*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
7ảnh Y Nhân dẫn Nhạc Nhu vào trong phòng khám
Bác sĩ đang ngồi đọc sách ở trên bàn trong phòng khám lập tức đứng dậy
“Nhạc Nhu, cô đến rồi!” Nói xong, ánh mắt của bác sĩ chuyển sang nhìn Cảnh Y Nhân
Cảnh Y Nhân hơi khựng lại, lập tức nhận ra vị bác sĩ này là cô gái trẻ tuổi vừa đi vừa khóc trên đường hôm trước, Thượng Hảo Hảo cũng nhận ra Cảnh Y Nhân, sắc mặt cô lộ ra sự thất vọng
Hiển nhiên, Nhạc Phong đang cố tình trốn tránh cô ấy
Sau lần Nhạc Phong uống rượu say, Nhạc Phong có dẫn Nhạc Nhu đến hai lần, nhưng mỗi lần đến đều không nói với cô ấy câu nào cả
Cho dù là nói chuyện thì cũng chỉ nói về bệnh tình của Nhạc Nhu2mà thôi
Lần đầu tiên, anh ấy ngồi ở phía sau Nhạc Nhu, lần thứ hai đến, Nhạc Phong dẫn Nhạc Nhu vào trong, sau đó quay lại vào trong xe luôn
Hôm nay dứt khoát không đến luôn
Một tuần chỉ điều trị một lần, cộng thêm hôm nay là bốn lần, cuộc trò chuyện giữa cô và Nhạc Phong trong một tháng, còn không nhiều bằng vụ cãi nhau trong lần gặp mặt đầu tiên
Phát hiện thấy Thượng Hảo Hảo có vẻ thất vọng, Cảnh Y Nhân thầm nhướng môi mỉm cười
Sau khi dìu Nhạc Nhu ngồi xuống, Cảnh Y Nhân ngồi ở bên cạnh
Trị liệu tâm lý diễn ra trong suốt một tiếng rưỡi đồng hồ
Cảnh Y Nhân cảm thấy nữ bác sĩ trẻ tuổi này hình như rất biết cách điều trị
Trước đây, Cảnh Y Nhân9cũng từng khám bác sĩ tâm lý, không ai giống vị bác sĩ này cả, chỉ một vài phút đã có thể dẫn dắt bệnh nhân tập trung vào câu chuyện của mình
Thậm chí, cô ấy còn sử dụng phương pháp tạo ra một trò chơi nhỏ để kiểm tra trạng thái tâm lý hiện tại và mức độ trầm cảm của bệnh nhân
Đến khi thời gian trị liệu sắp kết thúc thì điện thoại của Cảnh Y Nhân vang lên, là Nhạc Phong gọi đến.
“Kết thúc chưa?” “Ừ, cũng gần xong rồi
Bác sĩ đang kê đơn thuốc mới cho Nhạc Nhu.” “Ừ, anh đến đón hai người nhé.”
“Em lái xe đến mà, anh định đón ai? Đón Nhạc Nhu hay đón em?”
Cảnh Y Nhân cười trộm, đôi mắt long lanh đảo một vòng
“Hay là anh mời6em ăn cơm đi!” “Được, em chọn địa điểm nhé!” “Em dẫn theo một người bạn có được không?” “Không thành vấn đề!” “Được! Vậy lát nữa về, em gửi tin nhắn cho anh nhé!” Cảnh Y Nhân cười hì hì tắt điện thoại
Thượng Hảo Hảo lấy thuốc đưa cho Cảnh Y Nhân
“Thuốc này uống một viên mỗi ngày là được.” Cảnh Y Nhân cầm lấy thuốc, đồng thời kéo lấy tay Thượng Hảo Hảo
“Đi! Chúng ta đi ăn cơm!“.
“…” Thượng Hảo Hảo ngỡ ngàng…
Trong căn phòng VIP tại nhà hàng sang trọng, cửa sổ sát đất, bên ngoài cánh cửa sổ kính màu lam có rất nhiều thực vật xinh đẹp
Thượng Hảo Hảo bị Cảnh Y Nhân kéo đến đây ăn cơm
Cảnh Y Nhân bọn họ đến trước, Nhạc Phong đến sau
Dựa theo địa chỉ mà0Cảnh Y Nhân nhắn tin, Nhạc Phong đẩy cửa vào mới phát hiện Thượng Hảo Hảo cũng có mặt, động tác nhất thời khựng lại, sau đó anh ta hờ hững quay đi, bước vào trong phòng và đóng cửa lại, đi đến bên cạnh Cảnh Y Nhân và kéo ghế ngồi xuống
“…” Cảnh Y Nhân có vẻ ngại ngùng
Khi đến đây, cô cố tình ngồi ở bên trong, Nhạc Nhu ngồi ở giữa, để Thượng Hảo Hảo ngồi ở bên ngoài.
Chiếc bàn lớn hình tròn, ngồi theo thứ tự, đáng lẽ Nhạc Phong nên ngồi bên cạnh Thượng Hảo Hảo
Ai ngờ Nhạc Phong lại chen chúc vào vách tường mà ngồi bên cạnh cô.