Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 532: Thiên Kim Đường Gia



Lâm Phong im lặng, nữ tử này thật biết gây chuyện!

Còn nữa, Lam Kiều còn nói người đế quốc Long Sơn cũng tu luyện Thiên Nhãn thuật, có thể nhìn ra tu vi của người khác, thủ đoạn này phi thường không tệ. Nhìn một cái có thể phân biệt được xê xích thực lực giữa người khác với mình.

Thủ đoạn này lại không truyền lưu tới nước Tuyết Nguyệt, thật là đáng tiếc.

Nghe được lời này của Lam Kiều, ba người thủ vệ liếc nhìn Lâm Phong một cái, ánh mắt lộ vẻ khinh thường, thì ra không phải là người đế quốc Long Sơn, Thiên Nhãn thuật cũng không biết, như vậy thì bọn họ có thể không kiêng kỵ mà xuất thủ.

– Các ngươi đã cùng một nhóm, vậy thì để ta thu thập con bé này rồi đối phó ngươi. Thiên Hành cung há là nơi để cho bọn ngươi tùy tiện xông vào.

Thủ vệ tầng chính lạnh lẽo quát, sau đó lão liếc mắt nhìn Lam Kiều, thân hình khẽ rung lên liền đánh tới Lam Kiều.

– Lăn xuống đi!

Lão già quát một tiếng, mắt thấy chưởng phong sắp đụng vào người Lam Kiều, nhưng mà lúc này, Lam Kiều cũng không nhìn bàn tay lão mà chỉ nhắm mắt lại, giống như là đang chờ chết.

– Ngươi điên rồi!

Lâm Phong quát lớn một tiếng, cô ả Lam Kiều này lại không lùi lại, giống như là chờ đợi đối phương xử lý, đứng đó chờ đối phương đánh tới.

Lâm Phong liền hóa thành một ảo ảnh, nhanh mạnh như gió mà lao tới dưới bậc thang lên tầng chín.

– Đứng lại cho ta!

Hai tên thủ vệ khác thấy Lâm Phong lao tới liền quát lớn một tiếng, lực lượng phóng ra mà vọt về phía Lâm Phong, hai người trực tiếp công kích Lâm Phong.

– Cút!

Một tiếng gầm vang lên, kình phong kinh khủng gào thét mà ra, sát khí trực tiếp bao phủ lấy hai người, làm cho hai người biến sắc, thân hình cứng ngắc.

Thật là mạnh, sát khí bao phủ lấy bọn họ, thật là đáng sợ.

– Ông!!!

Một tiếng gió thét xuyên qua giữa hai người, hai người sửng sờ đứng đó. Lâm Phong xuyên qua hai người nhưng bọn họ lại không phản ứng chút nào.

– Rầm!!!

Một tiếng nổ vang lên, hai người xoay mình lại liền thấy bàn tay thủ vệ tầng chín đang đánh về Lam Kiều đã bị nắm tay của Lâm Phong tóm lấy, bàn tay chỉ cách Lam Kiều một bước ngắn liền dừng lại, không chút nhúc nhích. Chỉ có một luồng gió thét qua cuốn lấy mái tóc dài của Lam Kiều.

Tham Khảo Thêm:  Chương 28: Sóng Ngầm

Tên thủ vệ tầng chín cứng ngắc đứng đó, kinh ngạc nhìn nắm tay đang tóm lấy nắm đấm của mình.

Thanh niên trước mắt này chỉ có tu vi Huyền Vũ cảnh tầng ba, hắn lại có thể dùng nắm tay bắt lấy một chưởng của lão? Sao có thể như vậy?

– Cút ngay!

Dường như có chút không tin, tên thủ vệ tầng chín giận dữ quát lên một tiếng, chân nguyên lực cuồng mãnh điên cuồng phun ra, từng đạo cương phong tàn sát bốn phía trên đấu nắm tay.

Trong mắt Lâm Phong tràn ngập lãnh ý, quát lớn:

– Cút!

Lời vừa ra, lực lượng đáng sợ từ trong lòng bàn tay trào ra, từng tiếng răng rắc vang lên. Tên thủ vệ tầng chín cảm thấy xương cốt trên nắm tay mình như muốn nứt ra, lực lượng đáng sợ bao phủ trên người lão làm hắn không cách nào ngăn cản. Thân hình lão bay về phía sau, mạnh mẽ đụng lên vách tường phía sau.

