Dạ Ma không khỏi run lẩy bẩy, cho dù bản lĩnh của ông có cao siêu đến đâu, nhỡ mà bị Ngọc Tiểu Long đánh tơi bời, vậy thì chẳng phải cả hai ta đều bị nhốt vào tù hay sao?
“Ta không giết cô, nhưng sẽ khiến cô sống không bằng chết”. Sắc mặt Hồng Thần Sách lạnh lùng, ông nói.
“Ông đã đến cảnh giới đó, cho dù bản lĩnh cao siêu thế nào thì cũng không thể đánh bại tôi!”. Ngọc Tiểu Long hừ lạnh một tiếng, giẫm mạnh chân trên nền đất, phát ra hai tiếng nổ to như hai quả đạn pháo.
Advertisement
Dạ Ma vừa nhìn khóe miệng ngay tức khắc kéo cao lên, vị Ngọc tướng quân này bản lĩnh cao cường, một thời gian không gặp đã có thể luyện đến trình độ này!
Nếu bây giờ Ngọc Tiểu Long còn trong ngục tù U Đô, khả năng ngoài Tham Lang, Nhậm Xuân từng làm vệ sĩ cho Gusinsky thì chẳng có ai là đối thủ của cô.
Anh ta mới vừa lĩnh ngộ được bí mật của nội đan, đương nhiên nhìn ra được đan trong bụng cô ta, trong nháy mắt khí huyết, trọng tâm cơ thể và năng lượng đã quy tụ về đó!
Advertisement
Anh ta vẫn chưa đạt đến trình độ đó nữa.
Đương lúc anh ta đang tự hỏi tại sao thì Ngọc Tiểu Long đã vọt tới chỗ Hồng Thần Sách, một cú nhảy đã có thể bật xa cự ly mười thước, cơ thể nhẹ nhàng như chim hạc, nhưng cơ bắp lại mạnh mẽ, tràn đầy năng lượng.
Cô giơ tay lên, gồng cứng các nhóm cơ lưng, sức mạnh truyền qua cánh tay, cô giương tay như tư thế chim hạc trắng, giữ cơ thể cân bằng, lại tựa như Nhất Phi Trùng Thiên vậy.
Hồng Thần Sách vừa thấy chiêu này của Ngọc Tiểu Long đã biết ngay đó là Bạch Hạc Lưỡng Sí, cả người lập tức căng cứng, ánh mắt tập trung nhìn.
Trong nháy mắt khi quyền của Ngọc Tiểu Long sắp chạm tới, Hồng Thần Sách vặn mình, thân hình già nua song lại rắn rỏi uyển chuyển, lập tức lao đến.
Dạ Ma chứng kiến ông lão này thể hiện võ công, cảm thấy hơi hít thở không thông, ông lão này thật đúng là cao thủ xé toạc hư không, được diện kiến thần minh!
Chỉ khi đạt đến cảnh giới này, kĩ năng võ thuật và cơ thể mới không bị ảnh hưởng bởi tuổi tác mà suy yếu dần. Cảnh giới như vậy, cho dù là trước thời khắc sắp chết đôi ba phút cũng có thể đội mồ sống dậy, đánh ra những quyền pháp uy lực khiến người khác kinh sợ.
Hồng Thần Sách đối mặt với công kích hung mãnh của Ngọc Tiểu Long, không lùi mà còn tiến tới, từng bước lấn át cơ thể đối phương, đánh ra một đòn như muốn nghiền nát cơ thể cô, muốn trực tiếp đánh vào tâm cô ta.
Thế tiến công của Ngọc Tiểu Long bị chặn trong nháy mắt, cô lập tức khép chân lại, ưỡn ngực về phía trước, như muốn đẩy đòn tấn công của Hồng Thần Sách trong ngực ra ngoài.
Sau khi Ngọc Tiểu Long phòng ngự đòn tấn công hung mãnh của Hồng Thần Sách, cô giơ tay phải lên, thét lên một tiếng trên không trung rồi đánh thẳng vào ót của Hồng Thần Sách.
Khi cô ra đòn tấn công, cánh tay lúc trước vốn mềm mại bỗng chốc trở nên cứng như đá, từng thớ gân nổi lên gân guốc trên da thịt, từng thớ cơ phối hợp nhịp nhàng với nhau, cả cánh tay cô bỗng nặng như chì, mạnh mẽ không sao tả nổi.
Đòn roi của Thái Cực Quyền luôn nổi tiếng vì sự hung hãn, bởi vì đối tượng võ thuật của đòn roi không phải là roi mềm mà là loại roi thép được Uất Trì Kính Đức sử dụng!
Đối mặt với sự hung hãn trong đòn đánh của Ngọc Tiểu Long, cũng không hoảng loạn, ông ta nhẹ nhàng xoay người một cái, đan điền trong cơ thể tựa như một dòng suối lạnh lẽo, tự do biến hoá.
Một bàn tay từ dưới xương sườn lặng yên thò ra, không dùng chút sức lực nào, chỉ lặng lẽ chạm vào eo Ngọc Tiểu Long, ngón tay sắp đâm vào!
Ngọc Tiểu Long không thể ngồi không, mặc dù công phu của Hồng Thần Sách mạnh mẽ đến đâu, đạt đến cảnh giới ra đòn không phát ra tiếng động, nhưng Thái Cực quyền của cô vẫn có thể cảm nhận rõ chuyển động của đối phương rõ như ban ngày, cô sẽ nắm bắt thời khắc ra đòn, hạ một đòn mạnh vào các đốt ngón tay của Hồng Thần Sách.
Một chiêu này của cô tràn đầy uy lực, tựa như uy lực từ một khẩu đại bác bắn ra vậy. Bị một lực mạnh mẽ đánh vào, lại thêm quyền ý cường hãn, tạo ra một vụ nổ năng lượng, dễ dàng khiến người ta như ngửi được mùi thuốc súng.
Quyền ý như thế này vô cùng thượng thừa, có thể ảnh hưởng đến tâm thức đối phương, tác động mạnh vào tinh thần và nhận thức của họ.
Bất thình lình, chợt một bàn tay xuất hiện từ phía sau người Ngọc Tiểu Long, nhẹ nhàng nhấc lên, năm ngón tay uyển chuyển như đoá hoa sen nỡ rộ, mang theo quan niệm nghệ thuật “hoa sen vàng trồng trong lửa” trong đan dược của Đạo giáo.
Lông mày trắng của Hồng Thần Sách nhẹ nhàng cử động, biết rằng mình không thể để Ngọc Tiểu Long bắt được hai cánh tay, nếu sơ sảy, xương cốt sẽ lập tức bị cô ta bẻ gãy!
Ông ta lắc vai, vội vàng rụt cánh tay lại, đồng thời nhấc chân phải lên xoay vòng trong không trung đá mạnh vào chân Ngọc Tiểu Long.