“Không thể nào, tuyệt đối không thể được!”
Khuôn mặt của Tam hoàng tử bỗng lóe lên vẻ hung ác dữ tợn, sát ý lạnh lùng, hắn nhấc thanh kiếm hùng hổ xông lên.
Ánh kiếm xuyên thủng trời cao, cuồng bạo đâm về phía Trần Phong.
Trân Phong ngước mắt nhìn lên, đôi đồng tử thâm trâm như hồ tù nước đọng, nhìn người nọ, ngay sau đó, chân hắn đạp xuống, mặt đất nứt ra, cơ thể hắn cũng chợt lướt đi.
Hai tia sáng như thể hai chumfm sáng nhanh nhất thế gian này, va chạm kịch liệt giữa không trung.
Mà mỗi một lần va chậm đều phát ra từng đốm lửa chói lóa, tiếng kiếm rền vang cả đất trời.
Đoàng đoàng đoàng! Tam hoàng tử phô diễn hết kiếm thuật tuyệt học suốt một đời, không hề giữ lại chút gì cả, dưới kiếm ý có một không hai kia, mỗi đường kiếm đều có thể phá rừng lấp biển.
Tam hoàng tử sinh ra trong hoàng thất, vốn đã có vị trí ưu thế được trời cao ưu đãi, từ nhỏ, hắn đã được tiếp xúc với các đại sư có danh vọng lớn nhất trong giới kiếm đạo.
Sở học kiếm thuật của hắn cũng là kiếm thuật cao cấp nhất ở Ninh Quốc, cho dù nhìn khắp địa giới Nam Châu này cũng không có mấy người có thể so với hắn!
Dưới sự bồi dưỡng đó, từ nhỏ Tam hoàng tử đã bộ lộ thiên phú kiếm đạo có một không hai.
Hắn là kỳ tài trong giới kiếm đạo, cũng là người trẻ tuổi có kiếm đạo tốt nhất, những hoàng tử khác không có cửa để so sánh với hắn!
Hắn tự tin rằng, chỉ cần cho hắn thêm ba hay năm năm nữa, hắn có thể vượt qua Kiếm hoàng Tiêu Thời Vũ bây giờ, trở thành Kiếm đạo số một của Ninh Quốc.
Nhưng mà giờ đây, hết lần này đến lần khác, hắn lại bị Trân Phong đả kích nặng nề.
Võ học không sánh bằng, kiếm ý cũng không bằng được, bây giờ ngay cả sở học kiếm thuật cả đời của hắn cũng khó có thể chiếm thế thượng phong ở trước mặt Trần Phong.
“Tên đáng chết này!”
Giữa không trung, sắc mặt Tam hoàng tử càng trở nên dữ tợn, chiêu kiếm trong tay cũng thi triển những kiếm pháp tốt nhất của mình, mỗi chiêu kiếm mang theo ý cảnh kỳ diệu, đánh thẳng vào chỗ yếu của Trần Phong.
Nhưng mà, khiến cho tất cả mọi người cảm thấy khiếp sợ là, dưới kiếm thuật hoa cả mắt đó, Trần Phong lại vô cùng tinh mắt, mỗi lần hắn đều có thể tìm ra được lỗ hổng một cách chuẩn xác, tung kiếm hóa giải được ngay!
Bởi vậy, trong trận giao đấu kiếm thuật kịch liệt này, Trần Phong lại kiên trì bất bại!
“Giỏi… giỏi quá!”
Đứng bên dưới, Hạ Chỉ Lan nhìn đến mức trợn mắt hốc mồm, gương mặt thanh tú tràn ngập vẻ khó tin.
Kiếm thuật của hai người đối chọi kịch thiệt, không thua kém gì hai đại sư Kiếm đạo ở Ninh Quốc so tài.
Đừng nói đến những người trẻ tuổi ở Ninh Quốc, ngay cả trong số những người thế hệ trước cũng chẳng mấy ai có thể tiếp được một chiêu kiếm của Tam hoàng tử!
Vậy mà giờ đây, nàng khó mà tưởng tượng nổi, Trần Phong lại có thể phá giải được kiếm thuật của Tam hoàng tử hết lần này đến lần khác.
Có lúc, chỉ là một chiêu kiếm vung lên không có gì lạ cả, vậy mà vẫn có thể hóa giải được kiếm thuật đỉnh cao của Tam hoàng tử!
Hai người thoáng nhìn nhau, hoàn toàn không giống như thua kéml
“Cái thằng rác rưởi này, sao có thể có chuyện đó được chứ?”
Trong khu rừng rậm, ông lão tiều tụy cũng cắn răng, giống như không cách nào tin nổi.
Ông ta đã nhìn Tam hoàng tử lớn lên, về mặt kiếm đạo, thiên phú của Tam hoàng tử luôn là người mạnh nhất.
Thế mà thằng nhóc này lại có thể nhiều lần phá giải được kiếm thuật của hắn, chuyện này chẳng khác nào nằm mơ giữa ban ngày.
Mà quan trọng nhất là, thăng nhóc này chỉ mới mười bảy tuổi thôi!. Đọc thêm nhiều tгuyện ở { Tг ùmTгuyện﹒vn }
“Thánh linh nhất kiếm, Nhật Diệu!”
Giữa không trung, Tam hoàng tử gầm nhẹ một tiếng, Đại Nhật Bảo Kiếm trong tay lóe lên ánh sáng trắng ngập trời.
Thánh linh kiếm ý gột rửa cứ thế tràn ngập quanh, mang theo sức mạnh thanh tẩy vạn vật trong đất trời, một chiêu kiếm thình lình quét ngang.
Cạch.