*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ôm con gái trở lại phòng trẻ con trên tầng, cô thấy Đại Đâu Đâu và Cầu Cầu đều đang cởi quần, phơi mông trần chơi trò chủ lớn đuổi chó nhỏ, cả hai đứa đều bò loạn trên mặt đất.
Thấy thế, Cảnh Y Nhân quát lên một tiếng: “Các con đùa giỡn gì ở đây đấy à?”
Thấy mẹ tới, Đại Đâu Đâu lập tức khẩn trương đứng lên cầm một chiếc khăn lông ngắn che lại nửa người dưới, Cẩu Cầu lại vẫn thản nhiên đứng lên, để lộ ra cái “vòi voi” nhỏ của cậu
“Mẹ Cảnh, bọn con không phải lưu manh đâu, thể này gọi là rèn luyện thân thể
Trẻ em ở nước F bọn con không mặc quần, chỉ mặc áo dáng dài đi trên đường thôi, cha cũng2nói làm vậy rất tốt cho sức khỏe
Cha con cũng chỉ mặc áo dáng dài mà không mặc quần.”
“…” Khóe miệng Cảnh Y Nhân giật giật, Nước F ở vùng sa mạc nhiệt đới, đương nhiên là ai cũng mặc càng ít càng tốt, bằng không nếu mặc nhiều sẽ bị rôm sảy
Mỗi nước mỗi khác, quả nhiên là rất khó để giao lưu
Cảnh Y Nhân kiên nhẫn giải thích: “Cẩu Cẩu, nơi này là nước Z, không nóng như nước F, cho nên người ở đây đều phải mặc thêm quần
Nếu không thì chính là lưu manh đấy.” “…” Cầu cầu ngơ ngác, nhưng ở trước mặt Cảnh Y Nhân, nhóc chính là một đứa bé ngoan, bèn nhặt quản dưới đất lên và chậm rãi mặc vào, miệng lẩm bẩm: “Nước8Z thật kỳ lạ, rèn luyện thân thể lại là lưu manh.”
Cẩu Cầu mặc quần xong, rồi vươn hai tay về phía Tiểu Đâu Đâu trong ngực Cảnh Y Nhân.
“Vợ ơi, em lại đây! Để ông xã ôm một cái nào.”
Tiểu Đầu Đầu lắc đầu, ôm lấy cổ rồi vùi vào lòng Cảnh Y Nhân mà ấm ức nói: “Em không có vòi voi nhỏ.” Bất đắc dĩ, Cảnh Y Nhân đành phải an ủi con gái, vuốt ve cái đầu nhỏ của bé
“Con là con gái, bọn họ là con trai, vì thể Tiểu Đâu Đâu không giống với hai anh.” “Nhưng mà còn chỉ không có mỗi vòi voi thôi.” Tiểu Đâu Đâu vẫn tấm tức, tủi thân, không chịu bỏ qua.
Cảnh Y Nhân không còn cách nào khác, đành phải9sửa lời: “Chờ con lớn lên rồi sẽ có, con xem, anh Cẩu Cẩu và anh Đại Đầu đều lớn hơn con nên bọn họ mới có.” Nghe Cảnh Y Nhân nói vậy, trong lòng Tiểu Đâu Đâu mới thấy thoải mái hơn, mới hiểu được thì ra không phải là bé không có mà chỉ do còn nhỏ quá nên chưa mọc ra
Cảnh Y Nhân dỗ dành Tiểu Đâu Đâu xong, để bé tiếp tục chơi với Cẩu Cẩu và Đại Đâu
Lúc này thì Lục Minh đã trở về nhà, Cảnh Y Nhân không đi được nữa
Ăn xong cơm tối, Cảnh Y Nhân dự định ngày mai sẽ đến bệnh viện
Ban đêm, lúc đi ngủ, Cảnh Y Nhân lại từ chối Lục Minh giống như tôi qua
Trước khi cô xác định được2mình có mang thai hay không, cô không thể làm chuyện ấy với Lục Minh được, mỗi lần khi đến thời điểm mãnh liệt, Lục Minh đều chẳng quan tâm gì cả
Mỗi lần cô cầu xin tha, Lục Minh đều cười rất xấu xa mà bắt nạt cô nhiều hơn, đến khi cô hét lên cùng thỏa mãn với anh thì anh mới buông cô ra
Nếu như Lục Minh lại làm kịch liệt như vậy, Cảnh Y Nhân sợ sẽ gặp phải chuyện không may
Tối hôm qua bị từ chối, đêm nay lại bị từ chối, Lục Minh đương nhiên sẽ không dễ dàng buông tha Cảnh Y Nhân nữa
Ôm thân thể nhỏ nhắn của cô vào trong lòng, anh nhõng nhẽo đòi hôn lên bờ môi mềm mại của cô, bàn tay2thò vào dưới làn váy ngủ của cô, muốn khiêu khích cô.