Tuyệt Thế Cường Long

Chương 187: “Thật là thú vị!”



Tề Đẳng Nhàn khinh thường mà nhìn người đàn ông cao gầy, lạnh nhạt nói: “Thời điểm anh nói ra hai chữ này, tốt nhất nên lượng ước thực lực của bản thân trước.”  

             “Lúc nãy nếu không có Phó lão, hiện tại anh đã biến thành hiệp khách một tay rồi.”  

             “Buồn cười!”  

             Người đàn ông cao gầy bị những lời này của Tề Đẳng Nhàn làm cho tức giận đến sắc mặt đỏ bừng, nhưng tài không bằng người, không tìm ra lời nào để phản bác.  

             Phó Phong Vân sắc mặt thâm trầm, nói: “Tề tiên sinh vẫn nên nghiêm túc suy xét cho thỏa đáng, Vladimir cũng không phải người chỉ có hư danh.”  

             “Bản lĩnh của cậu vừa rồi tôi cũng gặp được, nhưng so với Chiến tranh chi vương, cuối cùng kết quả như thế nào, còn khó mà nói rõ được.”  

             “Rốt cuộc, ngay cả Sở Vô Đạo cũng đã chính miệng nói qua, hiện tại một mình cậu ấy đấu với Chiến tranh chi vương, chỉ có đường chết.”  

             Tề Đẳng Nhàn bĩu môi, nói: “Bản lĩnh của Sở Vô Đạo qua quýt bình thường, không được tính là cái gì.”   

             Lời này nói ra làm Phó Phong Vân và người đàn ông cao gầy đều cạn lời một trận, đây đúng là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy một người tự đại như vậy.  

             “Tề tiên sinh, cậu chắc chắn muốn một mình hoàn thành chuyện này sao?!” Phó Phong Vân trầm giọng nói.  

             “Nếu ông muốn đầu của Vladimir kia, như vậy thì một mình tôi là được. Sắp xếp thêm những người khác, tôi đây sẽ không làm nữa!” Tề Đẳng Nhàn lạnh nhạt nói.  

             Phó Phong Vân cũng hết nói nổi với cái tính cách này của Tề Đẳng Nhàn, lắc lắc đầu, nói: “Được, nếu cậu đã khăng khăng như thế, tôi đây liền không can thiệp thêm nữa, chỉ nói thêm hành tung của Vladimir với cậu.”  

             “Nhưng mà, nếu cuối cùng cậu có xảy ra chuyện gì thì cũng đừng trách tôi không cảnh báo cậu.”  

             “Tôi còn cảm thấy, nhiều hơn hai người giúp đỡ, càng dễ dàng hoàn thành việc này!”  

             Tề Đẳng Nhàn nói: “Bảo tôi hợp tác cùng người phụ nữ Ngọc Tiểu Long kia? Trừ phi tôi chết! Cô ta hỏi ông tìm ai, ông cũng không được nói cho cô ta là tôi, tôi nhìn thấy cô ta liền cảm thấy phiền.”  

             Phó Phong Vân gật gật đầu, nói: “Vậy được, tôi liền ở chỗ này chúc Tề tiên sinh mã đáo thành công!”  

Tham Khảo Thêm:  Chương 171: Ngoại truyện 2

             Tề Đẳng Nhàn cũng không dông dài, xoay người liền cáo từ rời đi.  

             “Người này…” Người đàn ông cao gầy nhìn bóng lưng Tề Đẳng Nhàn, không khỏi lắc lắc đầu, không biết nên đánh giá như thế nào.  

             Nói hắn là một kẻ ngông cuồng tự đại ngu xuẩn, nhưng người ta đúng là có bản lĩnh thực sự……  

             Tề Đẳng Nhàn vừa mới rời khỏi nơi này không đến mười phút, Ngọc Tiểu Long liền đến thăm hỏi, hai người đúng lúc lệch nhau một cách hoàn hảo.  

             “Phó lão, vết thương của tôi đã gần như khỏi hẳn, chuyện đối phó với Chiến tranh chi vương Vladimir, liền giao cho tôi làm đi!”  

