Tuyệt Thế Cường Long

Chương 449: Park Sung Sin



Hoa Quốc có một câu ngạn ngữ: Sư di trường kỹ dĩ chế di (Học cái hay của nước ngoài để đối đầu với người nước ngoài.  

             Nếu như Park Sung Sin là khách ngoại quốc, vậy thì đương nhiên Tề Đẳng Nhàn cũng muốn dùng người nước ngoài để trừng phạt anh ta.  

             Bây giờ thân phận của hắn nhạy cảm, không thể quang minh chính đại ra tay với thằng nhãi Park Sung Sin này, nhưng cũng đâu có nghĩa là hắn không được tìm người tới đánh!  

             Tất nhiên, người đánh Park Sung Sin cũng phải có địa vị phù hợp, nếu không Hoa Quốc cũng sẽ vì lợi ích mà thiên vị một bên, hơn nữa bản thân hắn cũng không tự tin đảm bảo được việc này.  

             Park Sung Sin vẫn giữ thái độ kiêu căng ngạo mạn, Tề Đẳng Nhàn nói muốn chơi chết anh ta, anh ta cũng rửa mắt mong chờ.  

             Nếu không dùng đến bạo lực, anh ta không tin Tề Đẳng Nhàn có thể làm gì với một khách mời ngoại quốc cấp cao như mình!  

             Từ Ngạo Tuyết nhíu mày nhìn Tề Đẳng Nhàn, cô ta nói: “Anh mời ai đến vậy? Hình như cũng không có nhân vật lớn nào ở Tuyết Quốc còn ở lại Trung Hải cả.”  

             Tề Đẳng Nhàn nói: “Đợi chút ngươi chẳng phải sẽ biết hay sao?”  

             Park Sung Sin thúc giục: “Nhanh lên nhanh lên, tôi vẫn đang chờ cậu gọi người tới đây dạy dỗ tôi đó!”  

             Tề Đẳng Nhàn nói: “Đừng sốt ruột mà!”  

             Tuy rằng Park Sung Sin không thể sử dụng thân phận của mình để làm gì Tề Đẳng Nhàn, nhưng anh ta đã hạ quyết tâm hôm nay nhất định phải khiến hắn mất hết thể diện. Hắn đã nói nhiều như vậy, nếu như không thể tìm thấy người đánh được anh ta, vậy thì rất mất mặt!  

             Không bao lâu sau, một người ngoại quốc mặc tây trang màu đen, khoảng chừng hơn sáu mươi tuổi với mái tóc hoa râm có mặt ở chỗ này.  

             Ông ta có vóc người gầy gò nhưng khỏe khoắn, cao hơn một mét tám, khí chất cũng vào dạng bình thường, nhìn qua không có gì đặc biệt.  

             Nhưng ông ta vừa xuất hiện, Từ Ngạo Tuyết đã trợn tròn hai mắt!  

Tham Khảo Thêm:  Chương 119: thế này là sao

             “Vinogradov!” Từ Ngạo Tuyết khiếp sợ nói ra tên của người này.  

             Vinogradov, cũng được mệnh danh là một tên trùm khét tiếng bên cạnh Cổ Tân Tư Cơ, tài sản không kếch xù như của Cổ Tân Tư Cơ, nhưng thủ đoạn lại âm hiểm ác độc dị thường.  

             Cho dù là tên trùm lớn nhất như Cổ Tân Tư Cơ, khi tiếp xúc với Vinogradov cũng phải cực kỳ cẩn thận, nếu không chú ý sẽ sập bẫy ngay!  

             Đám người đứng đầu Tuyết Quốc có một mối quan hệ chằng chịt, bọn họ so bì với nhau, nhưng lại bắt tay với nhau.  

             Bọn họ thèm muốn tài sản của đối phương, nhưng lại chung tay chống lại chính phủ Tuyết Quốc. Một giây trước bọn họ còn đao qua kiếm lại, nhưng giây tiếp theo đã bắt tay giảng hòa, uống rượu trò chuyện vui vẻ.  

             Khi trước Từ Ngạo Long dám ngông cuồng như vậy trước mặt Tề Đẳng Nhàn, đó là vì được Vinogradov chống lưng!  

             Ngay cả Từ Ngạo Tuyết cũng không ngờ Vinogradov đã bí mật bay tới Hoa Quốc, hơn nữa hình như còn có giao hẹn bí mật gì đó với Tề Đẳng Nhàn.  

             “Ngài Vinogradov?” Dương Lệnh Quang cũng lắp ba lắp bắp một hồi lâu, không ngờ Tề Đẳng Nhàn lại gọi được một người đáng kính sợ như vậy.  

             Park Sung Sin cũng cả kinh, lẩm bẩm nói: “Trùm sò khét tiếng của Tuyết Quốc, Vinogradov sao??”  

             Vinogradov mỉm cười với Tề Đẳng Nhàn, ông ta nói: “Chào cậu nhé, Nhị đương gia! Không biết cậu gọi lão già này tới đây vì chuyện gì?”  

             Đằng sau Vinogradov vẫn còn mấy vệ sĩ cao to lực lưỡng, đám người này đều được chọn lựa kỹ càng từ lực lượng quân đội Tuyết Quốc, có thể một chọi trăm, ngàn, đội hình này thậm chí còn hoành tráng hơn tổng thống xuất ngoại nữa!  

             “Ngài Vinogradov, tôi đây cũng đã hết cách rồi, có một tên nhóc xuất thân từ Thượng Tinh của Hàn Quốc làm trò trước mặt tôi, tôi muốn đánh cậu ta một trận, nhưng lại không thể tự ra tay.” Tề Đẳng Nhàn cười ngượng.  

