*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nụ hôn của Lục Minh vốn đây đau lòng, nhưng nghe được giọng của cô gái, Lục Minh nhướng khóe miệng lên thành một nụ cười xấu xa
Anh thuận thể ôm chặt eo cô, điên cuồng hôn cô, dùng chóp mũi chậm rãi đẩy bikini của cô lên
Làn da mềm mại dán lên khuôn mặt tuấn tú của Lục Minh, anh thuận thể ngậm lấy, cái lưỡi thô ráp châm ngòi
“..” Cảnh Y Nhân vô thức ôm lấy cổ Lục Minh, cả người run rẩy vì thỏa thích
Lục Minh quá hiểu cô, dễ dàng khơi lên sự nhiệt tình của cô, khiển đầu óc cô trống rỗng chỉ bằng một động tác..
Lục Minh bỗng kéo cô xuống nước, lại hôn lên2môi cô và lặn xuống đáy nước.
Loại kích thích đau đớn vì thiếu không khí khiến cảnh Y Nhân vô thức há to miệng hút lấy không khí trong miệng Lục Minh
Bàn tay to của anh không quên trêu chọc cổ đến mức cả người cô run rẩy.
Ở trong nước, đau đớn và sung sướng, hưởng thụ kích thích kỳ lạ…
Kim Sắc Niên Hoa, trong phòng VIP, Nhạc Phong lười nhác ngồi trên sofa, cầm một tập tài liệu trong tay và lật xem, anh ta có chút không thể tin được vào mắt mình
Cái cô Thượng Hảo Hảo chết tiệt này đúng là bác sĩ tâm lý bậc nhất quốc gia, mới 25 tuổi đã lấy được học vị thạc9sĩ
Cô ấy từng được các bệnh viện lớn thuê nhưng lại đều cự tuyệt, đơn giản là muốn trông giữ cái phòng khám rách nát mà cha cô ấy để lại
Mà chiếc vòng tay mà Nhạc Phong không cẩn thận đánh vỡ, là di vật mà mẹ cô ấy để lại cho cô ấy
Cha mẹ cô ấy đều là bác sĩ, năm 08, thành phố W xảy ra động đất, họ đã đến đó cứu nạn, lại bị dư chấn gây sập nhà, bị chôn vùi mà chết
Người thân duy nhất bây giờ chỉ còn bà nội
Trong tình hình ấy mà vòng tay của mẹ cô ấy còn chưa vỡ vụn, lại bị Nhạc Phong vung nát.
Nhạc Phong nhớ lại lúc6mình làm vỡ chiếc vòng tay cũ kĩ đó, cô ấy không õng ẹo khóc, cũng không nói rõ tầm quan trọng của vòng tay mà chỉ lạnh lùng trả lời một câu “Anh đền nổi sao?” Đồ vật kiểu này, anh ta quả thật không thể đến nổi
Cô ấy tìm đến anh ta đòi năm nghìn đồng thì ra thật sự chỉ để sửa vòng tay và dùng tiếp…? Nghĩ đến đây, trong lòng Nhạc Phong có chút áy náy
Anh ta hung hăng nện tập tài liệu xuống bàn bằng kính rồi gầm nhẹ với Thẩm Nguyệt đang đứng trước mặt: “Ai bảo cậu tra rõ ràng như thể hả?” Biết được chân tướng sẽ chỉ làm trong lòng Nhạc0Phong càng không thoải mái, thà rằng không biết, coi như cô gái đó là kẻ lừa đảo còn hơn
Anh ta bảo Thẩm Nguyệt đi thăm dò chỉ là muốn biết rốt cuộc cô gái đó là kẻ lừa đảo như thế nào, đã lừa bao nhiêu người
Kết quả lại như thế
“…” Thẩm Nguyệt khó xử, bất đắc dĩ nhìn boss
Điều tra rõ ràng cũng là sai sao? “Boss, người phụ nữ này chỉ là một người bình thường, điều tra rất dễ, chỉ cần tùy tiện hỏi một người hàng xóm là biết ngay!” Muốn tra không rõ cũng khó Cả đời Nhạc Phong chưa bao giờ nợ ai cái gì, muốn nợ thì cũng là người khác nợ anh7ta
Chuyện này làm trong lòng Nhạc Phong cực kỳ khó chịu, thậm chí trong lòng còn thấy xoắn xuýt
Nghĩ đến ngày đó anh ta còn nhục nhã cố gái ấy, giẫm lên tay cô ấy không cho cô ấy nhặt tiền, cô ấy còn hung hãn đâm mạnh vào mu bàn chân anh ta đến mức chảy máu
Nghĩ đến đây, Nhạc Phong cúi mắt nhìn chân đang đi dép lê của mình
Mấy ngày nay, vết thương đã dần lành lại, vết sẹo cũng không còn, chỉ để lại dấu vết hình chữ S bất quy tắc mờ mờ…