Vẫn An, Pháp Y Kiều Thê

Chương 216: C216: Lại một kẻ khả nghi



Đây là một manh mối quan trọng, Vương Tịnh vội gọi điện báo với Khúc Mịch, Khúc Mịch ở bên kia cũng nghe Nhạc Tâm nói, đã bảo Lục Li dẫn người đi tìm Mã Vĩ. Ngoài ra, Lưu Tuấn và Mạnh Triết theo danh sách khách mời tham gia buổi lần lượt đi tìm họ để điều tra. Mọi người của đội hình sự chia nhau ra hành động, hai tiếng sau tập hợp ở phòng họp.

Khúc Mịch ngồi chính giữa, trước mặt là chồng tài liệu, trong đó bao gồm báo cáo kiểm tra hiện trường của khoa pháp chứng, báo cáo phát hiện vật phẩm khả nghi, báo cáo kết quả khám nghiệm tử thi của Thương Dĩ Nhu và lời khai của rất nhiều người. Vì lượng người tham gia buổi tiệc rất đông, chỉ riêng sắp xếp lại lời khai cũng đã mất rất nhiều công sức. Để tiết kiệm thời gian, mọi người cùng nhau đọc, như vậy cũng có thể kịp thời phát hiện vấn đề.

Vương Tịnh xem mà đau đầu, Mạnh Triết thấy vậy nhẹ giọng: “Dù là cùng tham gia bữa tiệc nhưng bọn họ sẽ chia ra các nhóm riêng, bình thường những người quen biết nhau sẽ tụ lại. Cô chỉ cần chia nhóm họ, sau đó đối chiếu lời khai, như thế sẽ dễ phát hiện ra vấn đề hơn.”. ngôn tình ngược

“Cảm ơn anh Mạnh.” Vương Tịnh vốn là một cô gái thông minh, chỉ cần hướng dẫn một chút là hiểu, có điều cô càng ngày càng thấy năng lực của bản thân không đủ, có rất nhiều thời điểm thực tiễn phức tạp hơn tri thức trong sách vở nhiều. Cô chỉ là tay mơ trong giới trinh sát, vẫn cần tôi luyện thêm.

“Đội trưởng Khúc, đã liên lạc Mã Vĩ theo chỉ thị của anh rồi.” Lục Li cuối cùng cũng về, “Tôi đã thông báo đến chỗ xuất nhập cảnh, dặn dò chỗ làm lại căn cước, bằng lái và hộ chiếu tạm thời không làm cho hắn. Mã Vĩ tuy vẫn được tự do nhưng không thể ra khỏi thành phố, chúng ta có thể gọi đến bất cứ lúc nào.”

“Nói chuyện của Mã Vĩ cho mọi người nghe đi.” Khúc Mịch bảo Lục Li nói trước.

Lục Li ngồi xuống, uống chút nước rồi nói: “Trước khi xảy ra vụ án quả thật Mã Vĩ đã xảy ra xung đột với Phác Vĩnh Hạo, cấp dưới Phác Vĩnh Hạo có ra tay đánh Mã Vĩ, cằm và ngực của Mã Vĩ đều có những vết bầm khác nhau. Mã Vĩ chỉ có một mình, không đánh lại người ta nên quay sang mắng, nguyền rủa cả nhà họ Phác không có kết cục tốt đẹp. Có điều sau khi rời khỏi nhà họ Phác, Mã Vĩ tới thẳng quán bar uống rượu đến rạng sáng. Tôi đã đến quán bar điều tra, đồng thời lấy camera giám sát từ đội cảnh sát giao thông, chứng minh Mã Vĩ và bartender nói là thật. Bản thân hắn không có thời gian gây án nhưng cũng không thể loại trừ khả năng thuê kẻ khác giết người.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 36

Khúc Mịch gật đầu, bảo Lưu Tuấn và Cố Thành tiếp tục báo cáo.

“Tôi đến công ty của Phác Vĩnh Hạo điều tra, vì có vài nghệ sĩ đang bận ghi hình nên chỉ có thể liên lạc với người đại diện, tạm thời chưa nhìn ra bất thường từ khẩu cung của họ. Bọn họ đều nói thấy Phác Nhụy thổi nến ăn bánh kem lúc 0 giờ, sau đó được bảo mẫu đưa lên lầu ngủ. Mọi người lần lượt trở về, không còn gặp lại Phác Nhụy nữa, mãi cho đến khi chúng ta tới tìm mới biết có án mạng. Hơn nữa theo nhận xét của họ, Phác Vĩnh Hạo chưa từng gặp chuyện tai tiếng, lần nào anh ta và Nhạc Tâm xuất hiện đều ân ái, cả gia đình vô cùng hòa thuận. Nhưng nửa năm gần đây, cả gia đình họ rất ít khi xuất hiện, bắt đầu có một vài tin đồn vớ vẩn. Mọi người đều đang đoán vợ chồng của tình cảm Phác Vĩnh Hạo đang gặp trục trặc, cả hai đã ly thân, khoảng thời gian trước Nhạc Tâm dẫn Phác Nhụy đi tham gia lớp huấn luyện cũng vì lý do đó.”

