Vô Thượng Sát Thần

Chương 1321: Một Người Nhiếp Toàn Trường



– Kiếm Hạt Tử, ta muốn cùng ngươi tử chiến!

Thanh âm Độc Cô Tướng Đình gào thét chấn nhiếp cửu tiêu, hỏa diễm đáng sợ thiêu đốt hư không xung quanh, đem hắn che đậy ở trong đó.

– Ngươi phải biết, hiện tại thân ngươi đã không có gì, cũng không có gì có thể đổi lấy tính mệnh ngươi.

Tiêu Phàm nhàn nhạt nhìn Độc Cô Tướng Đình một cái, lại nói:

– Huống chi, ta chỉ là thực hiện điều kiện thứ nhất mà thôi, lưu cho ngươi cái quần lót đã là ta khách khí với ngươi.

Khóe miệng đám người giật một cái, trong lòng âm thầm hạ quyết tâm, về sau đụng tới Kiếm Hạt Tử, nhất định có bao xa tránh bao xa.

Bất quá hồi tưởng trước đó Tiêu Phàm nói chuyện, hắn xác thực không có nói sai, điều kiện thứ nhất chính là tất cả trên người ngươi thuộc về ta.

Tất cả những thứ này tự nhiên bao quát y phục hắn, Tiêu Phàm cho hắn mặt mũi mới không có đem hắn lột sạch, chính như Tiêu Phàm nói, cái này đã tính là thập phần khách khí.

Độc Cô Tướng Đình mặc dù phẫn nộ nhưng không dám tiếp tục cùng Tiêu Phàm giao phong, hôm nay bại, muốn thắng Tiêu Phàm cơ hồ không có khả năng, trừ phi có thể vững chắc tu vi, hoặc là lĩnh ngộ chiến kỹ càng cường đại.

– Hừ, Kiếm Hạt Tử, ngươi đừng đắc ý, lần sau gặp được ngươi ta nhất định đem sỉ nhục hôm nay trả lại gấp đôi cho ngươi!

Độc Cô Tướng Đình hừ lạnh một tiếng, hóa thành một vệt sáng hướng về nơi xa kích xạ đi.

– Độc Cô Tướng Đình, lần sau nhớ kỹ mang nhiều bảo bối một chút, mặt khác, đừng quên ngươi còn thiếu nợ ta một cái điều kiện, ta không hy vọng tư thế oai hùng Độc Cô Tướng Đình ngươi bị tất cả mọi người trên Chiến Hồn Đại Lục biết được.

Tiêu Phàm hướng về phương hướng Độc Cô Tướng Đình rời đi hét lớn.

– Phù phù!

Đám người nhìn thấy thân ảnh Độc Cô Tướng Đình từ trong mây ngã xuống, rơi đập giữa rừng núi, phát ra tiếng vang cực lớn.

Tất cả mọi người không nghĩ tới, đường đường Độc Cô Tướng Đình một trong Thập Đại Yêu Nghiệt vậy mà sẽ có lúc chật vật như vậy.

Bọn hắn như thế nào không biết Tiêu Phàm đang trần trụi uy hiếp, thế nhưng coi như uy hiếp thì như thế nào, Độc Cô Tướng Đình cũng không dám tìm Tiêu Phàm gây phiền phức.

Khóe miệng Tiêu Phàm hiện lên một vòng tà tà, cười cực kỳ yêu tà, hắn đột nhiên chuyển hướng vị trí phương hướng Mộ Dung Minh Nguyệt, Mộ Dung Minh Nguyệt không khỏi run run, trong lòng nhấc lên một loại nồng đậm bất an.

Tham Khảo Thêm:  Chương 175: Ngoại truyện 6

– Mộ Dung Minh Nguyệt, ngươi còn muốn đồ vật trên người ta không?

Tiêu Phàm cười nói, liền giống như cùng một lão bằng hữu nói chuyện.

– Nếu như ngươi cho ta, đó là không còn gì tốt hơn.

Mộ Dung Minh Nguyệt thầm nghĩ trong lòng, bất quá lời này hắn là tuyệt đối không dám nói ra, liền vội vàng lắc đầu nói:

– Không cần.

Trước đó bị một kiếm Tiêu Phàm đẩy lui, mặc dù xem như là một loại sỉ nhục, nhưng so với Độc Cô Tướng Đình bị lột sạch, điểm ấy sỉ nhục lại tính là gì đây?

Hắn không muốn giữ làm Tiêu Phàm địch nhân, chí ít, trước khi thực lực càng thêm cường đại, hắn không muốn cùng Tiêu Phàm giao phong.

– Chờ ta ổn định tại Chiến Thánh cảnh đỉnh phong, sau đó đem chiến kỹ tu luyện tới đỉnh phong, nhất định có thể đem hắn tháo thành tám khối!

