Tuyệt Thế Cường Long

Chương 658: “Ôn nhu? Anh có nhầm không….”



 “Không biết tốt xấu chính là đang nói tới loại người như mấy người đúng không?”  

 

 

“Người ta đều nói thần hành cơ viên không ai có thể chạm vào, mấy người cứng đầu thử chạm vào xem?”  

 

“Thành thành thật thật trả tiền không phải là được rồi sao? Sao cứ thích tự tìm đường chết như vậy!”  

 

Tề Đẳng Nhàn xách Kim Đồng ở trong tay lắc qua lắc lại, trong miệng hùng hùng hổ hổ nói.  

 

Kim Đồng ngay cả tâm muốn chết cũng có, từ khi anh ta và Ngọc Nữ xuất đạo tới nay, đây là lần đầu tiên phải chịu thiệt lớn như vậy.  

 

Tuy rằng trước kia cũng đã gặp qua cao thủ siêu cấp nhưng dựa vào công phu của Ngọc Nữ và thân thủ xuất thần nhập hóa của anh ta cũng có thể hoá nguy thành an thành công thoát thân.  

 

Nhưng lần này đụng phải Tề Đẳng Nhàn gần như ma quỷ vậy, hơn nữa còn mạnh đến thái quá.  

 

“Tôi nhận thua!”Kim Đồng cả người uể oải nói.  

  Advertisement

Tề Đẳng Nhàn khinh thường ném anh ta xuống đất, nếu có người không biết nhìn thấy cảnh này còn tưởng rằng hắn đang bắt nạt trẻ em đấy.  

 

“Một trăm năm mươi vạn, thành thành thật thật chuyển vào trong thẻ của tôi, nếu không tôi đập vỡ đầu mấy người!” Tề Đẳng Nhàn khó chịu nói, đưa số thẻ cho Kim Đồng.  

Tham Khảo Thêm:  Chương 173: Ngoại truyện 4

 

Kim Đồng gật đầu lia lịa như gà con mổ thóc, nói: “Cậu nói cái gì thì chính là cái đó, tôi nhất định sẽ làm theo!”  

 

Lúc này Ngọc Nữ lại bò tới, muốn liều mạng với Tề Đẳng Nhàn.  

 

Kim Đồng lắc đầu liên lục, nói: “Đừng cố nữa, chúng ta không phải là đối thủ của hắn đâu, hắn quá mạnh.”  

 

Tề Đẳng Nhàn nghe thấy câu khen này của hắn thì khóe miệng hơi giật một cái: “Thức thời sớm một chút không phải là tốt rồi sao? Sao cứ phải ép tôi phải ra tay mới chịu chứ?”  

 

“À….Đúng rồi, còn cả đôi Aj bị ngấm nước này của tôi nữa, các người cũng phải bồi thường, đây là bản giới hạn, không phải hàng nhái, có thể bán được hơn hai mươi vạn.”  

 

Kim Đồng há hốc mồm nhìn đôi Aj thể thao phối màu đen đỏ trên chân Tề Đẳng Nhàn, nói: “Cái này không phải mua ở bách hoá Phúc Điền sao?”  

 

Tề Đẳng Nhàn khó chịu nói: “Tôi tốt xấu gì cũng là một sếp lớn giá trị con người vài tỷ, sẽ đi đồ của bách hoá Phúc Điền hả? Nói đùa cái gì thế! Tôi bảo nó là hàng thật thì nó là hàng thật, hơn hai mươi vạn, thiếu một xu tôi chặt một ngón tay của anh!”  

 

Kim Đồng không dám hó hé thêm câu nào nữa, con mẹ nó giày này cũng bị ngâm nước tới mức phai màu luôn rồi, cái logo kia nhìn qua cũng chẳng phải như tơ lụa gì, nhìn thế nào cũng thấy giống hàng nhái thôi mà!  

Tham Khảo Thêm:  Chương 231: Phẫn nộ gào thét

 

Lại nói, Aj bản giới hạn cũng không phải cải trắng, có đôi khi có tiền cũng không mua nổi.  

 

“Được rồi, một trăm năm mươi vạn thêm hai mươi vạn nữa…..Còn gì nữa không?” Kim Đồng nhắm mắt lại nhận thua, chỉ cần có thể giữ được mạng thì muốn nói như nào cũng được.  

 

Tề Đẳng Nhàn cũng lười phải nhiều lời, nói: “Hết rồi, mau cút đi! Nhớ rõ phải chuyển khoản, nếu không chơi chết mấy người!”  

 

Kim Đồng ngẩn người: “Cậu cứ thả chúng tôi đi như vậy sao?”  

 

Tề Đẳng Nhàn cười nói: “Nếu không thì còn sao nữa? Giữ mấy người ở lại ăn cơm hả?”  

 

Kim Đồng nói: “Không sợ tôi không trả tiền sao?”  

 

Tề Đẳng Nhàn nói: “Anh cứ thử xem!”  

 

Kim Đồng không dám nhiều lời, hung hăng ôm quyền với Tề Đẳng Nhàn rồi nhảy vào trong lòng của Ngọc Nữ, thúc giục Ngọc Nữ mau chóng chạy lấy người.  

 

Hai người có tiếng ở trong giới sát thủ cứ thế chạy trối chết.  

 

“Hắn cứ như vậy thả chúng ta đi sao?” Ngọc Nữ không nhịn được hỏi.  

“Đúng vậy.” Kim Đồng gật gật đầu.  

 

 

“Vừa rồi vẫn còn sống chết không chịu, sao tự dưng lại muốn thả chúng ta đi? Hơn nữa cũng chỉ cần một chút tiền như vậy.” Ngọc Nữ kinh ngạc, cảm thấy có phải là đầu óc của Tề Đẳng Nhàn có vấn đề hay không.  

Tham Khảo Thêm:  Chương 35: Cải Tạo Chàng Trai Thời Thượng

 

 

Kim Đồng lại thở dài một cái, chậm rãi nói: “Em nghĩ sao rồi, chẳng qua hắn chỉ là một người khá ôn nhu mà thôi.”  

 

 

Ngọc Nữ nghĩ tới một màn mình bị đấm bay kia thì trong lòng vẫn còn sợ hãi, nói: “Ôn nhu? Anh có nhầm không….”  

 

 

Kim Đồng nói: “Có lẽ là hắn từ đâu đó biết được chuyện của chúng ta nên để lại một con đường sống, tuy rằng động tác của hắn thô lỗ nhưng con người thì….Rất ôn nhu.”  

 

 

Ngọc Nữ không phản bác tiếp nữa, bởi vì cô ta biết người từ nhỏ đã phải đến công trường làm việc cực nhọc nuôi sống chính mình như Kim Đồng sớm đã luyện ra được một đôi mắt hoả nhãn kim tinh có thể nhìn thấu thế sự, nếu ngay cả anh ta cũng đã nói hắn là người ôn nhu, vậy thì đó chính là ôn nhu….  


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.