“Tôi đã lấy điều tra bảo mẫu nhà họ Phác, lời khai của bà ấy tương tự mọi người. Khoảng 0 giờ 30, Nhạc Tâm thấy Nhụy Nhi ngáp nên bảo bà ấy đưa đứa bé lên lầu rửa mặt đi ngủ…” Cố Thành tiếp lời, còn chưa nói hết câu đã bị Khúc Mịch ngắt lời.

“Có nghĩa là Phác Nhụy đã thay đồ ngủ?”

Mọi người lập tức chú ý tới chi tiết này. Thời điểm phát hiện thi thể, nạn nhân mặc váy công chúa trong buổi sinh nhật, chẳng lẽ hung thủ ép cô bé thay lại bộ váy đó rồi dụ đến tầng hầm giết hại? Nhưng hành động này thì quá kỳ quái, có lẽ hung thủ có mặt bi3n thái nào đó, nếu không hắn đã không cầm dao chọc vào hạ thể của một đứa bé, còn rạch nát mặt như vậy.

Cố Thành sửng sốt, trả lời: “Chắc là thế. Theo trí nhớ của bảo mẫu, bà ta dẫn Phác Nhụy lên lầu, tắm rửa đánh răng cho Phác Nhụy, sau đó thay đồ ngủ dỗ lên giường ngủ. Có lẽ do quá mệt, Phác Ngụy thiếp đi rất nhanh. Bảo mẫu để lại một ngọn đèn ngủ, thấy khách bắt đầu ra về thì xuống nhà hỗ trợ dọn dẹp, xong xuôi thì đã là 3 giờ sáng. Bảo mẫu lên lầu thì phát hiện Phác Nhụy biến mất, lập tức đi báo với vợ chồng Phác Vĩnh Hạo. Bọn họ tìm cả nhà, phát hiện không chỉ Phác Nhụy mất tích mà cũng chẳng thấy Phác Nhã đâu.”

Vương Tịnh lục tìm những khẩu cung khác, lời khai của bảo mẫu có thể được xác minh từ nhiều nơi, hơn nữa bảo vệ khu đô thị nói đêm đó tất cả bảo vệ đều tăng ca cũng vì sợ xảy ra sự cố. Chỗ ở của nhà họ Phác nằm ở khu biệt thự xa hoa, giá cao ngất ngưởng, tiền lương của họ đương nhiên cũng cao hơn bình thường gấp hai lần. Chỉ cần có người khiếu nại, chén cơm của họ sẽ không giữ nổi. Con gái nhà họ Phác mở tiệc sinh nhật, cần bọn họ kiểm tra khách khứa ra vào nghiêm ngặt, không có thiệp mời thì không được vào trong.

Tham Khảo Thêm:  Chương 170: Ngoại truyện 1

Nhưng dù kiểm tra nghiêm ngặt như vậy vẫn để Mã Vĩ lẻn vào. Không biết từ đâu Mã Vĩ kia lấy được đồng phục của nhân viên nhà hàng, trà trộn vào, sau khi bị phát hiện thì lập tức bị đuổi ra. Xảy ra chuyện lớn như vậy, đội trưởng đội bảo vệ còn mắng họ một trận, bảo họ tăng cường tuần tra, không thể để xảy ra sự cố lần nữa.

Bắt đầu từ 23 giờ, tất cả bọn họ đều làm việc, bốn người một tổ phụ trách mấy căn biệt thự, có vấn đề gì đều không thoát khỏi mắt họ, mãi đến 3 giờ sáng, bọn họ nhận được điện thoại của Phác Vĩnh Hạo, báo hai đứa bé nhà mình biến mất thì lập tức lục tung cả khu, cũng chính vì vậy mà khoa pháp chứng thu thập bằng chứng vô cùng khó khăn, quá nhiều dấu chân cần thời gian để loại trừ.

Mạnh Triết đã lấy video giám sát của khu biệt thự tối hôm đó, tuy không quay được tình hình trong nhà họ Phác nhưng có thể thấy rõ ai ra vào, trong ghi hình không phát hiện hai đứa bé, cũng không nhìn ra có ai mang đồ khả nghi ra ngoài, sau khi đối chiếu khẩu cung thì càng không phát hiện chi tiết nào khác thường.

