Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 1395



Chương 1395
“Chuyện này đừng nói với anh cả và anh hai, một mình dì sẽ xử lý chuyện này, cháu hiểu chưa?”
“Cháu biết rồi, dì.”
Quý Cảnh An nhìn chăm chăm vào đám người ở bên ngoài, thu hồi tầm mắt lại đóng cửa sổ xe, sau đó anh ta lái xe rời đi.
Hứa Minh Tâm học lái xe rất nhanh, cuối cùng cô cô cũng học xong khóa lái xe này.
Huấn luyện viên bảo cô đi lấy một cuốn số nhỏ, chuyện này làm cô rất vui mừng, chạy như điên đến chỗ hẹn.
Sau khi cầm cuốn sổ, cô chụp ảnh gửi cho Cố Gia Huy, hẹn anh ra ngoài ăn lẩu.
Đây là một chuyện đáng để ăn mừng.
Sau khi cúp điện thoại, Hứa Minh Tâm chuẩn bị gọi xe đi đến tập đoàn.
Nhưng trời đang lạnh và có mưa nên rất khó bắt taxi.
Cuối cùng cô cũng gọi được một chiếc xe ô tô, rất nhanh tài xế đã gọi điện cho cô, nhưng là moo9tj đầy “Xe của tôi màu trắng, xe của tôi đang đỗ ở ngã só la. tu.”
Hứa Minh Tâm nhìn thấy một chiếc xe màu trắng, nhưng biển số xe khác với tư liệu ông ta đã nói.
Cô hơi nghi ngờ hỏi: “Bác tài, sao biển số xe của ông lại khác với biển số xe ông nói trên điện thoại vậy.
“Tôi có hai chiếc xe chiếc xe kia tôi mang đi sửa nhưng tư liệu tôi quên không thay. Không sao, cô lên xe đi, tôi biết số điện thoại của cô còn có thể nhận nhầm người sao? Tôi có hai điện thoại, một cái để nhận đơn và một cái để gọi thực hiện đơn.”
Bác tài cầm ra hai chiếc điện thoại di động, chứng minh lời ông ta nói là đúng.
Bây giờ Hứa Minh Tâm mới tin tưởng ông ta đi lên xe, cô đã đi đường đến tập đoàn J&C rất nhiều lần, nên cô vẫn còn có một số ấn tượng với nó.
Nhưng mà đường tài xế đi có gì đó không dùng.
“Bác tài, ông muốn đưa tôi đến chỗ nào?”
“Trời có mưa đá, con đường kia đang tắc nghẽn, tôi đi đường vòng từ đường nhân dân thì cũng có thể đến đó, nhưng giá tiền sẽ đắt hơn một chút, cô chịu không?”
“Có thể, vậy ông chủ ý an toàn đi.”
Trong lòng cô hơi bất an, mi mắt cô nhấp nháy liên
Đúng lúc này điện thoại cô vang lên.
“Này, cô đang ở chỗ nào vậy? Tôi đứng ở ngã tư đợi một lúc rồi, mà cô vẫn chưa đến là sao?”
Hứa Minh Tâm nghe thấy người bên kia nói như vậy, thì tim cô đập mạnh một cái.
Cô gặp phải xe bắt cóc à?
Người tài xế này là ai ?
Cô vội vàng cúp điện thoại, cô nhận ra người tài xế đang liếc mắt nhìn cô một cái qua gương chiếu hậu.
Cái nhìn này làm cho cô hoảng sợ.
Cô nuốt nước bọt một cái, biết mình đã lên nhầm xe, hơn nữa đối phương là người xấu đến đây bắt cô.
Cô muốn nhắn tin cầu cứu cho Cố Gia Huy, nhưng phát hiện điện thoại không thể gửi được tìm nhắn.
“Đừng có sức lực làm gì, tôi đã bắt thiết bị gây nhiễu tín hiệu.

Tham Khảo Thêm:  Chương 100: Khóc Vì Ngươi Không Mất Mặt, Khóc Vì Người Khác Thì Ra Cái Gì

Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.