Tuyệt Thế Cường Long

Chương 817: Xin được chỉ giáo.”



 

 “Bạch Liễu với chiêu Lãm Tước Vĩ mà anh cũng không biết à? Người ta là giáo viên của bộ đội đặc chủng đấy, cô ấy đã luyện Thái Cực Quyền tới mức xuất thần nhập hóa, nếu đặt một con chim vào trong lòng bàn tay cô ấy thì thậm chí nó còn không bay nổi.”  

 

“Có tổng cộng bốn cửa ải, vậy mà vừa mới bắt đầu cửa ải thứ nhất đã mời tới một nhân vật lợi hại như vậy sao? Chậc, không biết người cấp tướng đặc biệt cần được khảo sát lần này là ai mà xứng đáng có được một trận chiến như vậy nhỉ!”  

 

Các chiến sĩ đều cảm thấy sau lưng mình lạnh toát, tất cả bọn họ đều nhìn thẳng về phía Tề Đẳng Nhàn.  

  Advertisement

Long Á Nam cũng không còn cách nào khác, bỗng cô ta nghe thấy Tề Đẳng Nhàn nói thêm: “Cô có nói nhiều hơn nữa thì cũng vô ích cả thôi, cuộc thi khảo sát là do bọn họ sắp xếp, có phái đến người nào thì cũng là chuyện cũng bọn họ, đừng tốn công vô ích nhiều lời với bọn họ làm gì.”  

 

“Long trưởng quan à, cô hãy bình tĩnh một chút đi, chỉ cần đứng đây theo dõi sư phụ tôi là được rồi.” Dương Quan Quan rất tự tin vào thực lực của Tề Đẳng Nhàn, cô ta nói bằng giọng điệu tràn đầy sự tin tưởng.  

 

“Ha ha…” Long Á Nam chỉ biết cười khổ một tiếng rồi lui về phía khác.  

  Advertisement

Tề Đẳng Nhàn đi tới trung tâm võ trường, dừng lại ở khoảng cách một thước so với Bạch Liễu, giơ tay lên rồi chắp lại hành lễ, cuối cùng cao giọng: “Chuẩn tướng của ban Chính trị, Tề Đẳng Nhàn, theo học gia phụ là Tề Bất Ngữ.”  

Tham Khảo Thêm:  Chương 16: C16: Chương 16

 

Bạch Liễu cũng tỏ ra nghiêm nghị và kính nể, cô ấy hành lễ đáp lại: “Bạch Liễu, luyện Thái Cực Quyền, theo học sư phụ Trần Bách Thuận, xin được chỉ giáo.”  

 

Tuy cả hai cùng là người luyện võ, tuy cùng là người thuộc bộ Quốc phòng, nhưng khi gặp mặt so chiêu thì vẫn tự giới thiệu bản thân mình đầu tiên theo quy định của giang hồ như bình thường.  

 

“Mong là Thái Cực Quyền của cô có thể đỡ được Bát Quái Chưởng của tôi.” Xoạt một tiếng, Tề Đẳng Nhàn dạng rộng chân, cả người tạo thành tư thế sẵn sàng tiếp chiêu, hai tay đặt một trước một sau, tinh thần chiến đấu bỗng nhiên tăng cao đến cực độ.  

 

Trong suốt mấy ngày nay kể từ khi đặt chân đến Ma Đô, hắn gần như không để tâm đến bất kỳ việc gì khác mà chỉ chuyên tâm luyện tập quyền cước cùng Dương Quan Quan, bản thân hắn cũng vận động rất nhiều, vì thế mà bất tri bất giác công lực của hắn được tăng cao, thể lực lại càng đạt đến một trạng thái đỉnh cao chưa từng có.  

 

Bạch Liễu chớp mắt, chân phải cô ấy nhẹ nhàng giơ lên cao, đá nửa vòng tròn trên không trung rồi đạp về phía trước, hai tay thả lỏng, cất tiếng: “Xin mời!”  

