Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm

Chương 387: C387: Thương long tông



Thành Viên Long, toà thành nằm ở hướng bắc Linh Tiêu Tông, đây là địa giới thuộc Linh Tiêu Tông, cũng là tòa thành phồn hoa đứng thứ nhất thứ nhì.

Trong truyền thuyết, tòa thành này đã có hơn một nghìn năm lịch sử, còn sớm hơn cả thời gian thành lập Linh Tiêu Tông.

Sau khi mấy người Trần Mộc bước ra khỏi tông môn, họ đi một mạch tới thành Viên Long, khoảng cách từ thành Viên Long đến Linh Tiêu Tông cũng không gần, cho dù ngồi thuyền mây đi nữa thì cũng mất khoảng chừng mười ngày.

Trong địa giới của Linh Tiêu Tông, các thế lực vô cùng hỗn loạn, mỗi ngày đều xảy ra chém giết, ở đây, có bối cảnh cũng không mấy hiệu quả, bởi vì với những kẻ liều mạng quanh năm sống giữa làn ranh sinh tử thì chỉ cần giế t chết người kia, trốn vào trong núi, thì cho dù bối cảnh của người kia có mạnh đến mức nào cũng khó có thể tìm được bọn họ.

Bởi vậy, ở trong mắt bọn họ, mấy đệ tử Linh Tiêu Tông như Trần Mộc cũng chẳng có gì mà phải sợ.

Điều khiến họ dè chừng duy nhất chính là thực lực của bản thân, chỉ cần thực lực của đối phương đủ mạnh, chắc chăn người khác sẽ không dám động vào.

Bởi vậy dọc theo con đường này, có một vị cường giả ở cảnh giới Vạn Pháp như Hàn Giang Tuyết làm chấn động, mấy người họ đều bình yên vô sự, cũng không có kẻ nào mù mắt dám tới đây trêu chọc, dù sao nhìn khắp địa giới Nam châu này, cường giả ở cấp bậc cảnh giới Vạn Pháp như vậy cũng được tính là số một số hai!

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

“Vượt qua ngọn núi này là chúng ta có thể tới thành Viên Long rồi, nhìn kìa, đó chính là thành Viên Long đấy!”

Chiếc thuyền mây bay lướt giữa tầng mây, mấy người Hàn Giang Tuyết đứng ở trên boong tàu, xuyên qua tầng mây mênh mông mù mịt, ngón tay Hàn Giang Tuyết chỉ xuống phía dưới rồi nhẹ giọng nói.

Trong màn sương mù mông lung đó, có một ngọn núi nguy nga sừng sững, phía sau ngọn núi lớn là một tòa thành được đúc bằng đá đen và sắt thép tạo thành.

Tòa thành giống như một con mãnh thú nằm rạp mình trong dãy núi có từ thuở hồng hoang, được bao quanh bởi tường thành cao vút trong mây, toàn bộ bức tường thành đều được làm bằng đá đen, cứng rắn không gì lay chuyển được, cho dù có một đội quân lớn xông vào thì cũng phải tiêu hao rất nhiều binh lực mới có thể công phá tòa thành này được.

Hàn Giang Tuyết khẽ giải thích: Đây chính là mục đích của chúng ta! Toà thành Viên Long này nổi danh như vậy không phải là vì lịch sử lâu đời đó, mà là vì vị trí địa lý quá đặc thù, bốn bề của thành Viên Long toàn là núi, phóng tâm mắt nhìn xem, thế núi quanh đây kéo dài vạn dặm và bao la rộng lớn, ẩn chứa vô số truyền thừa và báu vật quý hiếm.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

“Năm đó, rất nhiều cường giả đã bỏ mạng ở nơi này, sau khi chết những cường giả này còn để lại chí bảo, đương nhiên, nó cũng trở thành vật vô chủ, rất nhiều võ giả không thể đột phá được cảnh giới của mình sẽ đến đây ôm lòng chờ may. mắn, để tầm bảo nơi này.”

“Lâu dần, toà thành Viên Long này cũng thành danh như vậy. Đương nhiên, ngoài ra, toà thành Viên Long này còn có một lịch sử vô cùng quan trọng, liên quan đến nguồn gốc về cái tên của nói”

“Thành Viên Long, sở dĩ nó có tên lầ thành Viên Long cũng là vì Thương Long tông năm đó ở địa giới Nam châu đã chết ở chỗ này!”

“Thương Long tông?”

Nghe đến đó, Hạ Chỉ Lan và Trình Vũ Hiên đều hơi nhướng mày lên, đôi mắt lóe lên phần kinh ngạc.

Dù sao thực lực của bọn họ cũng không đủ, cho nên họ không có cơ hội được tiếp xúc được rất nhiều bí sử liên quan với địa giới Nam châu, đương nhiên họ cũng chưa từng nghe nói đến Thương Long tông này!

Hàn Giang Tuyết cười nhạt, nàng ta giải thích: “Thương Long tông là tông môn rất cổ xưa địa giới Nam châu, có lẽ các người còn chưa nghe nói đến, đây là một tông rất lớn ở địa giới Nam châu ngàn năm trước, vào thời kỳ huy hoàng. nhất của Thương Long tông, các đệ tử của họ cho dù về gốc gác hay là về thực lực đều mạnh hơn Linh Tiêu Tông rất nhiều.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

“Thế nhưng sau thời gian đó, không biết vì sao, chỉ trong một đêm, Thương Long tông lại hoàn toàn sụp đổ, tất cả các đệ tử đều bị tàn sát không còn ai cũng chỉ trong một đêm, ngay cả di tích của tông môn cũng hoàn toàn biến mất ở địa giới Nam châu! Rất nhiều người tới đây muốn tìm di hài của các đệ tử Thương Long tông này!”

“Có người đồn răng, Thương Long tông đã làm bậy quá nhiều, xúc phạm thần linh, bị thần linh hạ xuống trừng phạt. biến cả tông môn hóa thành tro, đương nhiên, đây chỉ là lời đồn mà thôi, còn rốt cuộc Thương Long tông đã động chạm tới nhân tài nào thì không ai biết được!”

Nghe vậy, gò má của Hạ Chỉ Lan và Trình Vũ Hiên đều trở nên nghiêm nghị lạ thường, chỉ trong một đêm mà có thể khiến một tông môn cực lớn như vậy biến mất không còn thấy tăm hơi, thực lực đó kh ủng bố đến mức nào kia chứ!

Bị đồn là đắc tội với thần linh cũng không quá đáng một chút nào, bởi vì với thế lực thần thông như thế, chỉ sợ cũng chỉ có thần linh mới có thể làm được!

“Bị thần linh xuống trừng phạt sao??” Trần Mộc nghe thấy lời giải thích này thì thấy hơi buồn cười.

Nếu hắn nhớ không nhầm, năm đó đúng là Thương Long tông bị diệt tông chỉ trong một đêm thật, nhưng nào phải là do thần linh gì đó diệt hết đâu, mà là vì Thiên Ma cung.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.