Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1413: “Làm thế nào bây giờ?”



 

Trần Hùng Phi cũng đâu phải Quý Khải, cái đầu của hắn ta đâu có đáng giá như vậy, hơn nữa cái tên này làm cho Tề Đẳng Nhàn có chút chán ghét, đến lúc đó thuận tay đấm vỡ cái đầu chó của hắn ta là được rồi.  

 

Mạc Văn Trường cũng thản nhiên nói: “Các người tự nghĩ cho kĩ đi, tôi cũng quay về làm việc đây! Trước khi thủ tục được chính thức thông qua xét duyệt, cấm không được khởi công, nếu không thì tôi sẽ truy cứu nhiều trách nhiệm hơn nữa từ chỗ các người.”  

 

Đợi đến khi bọn họ đều đi cả rồi, Hứa Trường Ca mới để lộ ra một vẻ mặt lo lắng.  

 

“Mấy cái đám thế lực bản địa của Hương Sơn này liên kết chặt chẽ quá, cho dù là thị trưởng Hoàng cũng khó có thể tìm được cơ hội để lợi dụng. Bọn chúng cố ý làm khó chúng ta, có lẽ chính là muốn ra oai phủ đầu với thị trưởng Hoàng!” Hứa Trường Ca thở dài một hơi, xoa xoa huyệt thái dương của mình và nói.  

 

“Trần Hùng Phi và cái tên Mạc Văn Trường kia có quan hệ chặt chẽ, Mạc Văn Trường là người thuộc phe phái của Lục gia, ông ta cố tình bóp chẹt chúng ta, chúng ta thực sự không thể làm gì được ông ta cả!”  

 

Dương Quan Quan quay đầu lại nhìn Tề Đẳng Nhàn và hỏi: “Làm thế nào bây giờ?”  

Tham Khảo Thêm:  Chương 1382: Thương úc đến parma

  Advertisement

Hứa Trường Ca thấy Dương Quan Quan quay đầu lại hỏi Tề Đẳng Nhàn thì không khỏi có chút kinh ngạc.  

 

Cái tên mập này có địa vị quan trọng như vậy ở trước mặt Dương Quan Quan từ bao giờ thế?!  

 

“Yên tâm, tôi sẽ thông qua chuyện của Long Phi Vũ để hành động một chút, cho thị trưởng Hoàng có lí do để khai đao. Đến lúc đó đám người thuộc phe phái của Lục gia sẽ không thể nhảy nhót được nữa đâu!”  

 

“Chúng ta lấy cái tên Mạc Văn Trường này làm điển hình là được rồi, đến lúc đó chúng ta sẽ xử lí ông ta đầu tiên.”  

 

Tề Đẳng Nhàn cười khẩy, giọng nói kinh thường.  

 

Mạc Văn Trường có quan hệ gần gũi với Long Môn Hương Sơn như vậy, Hoàng Văn Lãng chắc chắn sẽ không vừa mắt ông ta, dù sao thì ở tiệc sinh nhật của Hoàng Tình Ca lần trước, Hà gia đã mời cả Trần Hùng Phi đến để tặng quan tài!  

 

Một nhân vật lớn như Hoàng Văn Lãng bị người khác làm cho xấu hổ như vậy, trong lòng có thể không ghi thù mới là chuyện lạ!  

 

“Thực ra cũng có thể mời lão Lôi ra mặt mà? Không cần phải phiền phức đến như vậy đâu.” Dương Quan Quan nói với vẻ trầm ngâm.  

 

“Chớ có thấy Lôi gia đang rất nở mày nở mặt, thực ra bọn họ cũng đang ở trong giai đoạn nhạy cảm nhất đấy.”  

Tham Khảo Thêm:  Chương 163

 

“Lôi Thiên Tứ đã lớn tuổi rồi, hai đứa con trai thì lại bệnh tật.”  

 

“Địa vị của Lôi gia ở Hương Sơn hơn người như vậy, không thể nào có chuyện không có ai đố kỵ…”  

 

“Cô cho rằng tại sao Lôi gia lại khiêm tốn đến như vậy? Còn không phải bọn họ sợ sẽ xảy ra chuyện gì hay sao!”  

 

Tề Đẳng Nhàn lắc đầu và kể cho hai người nghe về tình hình gần đây của Lôi gia, hắn thở dài: “Nói không chừng bố cục phong thủy chết chóc Sơn Hải Táng Long của Lôi gia là do một ông trùm nào đó bí mật ra lệnh chăng? Nếu như ông trùm ngoại quốc muốn báo thù thì làm gì có tài nguyên để mời một bậc thầy phong thủy lợi hại như vậy đến bố trí chứ!”  

 

Dương Quan Quan cũng đã biết về tình hình của Lôi gia từ trong miệng Tề Đẳng Nhàn, sau khi nghe được những gì hắn nói, cô ấy cũng cảm thấy khá là hợp lí.  

Hương Sơn là một đô thị quốc tế nhạy cảm, lại còn là thủ đô tài chính, Lôi gia vốn đã là vị vua không ngai của Hương Sơn, nếu như lại còn thường xuyên hoạt động ở bên ngoài, bày ra tư thế của hoàng đế nơi đây… e rằng những ông trùm ở Bắc Kinh kia sẽ không vui lòng nhìn thấy đâu nhỉ?  

 

 

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

“Chú Hứa, tôi biết chú đã đầu tư rất nhiều tâm huyết vào câu lạc bộ du thuyền này. Yên tâm đi, nó sẽ không bị chôn vùi đâu!” Tề Đẳng Nhàn vỗ vai Hứa Trường Ca và nói.  

 

 

“Ờm… cảm ơn nhé!” Hứa Trường Ca cười gượng và nói.  

 

 

Tề Đẳng Nhàn nghiêm túc nhìn Hứa Trường Ca vài cái và nói: “Chú có hứng thú với việc trở thành ông chủ của Long Môn Hương Sơn không?”  

 

 

Hứa Trường Ca nghe thấy vậy thì vô cùng sợ hãi và nói: “Nói đùa cái gì thế? Hai bố con Trần Bá Hạ, Trần Hùng Phi đã nắm giữ Long Môn Hương Sơn nhiều năm như thế rồi, tôi có tài cán gì mà thay thế được bọn họ chứ?”  

 

 

Tề Đẳng Nhàn nói: “Hai bố con nhà họ sẽ không sống được bao lâu nữa đâu! Tổng hội Long Môn đã không hài lòng với Long Môn Hương Sơn từ lâu rồi, huống chi bọn họ còn làm trái nguyện vọng của tổng hội mà bắt tay với Hồng bang để làm ra cái gọi là đại hội Võ đạo nữa!”  

 


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.