 

Bạch Liễu đã từng xem qua video ghi hình lại cuộc tỷ thí giữa Tề Đẳng Nhàn và Mã Tây Long, cô ấy cũng biết mình chắc chắn không phải đối thủ của con người này, vì thế cô ấy chỉ có một mục tiêu là bào mòn thể lực của Tề Đẳng Nhàn.  

Tham Khảo Thêm:  Chương 161

 

Ở cửa ải này, cô ấy sẽ khiến Tề Đẳng Nhàn phải tốn thật nhiều sức lực, sau đó hắn sẽ đấu với Diệp Thành trong tình thế chẳng khác nào trứng chọi với đá.  

 

Diệp Thành chính là cao thủ sử dụng Cửu Cung Kiếm có năng lực sát thương kinh người, muốn đối phó với anh ta thì sẽ vô cùng khó khăn, ngay cả khi Tề Đẳng Nhàn có thể thắng được anh ta thì chắc chắn hắn cũng sẽ phải chịu thương tổn nặng nề.  

 

“Ầm!”  

 

Chỉ trong nháy mắt mà Tề Đẳng Nhàn đã bắt đầu chuyển động, những ngón chân gập lại rồi đột ngột duỗi ra một cái, cả cơ thể hắn khuỵu xuống thật sâu, gần như chạm cả vào mặt đất!  

 

Vào cái khoảnh khắc hắn bắt đầu khom lưng khuỵu xuống, Bạch Liễu cũng đã nhanh nhẹn đạp chân xuống đất để lùi về phía sau, bộp bộp bộp, Tề Đẳng Nhàn còn chưa chuyển động được là bao nhiêu mà cô ấy đã lùi ra xa hơn năm mét.  

 

Nhưng khoảng cách hơn năm mét này đối với Tề Đẳng Nhàn mà nói thì cũng chỉ là bình thường như thể hai người đang ở gần nhau trong gang tấc, chỉ trong nháy mắt mà hắn đã chạy tới trước mặt Bạch Liễu.  

Sau đó hắn cong eo bật người nhảy lên, cột sống run run như vận sức, trực tiếp tung một chưởng về phía Bạch Liễu!  

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

 

 

Diệp Phi Lưu đã từng xem Tề Đẳng Nhàn chiến đấu, cũng vì thế nên hắn biết rõ rằng mình không thể dụ Bạch Liễu vào tròng như cái cách mình từng sử dụng để dạy dỗ Mã Tây Long, vừa mới bắt đầu đã trực tiếp sử dụng lối đánh mạnh mẽ và bá đạo để dồn cô ấy vào đường cùng không thể phản kháng!  

 

 

Những bước trong đòn đánh vô cùng đơn giản này được thực hiện liền một mạch, dồn lực, cúi người, đứng thẳng lưng, nhảy lên không trung, cuối cùng là một chưởng tung ra hướng thẳng vào khuôn mặt, trôi chảy tới nỗi không thể trôi chảy hơn được nữa, mượt mà và gọn gàng không thứ gì sánh kịp, có thể nói là đã thể hiện đầy đủ công lực mạnh mẽ của Bát Quái Chưởng mà Tề Đẳng Nhàn sử dụng!  

 

 

“Một chưởng thật là mãnh liệt làm sao!” Đòn đánh còn chưa chạm tới khuôn mặt mà hai mắt của Bạch Liễu đã bị gió thổi làm cho không mở nổi, đến cả da mặt của cô ấy cũng bị biến dạng vì áp lực sinh ra từ đó.  

 

 

Bỗng nhiên Bạch Liễu dồn một hơi thở vào chính giữa bên trong đan điền của mình, sau đó lại thở ra phù một tiếng, tay trái giơ lên với tư thế dè dặt như muốn sờ đuôi một con khổng tước, lao tới muốn chộp lấy cổ tay của Tề Đẳng Nhàn.  

 

 

“Lấy nhu để thắng cương, chỉ dùng bốn lạng để địch lại cả ngàn cân à?”  

 


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.