Không phải hắn không đổi. Mà là kể từ sau khi hắn tiến vào tầng thứ chín, trong đầu liền giống như được chiếu một bộ phim điện ảnh, nhanh chóng chuyển cảnh, tới một khung cảnh nào đó.
Đó chắc là thuộc về một đoạn lịch sử thời kỳ thượng cổ.
Ở thế giới này có hàng vạn tộc người.
Nhân loại hưng thịnh, yêu tộc mạnh mẽ, vu tộc thần bí, nguyên tố tộc biến hóa khôn lường…..
Giữa các tộc tuy là có tranh đấu, nhưng lại duy trì một loại khế ước cân bằng.
Mãi tới một ngày, một nhóm sinh vật ma tính ngoại vực, không biết từ đâu tới, đánh vỡ cục diện này.
Bọn chúng gần như bất tử bất diệt, không chỉ thực lực bản thân mạnh mẽ, còn có thể dụ ra lòng tham và tà niệm của kẻ khác.
Mâu thuẫn và tranh chấp của vạn tộc, lần lượt bị khơi dậy.
Chiến tranh vạn tộc bùng nổ trong nháy mắt.
Thời đại thượng cổ thịnh thế, dưới sự trả giá nặng nề, cùng với kết quả gần đi tới sự hủy diệt, cứ vậy kết thúc trong âm vang.
Hình ảnh trong đầu Lâm Tiêu, sau khi thời kỳ thượng cổ kết thúc, dần dần biến mất.
Hắn cảm giác như đã trôi qua rất lâu rồi, lại giống như chỉ vừa mới trôi qua trong nháy mắt.
Vốn cho rằng đã kết thúc rồi, nhưng lát sau, trong đầu lại một lần nữa xuất hiện một khung cảnh khác.
Khi nhìn thấy khung cảnh này, Lâm Tiêu cả người sững lại.
Bởi vì….
Cảnh tượng này, hắn quá quen thuộc mà.
Đó là……trái đất.
Đó là quê hương thật sự, là nơi mà sau khi hắn sinh ra, đã sống hai mươi năm ở nơi đó.
Điều khiến Lâm Tiêu kinh ngạc nhất, vẫn chưa phải là cái này.
Mà là bóng dáng quen thuộc trong khung hình kia, không phải là bản thân hắn thì là ai!
Lúc này, khung cảnh thay đổi.
Một luồng kim quang đem hắn từ trái đất nuốt vào, sau đó biến mất giữa hư không.
Hả?
Đây là…..
Lâm Tiêu chau mày.
Đây là cảnh tượng khi hắn xuyên không???
Tại sao tháp Chân Long lại chiếu ra ký ức của chính hắn?
Nhưng sau đó, chuyện khiến Lâm Tiêu kinh hãi còn chưa kết thúc.
Sau khi ‘hắn’ trên trái đất biến mất, cảnh tượng vẫn chưa dừng lại.
Tầm nhìn được nâng lên cao, có thể nhìn thấy toàn bộ trái đất.
Lâm Tiêu bất ngờ phát hiện, ngoại trừ hắn, những nơi khác nhau trên toàn quốc, toàn thế giới, đều liên tục sáng lên các luồng kim quang cắn nuốt.
Có tới hàng trăm luồng như vậy.
Chỉ là, những người kia sau khi bị nuốt vào kim quang, thì phương hướng biến mất trong không trung lại không giống nhau.
Và cùng với sự xuất hiện của kim quang, còn có không ít hắc quang.