             “Tôi vừa mới bắt được Kh ủng bố chi vương nổi danh ngang với hắn ta, vừa lúc rèn sắt khi còn nóng!”  

             Ngọc Tiểu Long vừa tiến vào liền đi thẳng đến chủ đề, muốn  Phó Phong Vân giao nhiệm vụ đối phó với Vladimir giao cho cô ta.  

             Phó Phong Vân lại nói: “Tôi đã có người được chọn, Ngọc Tướng quân, vết thương của cô cũng không thể lành nhanh như vậy, vẫn nên nghỉ ngơi mấy ngày  nữa rồi hẵng nói đến chuyện này.”  

             Ngọc Tiểu Long không khỏi ngẩn người, kinh ngạc nói: “Còn có người được chọn? Hiện giờ thời kỳ bất thường, ngoại trừ tôi ra, còn có ai có thể đối phó với Chiến tranh chi vương được?”  

             Phó Phong Vân liền nói: “Ngọc Tướng quân, việc này thuộc về cơ mật, tất nhiên tôi không thể nói cho cô được.”  

             “Những mà cô cũng không cần nhọc lòng vì thế sự nữa, an tâm dưỡng thương đi.”  

             “Nhiệm vụ này, tôi đã giao phó cho người khác.”  

             Ngọc Tiểu Long không khỏi hung hăng nhướng đôi mày kiếm lên, mang theo một chút bất mãn, trầm giọng nói: “Phó lão, chuyện này, can hệ trọng đại!”  

             “Nếu người của chúng ta không thể khiến cho Vladimir gặp thất bại ở trong lãnh thổ Hoa Quốc, vậy sẽ chỉ khiến cho quốc gia của chúng ta bị tổn thất thật lớn!”  

             “Hơn nữa, bây giờ tôi cũng thật sự không thể tưởng được, ngoài tôi ra, còn có ai có thể đối phó Chiến tranh chi vương hung tàn kia!”  

             “Cho dù là tôi cũng không hoàn toàn chắc chắn có thể trực tiếp bắt lấy hắn.”  

Tham Khảo Thêm:  Chương 33

             “Phó lão dễ dàng như vậy đã hạ quyết định, lại còn loại tôi ra ngoài, có phải đang coi đây là trò trẻ con hay không?!”  

             Sắc mặt người đàn ông cao gầy trầm xuống, quát: “Tiểu long, không được vô lễ với Phó lão!”  

             Ngọc Tiểu Long bị hắn quát lớn một tiếng, không khỏi nhíu mày, nhưng khí thế cũng không hùng hổ doạ người như lúc nãy nữa.  

             Phó Phong Vân cười vẫy vẫy tay, nói: “Ngọc Tướng quân tuổi còn trẻ đã có hai sao trên vai, tương lai thăng lên ba sao, trở thành chiến thần thực sự trấn áp một phương cũng chỉ là vấn đề thời gian. Người trẻ tuổi ấy mà, khó tránh khỏi có chút kiêu ngạo!”  

             Ngọc Tiểu Long nói: “Phó lão, tôi xin lỗi vì lời nói việc làm lúc nãy.”  

             Phó Phong Vân rất rộng lượng, cũng không để ý Ngọc Tiểu Long vừa nãy hùng hổ doạ người, sau khi gật gật đầu mới nói: “Cô cứ an tâm nghỉ ngơi đi, về sau có rất nhiều nhiệm vụ cần cô tới hoàn thành.”   

             Ngọc Tiểu Long tất nhiên nghe ra được ý Phó Phong Vân vẫn không muốn cho cô ta nhúng tay vào chuyện này, trong lòng không khỏi có hơi phẫn nộ.  

             “Được, Phó lão không muốn phái tôi đi làm nhiệm vụ này, tôi đây liền tự mình đi làm là được!”  

             “Đến lúc đó, nếu Vladimir chết trong tay của tôi, tôi ngược lại muốn nhìn một chút, Phó lão lấy cái  lý do gì để giải thích qua loa với tôi!”  