             Park Sung Sin vọt thẳng tới trước mặt Vinogradov anh ta nói: “Ngài Vinogradov, xin chào, tôi là người của tập đoàn Thượng Tinh, Park Sung Sin!”  

Tham Khảo Thêm:  Chương 157

             “Tôi rất vui khi được gặp ngài ở Hoa Quốc, từ trước đến nay Thượng Tinh chúng tôi vẫn luôn muốn được hợp tác với ngài.”  

             “Lần này gặp được ngài, muốn nhờ ngài nể mặt uống với tôi hai ly, nói chuyện vài câu!”  

             Muốn tiến vào thị trường Tuyết Quốc, tất nhiên phải được những người đứng đầu đồng ý.  

             Trong đám đứng đầu Tuyết Quốc này, người có ảnh hưởng lớn nhất là Vinogradov.  

             Đừng xem thường người đàn ông này trông có vẻ bình thường, nhưng trên thực tế, ông ta là con cá sấu lớn tung hoành khắp năm châu bốn bể về mảng tài chính. Tại thị trường quốc tế, ông ta thậm chí còn đánh lui được cả Soros khiến người ta nể sợ một thời.  

             Khi trước tiền tệ của Tuyết Quốc có tỉ lệ 1:3,6 so với đồng USD, nhưng sau này trong nước diễn ra vài đợt lạm phát, bây giờ tiền tệ của Tuyết Quốc đã tụt xuống tỉ lệ 1:160 đối với đồng USD… Qua những lần sóng gió này, túi tiền của nhân dân Tuyết Quốc bị vét sạch. Chỗ tiền này đều chảy vào túi mấy tay đầu sỏ, có thể hiểu Vinogradov đã có vị thế đáng sợ thế nào ở tầng lớp tư bản!  

             Vinogradov đối xử với mọi người vô cùng thân thiện, nhưng thấy Park Sung Sin tự giới thiệu bản thân, ông ta lại gạt tay anh ta đi, nói rằng: “Cậu là thứ gì, cậu xứng được nói chuyện với tôi sao? Gọi chủ tịch hội đồng quản trị của Thượng Tinh tới đây còn chưa chắc đã có được vinh dự đó đâu!”  

             Park Sung Sin sửng sốt, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi, nhưng lại nói không nói được lời nào.  

             Đối mặt với một người tai to mặt lớn  như Vinogradov, anh ta cũng chẳng là cái thá gì, nếu muốn nói chuyện với ông ta, vậy thì chỉ có bộ phận CEO của Thượng Tinh mới có thân phận phù hợp!  

             “Trời ạ… Rốt cuộc người này có bao nhiêu mối quan hệ ở Tuyết Quốc vậy chứ hả?” Dương Lệnh Quang nhìn cảnh tượng trước mắt mà líu cả lưỡi.  

             Nếu sớm biết Tề Đẳng Nhàn trâu bò như vậy thì ông ta còn kêu gọi đầu tư bên ngoài làm gì cơ chứ? Cứ dứt khoát ôm đùi hắn, ngày lễ ngày tết không thiếu quà cáp, kết giao bằng hữu không phải tốt hơn saod?  

Tham Khảo Thêm:  Chương 86: Chính là đang trả thù (1)

             Thật con mẹ nó đúng là bỏ gần tìm xa mà!  

             Từ Ngạo Tuyết mím môi, khó trách kế hoạch của Từ gia lại xôi hỏng bỏng không dễ dàng như vậy, thì ra Tề Đẳng Nhàn có mạng lưới quan hệ lớn như vậy ở Tuyết Quốc!  

             “Nho Lão à, tên này chọc tức tôi, ông xem mà làm nhé!” Tề Đẳng Nhàn chỉ tay về phía Park Sung Sin mà ra lệnh nói.  

             Vinogradov lập tức híp mắt lại, ánh mắt lạnh như băng, khí chất đột ngột thay đổi, khiến cho mọi người đều cảm thấy căng thẳng!  

             Không hổ là kẻ nắm giữ quyền sinh sát ở Tuyết Quốc, khí chất này không phải thứ người mình thường có thể đạt được!  

             Park Sung Sin cũng lạnh hết cả sống lưng, khiếp sợ thét lên: “Ngài Vinogradov, tôi và ngài không oán không thù, hơn nữa tôi cũng là người của Thượng Tinh, ông muốn đụng đến tôi thì phải suy xét cho cẩn thận đó…”  

             Vinogradov cười khẩy, ông ta nói: “Những hạng mục mà Thượng Tinh triển khai ở Tuyết Quốc gần đây đều là do tôi mở miệng chấp thuận, cậu là cái thá gì mà dám lấy Thượng Tinh ra dọa tôi?”  

             “Cho dù tôi không định đánh cậu, cũng phải dạy dỗ cậu một phen vì đã nói ra mấy lờn này.”  

             “Nếu cảm thấy khó chịu thì cáo trạng đi! Để tôi xem xem Thượng Tinh có vì cậu mà trở mặt với tôi không?”  

             Park Sung Sin vội vàng nói: “Ngài Vinogradov, tôi… Vừa nãy cậu ta xưng hô với ngài một cách vô lễ như vậy, còn tôi trước giờ vẫn cung kính ngài, ngài hà tất phải…”  

             Vinogradov cười nói: “Nếu dịch họ của tôi sang tiếng Hoa thì đúng là quả nho mà. Nhị đương gia xưng hô với tôi như vậy, tôi cảm thấy rất thân thiết, liên quan chõ gì đến cậu?”  

             Nói xong lời này, ông ta giáng cho Park Sung Sin một cái bạt tai!  

             Đám quan chức của tỉnh Đông Hải đứng xung quanh trợn mắt há mồm, nói không nên lời, trong lòng chỉ còn lại hai từ “kinh sợ”.  


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.