*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
3à phê bắn tung tóe khắp nơi trên mặt đất, ống quần Cảnh Triệt bị dính một chút
Thư ký ôm khay cúi đầu, vẫn chưa rõ chuyện gì vừa xảy ra
Động tác của Cảnh Triệt không lớn, thư ký cho rằng anh ta chỉ không cẩn thận nên đánh đổ
Tầm mắt lạnh lùng của Cảnh Triệt hơi đảo qua nhìn thư ký, anh ta lạnh nhạt nhắc nhở
“Tôi trả tiền mời cô đến đây để chàng ghẹo đàn ông sao, cút ngay đi!”
Giọng nói của anh ta không to, nhưng lại lộ ra sự uy hiếp rất mạnh mẽ
Thư ký giật mình hoảng sợ, vội cúi đầu xin lỗi: “Rất xin lỗi Cảnh tổng!” cô ấy vội ngồi xổm xuống, nhặt mảnh vỡ của cốc cà phê lên rồi lập tức chạy ra ngoài
Sau khi2thư ký rời đi, bàn tay Cảnh Triệt đang cầm chuột máy tính theo bản năng nắm chặt lại, sắc mặt xanh mét
“Ầm!” một tiếng, anh ta quăng con chuột không dây ra ngoài, khiến nó bị vỡ thành mấy mảnh
Người mà anh ta vẫn coi là bảo bối, thế mà lại bị người khác chàng ghẹo…
Sau khi rời khỏi văn phòng Cảnh Triệt, Quý Quân Tuyết dạo quanh công ty
Cậu đang theo học khoa dự toán công trình và thiết kế, cho dù về sau cậu đến công ty của Cảnh Triệt để thực tập, hẳn cũng là thực tập trợ lý thiết kế.
Nghĩ vậy, Quý Quân Tuyết hỏi bộ phận Thiết kế ở nơi nào, rồi chạy tới
Vừa đến gần hành lang của bộ phận Thiết kế, Quý Quân Tuyết đã cảm thấy7rất quỷ dị.
Hành lang của các bộ phận khác rất đông người đi lại, vừa vội vã vừa náo nhiệt, chỉ có hành lang bộ phận Thiết kế này không có một bóng dáng nào cả, im lặng đến mức kỳ cục.
Là do công việc của bộ phận này rất nhàn nhã sao? Cả hành lang dài màu trắng chỉ có âm thanh của mấy chiếc cameras xoay chuyển và tiếng bước chân của Quý Quân Tuyết, ngoài ra không còn gì khác.
Quý Quân Tuyết đi từng bước một đến cửa bộ phận Thiết kế, cánh cửa đang khép hờ, cậu liếc vào bên trong nhìn một cái
Một nhóm nhân viên bộ phận Thiết kế đang ngồi trên ghế, cơ thể và bàn làm việc giữ khoảng cách nửa mét, mặt dán xuống bàn làm9việc, hai tay duỗi ra
Không khí đè nén, giống như cả đám vừa mới đánh một trận xong, giờ đang mệt sắp chết vậy
Quý Quân Tuyết giật mình hoảng sợ, mặt tối sầm.
Bộ phận Thiết kế trong lòng cậu hẳn là phải cao lớn, người nào cũng đeo kính, mặc âu phục đi giày da màu trắng, đều là tinh anh đẹp trai ngời ngời.
Nơi này thật sự hoàn toàn khác với tưởng tượng của cậu, nó lộn xộn bừa bãi cứ như nơi cưu mang những số phận cơ nhỡ vậy
Bộ phận Thiết kế bận bịu đến mức đó sao?
Về sau cậu cũng sẽ mệt thành thế này à?
Nghĩ đến đây, khóe miệng Quý Quân Tuyết giật giật
Không phải anh Cảnh Triệt nói sẽ để cậu làm việc thoải mái một chút sao, làm5ở nơi này thì làm sao mà thoải mái được? Ngay tại lúc này, bả vai Quý Quân Tuyết bị người ta vỗ một cái: “Cậu là ai thể? Mới tới à?”
Bả vai đột nhiên bị vỗ, Quý Quân Tuyết giật mình hoảng sợ, theo bản năng quay đầu lại, Quý Quân Tuyết lập tức bị dọa
Cả người cậu khựng lại, giật mình nhìn người đàn ông trung niên trước mặt, vẻ mặt ngỡ ngàng: “Chú Tân Kiện, sao chú lại ở đây?”
Người đàn ông bị gọi là Tần Kiện, cũng mang vẻ mặt giật mình nhìn Quý Quân Tuyết
“Sao cháu lại ở đây?”