– Khục khục…

Rên lên một tiếng, người kia đã phun máu, so với Lam Kiều còn nghiêm trọng hơn. Hai mắt lão nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, lực lượng thân thể thật đáng sợ. Lão còn cảm thấy Lâm Phong chưa vận dụng chân nguyên lực đã đánh lão bay đi. Đây là lực lượng của một Huyền Vũ cảnh tầng ba phát ra?

Hai người thủ vệ khác đều cứng ngắc đứng một chỗ, Lâm Phong thật cường hãn.

Bọn họ cũng không biết, đây cũng chỉ là do Lâm Phong hạ thủ lưu tình. Trước khi xuất phát tới đế quốc Long Sơn, Lâm Phong đã có ba nghìn tám trăm Phật Ma lực, khi tu luyện trên không, thân thể trải qua cuồng phong rèn luyện, dẫn động Cửu Chuyển Phật Ma Công vận chuyển tuần hoàn từng chu thiên, Cửu Chuyển Phật Ma Lực lần nữa tăng lên. Hôm nay, Lâm Phong đã có bốn ngàn Phật Ma Lực, lực lượng toàn thân đã đạt Huyền Vũ cảnh tầng bốn rồi. Nếu sử dụng bốn ngàn Phật Ma Lực thì dễ dàng giết chết người có tu vi Huyền Vũ cảnh tầng bốn.

Lâm Phong căn bản chưa phát ra thực lực chân chính.

– Hi hi!

Lam Kiều cười khẽ, nàng tiến tới ôm lấy cánh tay Lâm Phong, làm cho Lâm Phong kinh ngạc.

– Các hạ, ngươi có tư cách bước lên Thiên Hành cung tầng chín. Nhưng tu vi của nàng này còn chưa đủ, không thể bước vào đó.

Thủ vệ tầng chín nhìn Lâm Phong cùng Lam Kiều nói. Lâm Phong đánh lão bị thương, đó là chứng minh cho thực lực của Lâm Phong đã đủ để bước lên đó.

Tham Khảo Thêm:  Chương 163

– Ta là thê tử của hắn, tất nhiên phải ở cùng nhau.

Lam Kiều đương nhiên nói, Lâm Phong có chút im lặng, từ khi nào thì Lam Kiều thành thê tử hắn rồi?

Thần sắc thủ vệ kia không ngừng biến đổi, không biết xử lý như thế nào. Lúc này lão liền nghe được một giọng nói đạm mạc phiêu đãng truyền tới.

– Để bọn họ tiến lên đi!

Giọng nói êm dịu, tự nhiên, đạm mạc mà tùy ý.

Thủ vệ tầng chín liền sửng sờ, sau đó lão liền gật đầu, nhìn Lâm Phong cùng Lam Kiều nói:

– Mời hai vị!

Lâm Phong cùng Lam Kiều nhìn nhau, trong ánh mắt Lam Kiều lộ ra ý cười yếu ớt, kéo tay Lâm Phong leo lên bậc thang bước vào tầng cuối cùng của Thiên Hành cung.

Tầng chín Thiên Hành cung cũng chính là tầng cao nhất, phòng này không giống với các tầng dưới. nơi này chỉ có một bàn rượu khổng lồ dài bằng gỗ thành mộc, nơi này có chín người ngồi vây quanh cái bàn gỗ này, trước mặt bọn họ đều đặt một chén rượu.

– Huyền Vũ cảnh tầng ba, Huyền Vũ cảnh tầng một!

Khi Lâm Phong cùng Lam Kiều sải bước vào trong phòng tầng chín này, mọi người đồng loạt đưa mắt đánh giá hai người Lâm Phong, trong nháy mắt đã nhìn thấu tu vi hai người.

Sau khi nhìn rõ tu vi hai người, tuy bọn họ có chút kinh ngạc nhưng cũng không quá để ý. Người Huyền Vũ cảnh tầng ba vượt cấp đánh bại Huyền Vũ cảnh tầng bốn không nhiều lắm, nhưng ở thành Thiên Long thì cũng có một ít. Ngoài ra, tu vi của Lâm Phong cũng không được coi là quá mạnh mẽ.

