*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
9ơ thể mềm mại của Quý Quân Tuyết khẽ động, đầu tựa vào đầu ghế dựa sau lưng, ngửa đầu ngủ
Vẻ ngoài lúc ngủ của cậu trồng dịu dàng hơn so với lúc tỉnh, lúc tỉnh giống như con nhím nhỏ, phòng bị mọi lúc
Lúc này cậu trông xinh đẹp đến mức giống như một bức tranh vậy
Lông mi thật dài tạo bóng râm dưới trước đôi mắt, mũi nhỏ cao thẳng, môi mỏng hồng phấn mềm mại, da thịt trắng nõn
Rõ ràng là nam nhưng bề ngoài lại xinh đẹp dễ nhìn hơn cả các cô gái
Áo sơ mi mở hai nút, lộ ra cần cổ trắng nõn và xương quai xanh khêu gợi
Phong Thiên Lãnh khẽ nhếch khóe miệng, bất giác cúi người, hai tay chống lên chỗ tựa lưng của ghế dài, cúi đầu hôn lên môi mềm mại của cậu
Cảm nhận được3hơi thở ấm áp của Quý Quân Tuyết, xúc cảm mềm mại của môi mỏng giống như dòng điện đột nhiên chạy vào đáy lòng Phong Thiên Lãnh vậy, hung hăng kích động
Phong Thiên Lãnh chỉ chạm nhẹ nhàng, đã như đánh mất ba hồn sáu phách
Anh ta không nỡ rời đi, rồi lại không dám dừng lại nhiều, sợ đánh thức Quý Quân Tuyết
Nhẹ nhàng chạm vào, liền lập tức rời đi, anh ta đứng thẳng người lẳng lặng nhìn mỹ nhân ngủ trước mắt
Trong lúc ngủ mơ, Quý Quân Tuyết cảm thấy môi có chút ngứa, theo bản năng hơi mím lại, duỗi đầu lưỡi ngọt liếm một chút
Nhìn hành động của cậu, Phong Thiên Lãnh dịu dàng cười nhẹ một tiếng
Sau đó cúi người rút đi quyển sách trong lòng Quý Quân Tuyết, anh ta nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh cậu và0lật xem..
Một trận gió nhẹ thổi qua, cực kỳ sảng khoái
Ánh mặt trời xuyên qua khe hở của tán cây, chiếu vào người bọn họ.
Giống như nếu có thể mỗi ngày cứ như vậy, có Quý Quân Tuyết làm bạn bên cạnh anh ta, thì Phong Thiên Lãnh sẽ cảm thấy mỹ mãn…
Đột nhiên, Quý Quân Tuyết nghiêng đầu, ngả lên vai Phong Thiên Lãnh.
Tối hôm qua chỉ sợ cậu ngủ không yên, hơn nữa lại trúng độc, hoàn cảnh tồi tệ xa lạ, một đêm không ngủ ngon, nên mới ngủ gà ngủ gật
Phong Thiên Lãnh cứ thể ngồi cứng ngắc, không hề nhúc nhích
Cứ thể ngồi hơn một giờ.
Chân và vai, cánh5tay Phong Thiên Lãnh cũng run lên
Đến khi Quý Quân Tuyết cuối cùng cũng có chút phản ứng, dần dần tỉnh lại, cậu dụi mắt, ngồi thẳng người.
Lúc này cậu mới chú ý tới Phong Thiên Lãnh bên cạnh
Vẻ mặt Quý Quân Tuyết vốn ngỡ ngàng sau đó sầm mặt lại, nhanh chóng đứng lên như bị kinh hãi vậy
Bước chân không hề dừng lại mà nhanh chóng rời khỏi bãi cỏ, bỏ lại một mình Phong Thiên Lãnh…
“…” Cả người Phong Thiên Lãnh mềm nhũn, cơ thể cứng ngắc bình ổn lại, ngồi tại chỗ không nhúc nhích
Không phải anh ta không muốn đi, mà là hai chân tế đến mức không thể động đậy
Nhìn bóng dáng Quý Quân Tuyết rời đi, đáy mắt xẹt qua vẻ ưu thương nhè nhẹ.
Biết rõ mình tự tìm ngược, mà anh ta cũng chấp nhận
Bây giờ boss mặc4kệ chuyện này, hơn nữa Quý Quân Tuyết là đứa trẻ có tính cách ngay thẳng đơn thuần, anh ta tin tưởng chỉ cần tính kế một chút, lâu dần, Quý Quân Tuyết sẽ hiểu ra điểm tốt của anh ta…