long gật gật đầu, lời này quả thật không sai chút nào.
Nói cách khác, trên thế giới này cũng sẽ không xuất hiện loại phụ nữ như Vịnh Xuân này là người sáng lập ra quyền pháp, vì có cơ hội thuận lợi nghênh ngang trốn tránh khuyết điểm.
“Đi thôi, tôi mời anh ăn cơm!” Ngọc Tiểu Long đứng dậy, nói: “Hôm nay nghe xong nhiều lời vàng ngọc của anh như vậy thì chắc cần phải cảm ơn rồi.”
“Cô chí khí quá cao đây không phải chuyện tốt.” Tề Đẳng Nhàn đứng dậy đi theo, còn nhân tiện đánh giá một câu.
Ngọc Tiểu Long nghe xong cảm thấy khó chịu, cười lạnh nói: “Không phải chỉ là xé hôn thư của anh thôi sao, đâu đến nỗi mang thù như vậy?”
Tề Đẳng Nhàn nhìn cô ta, sau đó hơi hơi mỉm cười, nói: “Nếu nói cô là vua trong thể năng của loài người thì tôi đây chính là tu hành đắc đạo trong thể năng của loài người, có khác biệt rất lớn so với người bình thường. Bây giờ chúng ta, cũng không phải là người của cùng một thế giới!”
Xa cách một năm, Tề Đẳng Nhàn trả lại những lời này của Ngọc Tiểu Long.
Sau đó Ngọc Tiểu Long khóe miệng vừa kéo, thế mà lại tức giận rồi!
Tề Đẳng Nhàn ha hả cười, nói: “Huề nhau nhá!”
“Anh đánh thắng được Gia Đặc Lâm sao?” Ngọc Tiểu Long đi tới cửa, ngồi xuống mang giày, không lý do hỏi một câu.
“Hừm… Một phút đồng hồ 6000 phát kia là biểu diễn sao? Thiên Vương lão tử đến đây cũng đã bị đánh chết!” Tề Đẳng Nhàn xỉ vả, liên tục lắc đầu.
“Lần sau nói chuyện nhớ là khách khí một chút, bất cứ lúc nào tôi có thể xách hai cái tới đây.” Ngọc Tiểu Long mang giày vào, chân đạp mạnh một cái, cười lạnh nói.
Biểu tình của Tề Đẳng Nhàn cứng đờ, trời ạ, bụng dạ hẹp hòi có cần như vậy không? Cho phép cô ta nói, nói không được thì hoàn trả đúng không?
Lúc sau Ngọc Tiểu Long đi đến ra cửa, đội lên đầu một cái mũ lưỡi trai, thuận tiện mang theo một chiếc mắt kính không tròng, hơi giả dạng thay đổi cách ăn mặc một chút.
Cô ta ở Hoa Quốc cũng coi như là người có tiếng tăm không quá lớn cũng không quá nhỏ, hơi chút là tin tức phía chính phủ lại nói, vẫn là có thể nhận diện cô ta.
“Biết quán cơm này là ai mở không?”
Ngọc Tiểu Long đưa Tề Đẳng Nhàn tới một tiệm cơm mới mở, quay đầu hỏi.
“Tôi cũng không biết.” Tề Đẳng Nhàn lắc lắc đầu.
“Bạch Liễu.” Ngọc Tiểu Long có chút dở khóc dở cười nói.
Tề Đẳng Nhàn nghe xong sửng sốt, Bạch Liễu bị hắn đâm vào mắt dẫn đến bị mù, xem như phế đi, hiện tại, lại có thể mở ra tiệm cơm…
Trong trận chiến đánh giá của Tề Đẳng Nhàn, cả bốn vị giám khảo đều bị hắn đánh cho tàn tật cả.
Cho dù Hoa Đà có sống lại, đời này bọn họ có lẽ cũng không thể nào trở lại đỉnh cao.
Tên quán cơm là “Ngày mai”, cái tên này, ít nhiều làm nổi bật tâm trạng hiện tại của Bạch Liễu.
Ngọc Tiểu Long cùng Tề Đẳng Nhàn đi vào, tùy tiện tìm đại một chỗ ngồi xuống, sau đó gọi đồ ăn.
Sau khi món ăn lên bàn, Ngọc Tiểu Long nói: “Nếm thử xem?”
Tề Đẳng Nhàn cũng không khách khí, cầm đũa gấp ăn một miếng cá sạo trước, hương vị ngon, rất vừa miệng.
Sau đó, hắn lại thêm một muôi canh gà, không mặn không nhạt, mùi vị thật sự rất tuyệt…
Tiếp theo là lần lượt thử mấy món ăn trên mặt bàn, dù sao thì Ngọc Tiểu Long cũng không giống Lục Chiến Long, cô luôn gọi thêm nhiều món ăn, chủ yếu đều là những món giàu đạm ít béo.
“Hương vị này có thể nói là đỉnh nhất đấy, Bạch Liễu mời được một đầu bếp giỏi à!” Tề Đẳng Nhàn kinh ngạc nói.
Ngọc Tiểu Long lại lắc đầu, nói: “Bạch Liễu là đầu bếp chính.”