Về phần Lam Kiều, trừ vẻ đẹp bên ngoài thì có thể trực tiếp bỏ qua, chút tu vi này của Lam Kiều thật sự không đủ nhìn.

Lâm Phong cũng đánh giá mấy người này, tất cả đều còn trẻ tuổi, ánh mắt đều sắc bén, khí tức nội liễm. Người có thể bước lên tầng này chí ít đều là Huyền Vũ cảnh tầng bốn, không có ai là kẻ yếu.

Khi Lâm Phong nhìn thấy một người thì dừng lại một chút, đó là một thiếu nữ ngồi ở chủ vị, lớn lên lãnh diễm cao quý, khí chất xuất chúng, phi thường xinh đẹp. Vừa nhìn liền biết đây là nữ tử lớn lên trong đại gia tộc, nàng ta ngồi đó lại có một luồng khí thế, khí thế vô hình.

Đường U U, thiên kim Đường gia, là một trong ba thanh niên có danh tiếng lớn nhát Thiên Long Thành!

Tham Khảo Thêm:  Chương 850: Giang lưu thạch bất chuyển 

Đường U U cũng đánh giá Lâm Phong cùng Lam Kiều mấy lần, cuối cùng, ánh mắt nàng ta rơi lên người Lam Kiều, nói:

– Thanh Mộng Tâm là gì của ngươi?

Thanh Mông Tâm, đệ tử có thiên phú mạnh nhất Tinh Mộng các, đồng thời cũng là một trong ba vị thiên tài nổi tiếng nhất, nổi danh cùng Đường U U của Đường gia.

– Cô gái này có quan hệ với Đường Mộng Tâm?

Mọi người đồng thời nhìn về Lam Kiều, những người này đều hiếu kỳ với Thanh Mộng Tâm vượt xa nhân vật tầm thường như Lâm Phong.

– Ta và Thanh Mộng Tâm đều là người Tinh Mộng các!

Lam Kiều đáp một câu, nhưng Đường U U dường như không tin lời nàng, thản nhiên nói:

– Chỉ đơn giản như vậy sao?

– Vậy người cho là ta có quan hệ thế nào với ả ta?

Lam Kiều phản bác nói.

– Chí ít, hai ngươi tu luyện một loại công pháp, nếu không có quan hệ, bộ công pháp này không thể để cho ngươi tu luyện mới đúng!

Đường U U nhìn Lam Kiều nói, lời này làm cho mọi người âm thầm kinh hãi, mà Đường U U lại có thể nhìn ra được Lam Kiều tu luyện công pháp gì, quả thật lợi hại.

Lam Kiều nhìn Đường U U, đã sớm nghe nói thiên kim Đường gia rất lợi hại về mặt võ đạo, hôm nay vừa thấy, quả nhiên là thế, chỉ nhìn một cái đã xem thấu nàng.

– Các hạ là ai? Dù tu vi không tệ nhưng sao lại mạo muội xông vào Thiên Hành cung ta, hình như không chút thích hợp a!

Đường U U nhìn Lâm Phong, đã lâu không có kẻ nào dám xông vào Thiên Hành cung.

– Lâm Phong, nước Tuyết Nguyệt!

Lâm Phong chậm rãi nói, mọi người cảm thấy có chút kinh ngạc. Người nước Tuyết Nguyệt, thì ra Lâm Phong chỉ là người đến tứ nước phụ thuộc Tuyết Nguyệt.

– Ngươi chuẩn bị tham gia đại hội Tuyết Vực sao?

Đường U U lại hỏi tiếp, nàng cũng là một trong những người được tham gia đại hội Tuyết Vực nên tất nhiên cũng biết việc này. Hơn nữa, chắc chắn nàng sẽ trở thành một người trong đó, tranh hơn thua với thiên tài các quốc gia khác.

Lâm Phong lần nữa gật đầu, nhất thời, những người khác đều nhìn về Lâm Phong với ánh mắt khác trước.

Thanh niên xa lạ đột nhiên xông vào tầng chín này lại là người tới thành Thiên Long, đế quốc Long Sơn để chuẩn bị tham gia đại hội Tuyết Vực, không nghĩ tới, hắn còn trẻ tuổi như vậy, thật sự khó được.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.