Phân loại, sửa sang, phân tích từng lời khai mất nửa ngày mà không có thu hoạch gì, Vương Tịnh không khỏi ủ rũ, những người khác cũng có tâm trạng như vậy.

“Khoa pháp chứng cần vài ngày nữa mới có thể viết xong báo cáo, bác sĩ Thương có phát hiện gì mới không?” Khúc Mịch nghiêng đầu nhìn Thương Dĩ Nhu, cười hỏi.

Thương Dĩ Nhu trừng mắt nhìn lại, ho một tiếng rồi nghiêm túc báo cáo: “Trong tay mọi người đều đã có báo cáo chi tiết của tôi, qua kiểm tra sơ bộ ở hiện trường và giải phẫu chi tiết, tôi có một vài phát hiện. Trừ vết thương trên mặt và nhát dao c ắm vào hạ thể nạn nhân thì không có vết thương nào khác. Con dao c ắm vào hạ thể của nạn nhân đi theo âm đ*o xuyên qua tử c ung đâm thẳng vào khoang bụng, là vết thương trí mạng. Sau đó hung thủ rút con dao ra, hủy dung nạn nhân, sau đó cắm lại vào hạ thể. Nạn nhân không hề bị xâm phạm, vết bầm ở khuỷu tay là do ngã xuống cọ xát với mặt đất.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 67: Cua đổ thế tử mù (19)

“Theo báo cáo của bác sĩ Thương, tự nạn nhân thay áo ngủ mặc lại đầm công chúa, sau đó tự nguyện theo hung thủ xuống tầng hầm. Tới tầng hầm, hung thủ đột nhiên trở mặt, một đứa bé mười tuổi tay không tấc sắt hoàn toàn không có khả năng phản kháng. Nạn nhân bị đẩy ngã xuống đất, sau đó bị đâm một dao trí mạng, kế đến hung thủ tiến hành tra tấn thi thể, cuối cùng cắm con dao vào lại hạ thể nạn nhân. Thông qua các hành động của hung thủ có thể thấy hung thủ rất hận nạn nhân, ngoài ra có lẽ hắn còn có khuynh hướng bạo hành trẻ con.” Lục Li nêu ý kiến.

“Mọi người thấy vụ án này thế nào, cứ nói ra đi.” Khúc Mịch nhìn mọi người.

“Để tôi nói trước.” Mạnh Triết tiếp lời, “Tôi cho rằng vụ án này do người quen gây ra, có vài chi tiết ủng hộ quan điểm này của tôi: Thứ nhất vị trí của tầng hầm khá bí ẩn, bên trong lại không trang hoàng, có thể thấy thường ngày rất ít khi sử dụng, người lạ không thể biết đến. Thứ hai khi đó ở tầng một vẫn còn người nhà, nếu hung thủ ép nạn nhân thay đồ rồi xuống lầu sẽ khiến người khác chú ý, thế nên tôi nghĩ nạn nhân tự nguyện theo hung thủ xuống tầng hầm. Ba, thời gian nạn nhân tử vong vào khoảng nửa đêm gần sáng, khi ấy trong phòng khách vẫn còn khách chưa về, vợ chồng nhà họ Phác, bảo mẫu và nhân viên phục vụ. Tôi đoán hung thủ đã trà trộn vào những người này rồi thoát khỏi hiện trường, vậy nên nên tiến hành điều tra lại những người ra về muộn.”

Mạnh Triết giúp mọi người thu hẹp phạm vi người bị tình nghi, mọi người kiểm tra lại tài liệu hiển có, quả nhiên phát hiện có một khẩu cung có vấn đề. Nói dối đương nhiên là vì muốn che giấu điều gì đó, chẳng lẽ hắn chính là hung thủ? Vụ án này dễ phá vậy sao? Mọi người theo Khúc Mịch giải quyết vô vàn vụ án khó, bây giờ dễ dàng như vậy lại thấy không quen.

Kẻ bị Mạnh Triết nghi ngờ chính là một minh tinh mới nổi.

“Cô Trương Lệ Xuân đúng không? Xin hỏi 0 giờ đến 1 giờ sáng ngày 28 tháng này cô ở đâu?” Mạnh Triết xem khẩu cung trước mặt, hỏi.

“Trương Lệ Xuân gì hả, người ta tên Đàm Tâm Ngữ.” Cô gái ngồi đối diện bất mãn trừng mắt, “Mấy anh đúng là phiền phức, không phải đã lấy khẩu cung một lần rồi sao? Đồng chí cảnh sát, thời gian của tôi rất quý báu, xe đang chờ bên ngoài, lát nữa phải đi nhận phỏng vấn nữa.”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.