“Trần Tuấn Nghị, tao dit cả mả nhà mày, mày là cái xẻng xúc cứt, mày dám hãm hại tao, ông đây giết chết mày!” Ánh mắt Lục Quy Hải đã đỏ cả lên, giận tím mặt, cầm một bình rượu muốn đập vỡ đầu chó của Trần Tuấn Nghị.
Trần Tuấn Nghị lại kêu lên: “Cảnh sát Trưởng Hoắc!”
Hoắc Đa tức giận quát một tiếng, nói: “Bắt lấy!”
Những sĩ quan dưới tay anh cũng không hề mơ hồ, ai nấy cũng dũng cảm tranh giành lên trước, muốn thể hiện bản thân trước mặt Hoắc Đa, bắt được Lục Quy Hải đang chuẩn bị hành hung đánh người.
“Lục thiếu gia có phải là quá ngông cuồng rồi không? Hoắc Đa tôi đây vẫn ở chỗ này, vậy mà cậu còn muốn hành hung đánh người? bây giờ, Trần thiếu gia là nhân chứng quan trọng của sở cảnh sát chúng tôi, cậu đang muốn giết người diệt khẩu à?!” Hoắc Đa thần sắc nghiêm khắc mà giận dữ quát.
Advertisement
Trong nội tâm anh cũng không khỏi âm thầm kích động, chuyện Lục Quy Hải này lại đụng phải hắn, có thể nói là đã gặp trúng quả vận may to đùng!
Cứ như vậy, người đứng đầu Hoàng thị cũng đã có lý do để động đao với Lục phái rồi, dùng Lục Quy Hải làm điểm mở đầu, rút củ cải thì bùn cũng theo ra, vậy không phải là sẽ làm mất một mảng lớn người đang đối nghịch với anh sao?
Mà với việc lần này thì trong tương lai anh sẽ được trọng dụng nhiều hơn!
Lục Quy Hải không khỏi nghiến răng nghiến lợi nhìn Trần Tuấn Nghị, giận dữ nói: “Mày là đồ phản bội, lại dám hợp tác với người ngoài để đặt bẫy tao, tao sẽ không để mày chết một cách dễ dàng đâu!”
Hoắc Đa lại cười lạnh một tiếng, nói: “Ghi nhớ những lời hắn ta vừa nói đi, đến lúc cần còn có thể làm chứng cứ để hầu toà!”
Lục Quy Hải nghe được những lời này, không khỏi ngậm chặt miệng lại, nhưng vẫn mang bộ dáng nghiến răng nghiến lợi, dường như đang chuẩn bị ăn thịt người.
Long Phi Vũ nhìn không khỏi thoải mái trong lòng, cái tên khốn kiếp này dám lừa mình, lúc này, cũng vừa lúc để cho hắn ta tự mình nếm thử mùi vị khi bị người ta lừa gạt!
“Bàn gia làm việc quả nhiên là đáng tin cậy, quá trâu bò, cứ thế mà lừa Lục Quy Hải vào tròng luôn! Đáng tiếc, vừa rồi tôi không thể tự mình ra tay cho hắn ta hai cái vả.” Long Phi Vũ nghĩ trong lòng, đồng thời, đối với Tề Đẳng Nhàn đã trăm phần trăm bội phục, quả thực là tinh vi như người trời.
Hoắc Đa nói với Long Phi Vũ: “Long tổng, mời anh theo tôi đến sở cảnh sát một chuyến, phối hợp điều tra một chút, nói kỹ sao anh lại bị người ta tống tiền! Còn có Trần thiếu gia nữa, cũng mời đi theo tôi một chuyến, dù sao, anh cũng là một nhân chứng quan trọng.”
Long Phi Vũ và Trần Tuấn Nghị đều sảng khoái mà đáp ứng: “Không thành vấn đề!”
Lục Quy Hải tức giận đến cả người đều run rẩy, phẫn nộ nhìn Trần Tuấn Nghị, hỏi: “Vì sao? Vì sao lại phản bội tao?!”
Trần Tuấn Nghị cười cười, sao mà lại có nhiều vì sao như vậy được chứ? Ông lớn mập này chính là bạn tốt của Trần thị Nam Dương, là đồng bọn mà chị cả Trần Ngư rất coi trọng, trên dưới Trần gia, ai mà dám trêu chọc vào hắn chứ? Huống chi, thông qua chuyện này, cũng có thể để cho Châu báu Trần thị và Hoàng thị mới có một chỗ đứng.
Mạnh Huyền Thông muốn nói chuyện, nhưng cuối cùng vẫn thành thành thật thật mà câm miệng, Trần Tuấn Nghị phản bội, một đao bị đâm sau lưng này quá đau!
Lục Quy Hải cũng là đồ ngu xuẩn, thứ quan trọng như giấy nợ kia, làm sao có thể giao cho người khác bảo quản được? Cầm đi không thơm hơn à? Bây giờ thì tốt rồi, vốn là lừa người, kết quả lại thành mình bị lừa, còn chôn vùi cả bản thân mình!
“Cậu làm xằng làm bậy, tôi chính là một công dân tốt tuân thủ pháp luật, sao mf có thể cùng ngươi làm mấy chuyện trái pháp luật được?” Trần Tuấn Nghị phong độ nhẹ nhàng bổ sung thêm một đao.
Lục Quy Hải suýt nữa đã phun ra một ngụm máu già.