             Sau khi nói xong lời này, Ngọc Tiểu Long xoay người sang chỗ khác, bước nhanh rời đi.  

             Người đàn ông cao gầy sắc mặt khó coi, bất đắc dĩ cười khổ nói: “Phó lão, xin lỗi, đứa nhỏ Tiểu Long này bị người trong nhà chiều hư rồi.”  

             “Kim lân há phải vật trong ao, gặp được phong vân liền hóa rồng.”  

             “Ngọc gia chi long có chút kiêu ngạo, đó là điều khó tránh khỏi.”  

             “Cô ấy đồng ý đi đối phó Vladimir cũng tốt, xem như cho việc này nhiều hơn một lớp bảo hiểm.”  

             “Rốt cuộc, nhiệm vụ này cũng không phải tôi phái cô ấy đi, cậu nói có phải hay không?”  

             Nói tới đây, trên mặt Phó Phong Vân lộ ra nụ cười như lão cáo già, người đàn ông cao gầy bên cạnh không khỏi hung hăng sửng sốt.  

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

             Người đàn ông cao gầy lúc này mới hiểu được, thì ra tất cả những chuyện này đều trong tính toán của Phó Phong Vân.  

             Tính uy hiếp của Vladimir thật sự là quá lớn, Phó Phong Vân cảm thấy chỉ bằng một mình Tề Đẳng Nhàn chỉ sợ vẫn không thể giải quyết, cho nên mới bày ra thái độ như vậy mà đối đãi với Ngọc Tiểu Long, hung hăng k1ch thích cô ta một chút.  

             Sau khi Ngọc Tiểu Long ra khỏi cửa lớn, trực tiếp lên lên xe Jeep.  

     “Tiểu thư, thế nào rồi?” Long Á Nam không khỏi quan tâm hỏi.  

             “Vậy mà lại có người nhanh chân đến trước, nhận nhiệm vụ này! Ý của Phó lão là không muốn cho ta nhúng tay vào việc này!” Ngọc Tiểu Long sắc mặt khó coi mà nói.  

             Long Á Nam không khỏi sửng sốt, nói: “Tiểu thư…… Đây chính là cơ hội rất tốt cho cô để thăng chức Tam tinh Thượng tướng trong trong tương lai, không thể bỏ lỡ được!”  

             Nếu đánh bị Vladimir, điều này sẽ không thể nghi ngờ là một trang nổi bật trong cuộc đời Ngọc Tiểu Long.  

             Hiện tại cô ta chỉ cần tích lũy công lao, sau đó mài giũa mấy năm, lúc nào cũng đều có khả năng trở thành Tam tinh Thượng tướng trẻ tuổi nhất toàn bộ Hoa Quốc!  

             Ngọc Tiểu Long nói: “Sở Vô Đạo từng là cấp dưới cũ của Phó lão, tôi hoài nghi người này, hơn phân nửa là Sở Vô Đạo…”  

             “Nhưng mà, hắn muốn chặn đường công lao của tôi, sao có thể dễ dàng như vậy?!”  

             “Nhiệm vụ này, tôi định sẽ tự mình ra tay, nhìn xem là hắn nhanh hơn, hay là tôi nhanh hơn, rốt cuộc hươu chết về tay ai!”  

             “Á Nam, cô giúp tôi để ý xem, lợi dụng các loại con đường tìm hiểu tin tức của Vladimir.”  

             Long Á Nam tinh thần chấn động, nói “Vâng!”  

             Ngọc Tiểu Long híp híp hai mắt, không nghĩ tới nhiều năm trôi qua, vậy mà Sở Vô Đạo lại lần nữa bị Phó Phong Vân mời xuống núi.  

             Càng làm cho cô ta không ngờ chính là, ngay từ đầu cô ta định mượn sức Sở Vô Đạo làm việc cho bản thân, nhưng tới cuối cùng, hai người vậy mà lại thành  quan hệ cạnh tranh.  


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.