Hứa Trường Ca và Hứa Ức Ngọc càng khen ngợi Từ Ngạo Tuyết, Tề Đẳng Nhàn lại càng đắc ý.
Mấy người tâng bốc cô thì sao, ông đây muốn dìm cô xuống là dìm được à?
Ba người họ xuất trình thiệp mời, thành công nhập cuộc.
Trong sân, rất nhiều người máu mặt từ Hương Sơn đến, một số nhân vật nổi tiếng cũng xuất hiện khiến cho bữa tiệc trở nên sang trọng.
“Không biết có gặp được tên Huy cặn bã không nhỉ, tôi vừa mới đăng kí một tài khoản Huyền thoại, để xem hắn có tặng tôi được một chiếc nhẫn tê liệt không.” Tề Đẳng Nhàn nhìn trái nhìn phải, tuy hắn không theo đuổi thần tượng nhưng được gặp nhiều ngôi sao lớn như vậy vẫn cảm thấy thú vị.
“…” Hứa Trường Ca và Hứa Ức Ngọc nhìn nhau cười khổ, cảm thấy hối hận vì đã mang hắn tới đây.
“Giám đốc Hứa!”, Dương Quan Quan đi tới trước mặt, cười với Hứa Trường Ca, “Anh đã chuẩn bị đầy đủ chưa? Tôi có thể bắt đầu ở đây bất cứ lúc nào.”
“Dương tiểu thư không cần vội như vậy đâu. Dù sao cũng là dự án lớn, tôi phải chuẩn bị chu đáo chứ.” Hứa Trường Ca ho khan một tiếng, đáp lại.
Hiện tại trong tay ông ta còn thiếu mấy trăm triệu tiền vốn nên đang nghĩ cách gom góp, nếu không thì giá cổ phiếu sẽ giảm.
Dương Quan Quan nói: “Được, tôi chờ giám đốc Hứa thêm mấy ngày nhé, ông cũng phải nhanh lên tại tôi còn có việc bận riêng ở đây, đến lúc đó chắc không rảnh đâu.”
Hứa Trường Ca vội vàng trả lời: “Tôi hiểu rồi.”
Hứa Ức Ngọc không nhịn được, hỏi: “Dương tiểu thư, vì Hà Định Khôn nên cô đột ngột đổi ý đúng không?”
Dương Quan Quan nghe xong sửng sốt, lắc đầu vội vàng phủ nhận: “Tôi còn chưa tiếp xúc với hắn bao giờ, nể mặt hắn để làm gì hả?”
Hứa Ức Ngọc và Hứa Trường Ca ngẩn người ra. Ngày đó, bọn họ đều tưởng rằng Dương Quan Quan vì muốn giữ mặt mũi cho Hà Định Khôn mới tự nguyện đổi giọng hợp tác đầu tư, không ngờ tới chuyện thực ra không phải vậy.
“Vậy…” Hứa Ức Ngọc còn muốn hỏi tiếp.
“Tạm thời giữ bí mật nha.” Dương Quan Quan cười ha hả, cô thừa biết Hứa Ức Ngọc muốn hỏi cái gì.
Chẳng qua bản thân cô cũng hơi kì lạ, Tề Đẳng Nhàn sao biết được chuyện Hứa Trường Ca tiếp xúc với cô, đã thế hắn còn muốn cô đồng ý đầu tư với Hứa Trường Ca? Câu lạc bộ du thuyền không phải là một dự án nhỏ, vốn đầu tư ban đầu rất lớn, dù có tiền cũng cần cân nhắc kỹ lưỡng.
Thấy bọn họ trò chuyện vui vẻ, Tề Đẳng Nhàn lập tức đi sang một bên, cầm một ly sâm panh cùng một đĩa đồ ăn, bắt đầu thưởng thức những món ăn ngon trên bàn.
Hứa Ức Ngọc còn muốn giới thiệu thêm cho Tề Đẳng Nhàn vài người bạn tốt, nhưng thấy hắn ăn uống vô tích sự như vậy cô lại nghĩ có vẻ cũng không cần thiết cho lắm.
“Này tên mập, anh được mời tới bữa tiệc này để mở rộng quan hệ xã hội, không phải ăn uống!”, Hứa Ức Ngọc đi tới, chuẩn bị vặn lỗ tai của hắn.
Tề Đẳng Nhàn lại nghiêng đầu, nhét một miếng bít tết vào miệng, cười nói: “Biết rồi, chẳng qua tôi đói bụng, có thực mới vực được đạo chứ?”
Hứa Ức Ngọc nói thầm: “Bảo sao mập như heo! Nếu anh gầy đi một ít, tôi có thể nghiêm túc suy nghĩ lại về người như anh.”
“Òa, cô gái đó là ai vậy? Cô ấy cao thật đấy!” Hứa Ức Ngọc đột nhiên kêu lên.
Tề Đẳng Nhàn nhìn theo ánh mắt của cô, chỉ thấy một cô gái có ngoại hình đạt chuẩn và dáng người cao ngất ngưởng diện bộ váy sang trọng đang bước vào.
Hắn hơi ngạc nhiên, em gái này đi từ Thượng Hải đến Hương Sơn làm gì nhỉ?
“Cô ấy tên là Giang Khuynh Nguyệt, được biết đến là đệ nhất mỹ nhân Thượng Hải, là nghệ sĩ mới ký hợp đồng với công ty giải trí nội địa Tinh Quang, đến Hương Sơn để quay TV.” Một người bạn quen biết Hứa Ức Ngọc mở miệng giới thiệu, “Nghe nói vừa mới tới đã được lão Từ để ý, chuẩn bị để cho cô ấy đảm nhận vai nữ chính trong phim mới.”
Tề Đẳng Nhàn nghe xong ngẩn ra, trong lòng thầm nghĩ bạn gái cũ của hắn vẫn lợi hại như xưa, hãng phim vừa sập đã bước chân vào giới giải trí rồi. Hơn nữa, cô ấy đã ký hợp đồng với công ty giải trí Tinh Quang của gia đình họ Trịnh.
Tề Đẳng Nhàn giúp nhà họ Trịnh loại bỏ tai họa Triệu Mạn Nhi, cha con nhà đó lại nắm quyền một lần nữa, Giang Khuynh Nguyệt đầu quân vào công ty dưới trướng nhà họ Trịnh, chẳng sợ bị khinh thường hay gặp quy tắc ngầm nào cả.