Trong lòng Mộ Dung Minh Nguyệt âm thầm cắn răng nói.

– Còn không cút?

Nụ cười trên mặt Tiêu Phàm trong nháy mắt ngưng kết, sau đó biến vô cùng băng lãnh, sát khí từ trên người hắn tràn ra.

Mộ Dung Minh Nguyệt nghiến răng nghiến lợi, nắm đấm nắm vang lên kèn kẹt, thiếu chút nữa thì nhịn không được xuất thủ, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Phàm lóe qua nồng đậm vẻ ác độc.

– Kiếm Hạt Tử, hy vọng tại Thần Kiếp Chi Địa sống sót để ta nhìn thấy ngươi, lần sau ta nhất định để ngươi phủ phục dưới chân ta!

Để lại một câu nói, Mộ Dung Minh Nguyệt hướng về nơi xa bay đi.

Đám người lắc đầu, lời nói uy hiếp bậc này ai cũng biết, Mộ Dung Minh Nguyệt hắn bị dọa sợ đã là sự thật không cách nào cải biến, chắc chắn là sỉ nhục hắn cả một đời.

Đồng thời, thiên hạ lại đột nhiên thêm một nhân vật cấp độ yêu nghiệt Kiếm Hạt Tử, một ngày chiến bại Độc Cô Tướng Đình, bức Mộ Dung Minh Nguyệt.

Thậm chí, có người đồn Kiếm Hạt Tử đã siêu việt hơn thiên tài cấp bậc Yêu Nghiệt, dù là thiên tài cấp độ yêu nghiệt khác cũng không phải đối thủ của hắn.

Đương nhiên, những truyền ngôn này chỉ là sự tình về sau, coi như Tiêu Phàm biết, hắn cũng sẽ không đặt ở trong lòng.

– Còn có ai muốn không?

Tham Khảo Thêm:  Chương 25

Tiêu Phàm đột nhiên đạp không mà lên, một tay cầm kiếm đứng, lạnh lùng liếc nhìn đám người bốn phía.

Toàn trường câm như hến, không có một người dám nói, dù là tu sĩ thế hệ trước đều bị khí thế Tiêu Phàm chấn nhiếp.

Liền Độc Cô Tướng Đình cùng Mộ Dung Minh Nguyệt đều bị hắn dọa chạy, bọn hắn những người này thế nào dám đi lên tự tìm cái chết đây?

– Huyết Ma, Long Mãng, sau mười hơi, người không rời khỏi, một tên cũng không để lại.

Tiêu Phàm lạnh như băng mở miệng nói.

Huyết Ma cùng Long Mãng chính là danh tự Thượng Cổ Huyết Ma Viên cùng Long Văn Thần Mãng.

– Vâng!

– Rống!

Thượng Cổ Huyết Ma Viên cùng Long Văn Thần Mãng cung kính hẳn, sau đó nổi giận gầm lên một tiếng, khí tức tàn nhẫn từ trên người hai thú nở rộ mà ra, sắc mặt tu sĩ ở đây hoàn toàn thay đổi, không chút do dự hướng về nơi xa bỏ chạy.

Không đến năm hơi thời gian, tu sĩ nhân tộc ở đây chỉ còn lại đám người Tiêu Linh Nhi.

Thân hình Tiêu Phàm lóe lên, trong nháy mắt xuất hiện ở bên cạnh Tiêu Linh Nhi bọn họ.

– Đa tạ vị huynh đài này cứu mạng.

Dịch Bằng cùng Sở Nguyệt đám người vội vàng bái nói.

Chỉ có Tiêu Linh Nhi lại lơ đễnh nói:

– Ca, ngươi làm sao ở chỗ này?

– Ca?

Đám người kinh ngạc nhìn Tiêu Phàm cùng Tiêu Linh Nhi, bọn hắn là biết rõ Tiêu Linh Nhi nhận một ca ca, ca ca của nàng không phải là Kiếm Hồng Trần sao?

Người trước mắt chẳng lẽ chính là Kiếm Hồng Trần? Thế nhưng tướng mạo cũng quá không giống nhau mà.

– Tất cả đi theo ta.

Tiêu Phàm nhìn mấy người một cái, liền mang mọi người đi cách cung điện không xa.

Đi vào cung điện, thân hình Tiêu Phàm biến hóa một trận, trong nháy mắt biến thành hình dạng Kiếm Hồng Trần, những người khác đều kinh ngạc nhìn Tiêu Phàm, cho dù là Huyết Ma cùng Long Mãng cũng kinh ngạc vô cùng.

– Bái kiến Thiếu Chủ!

Dịch Bằng nhìn thấy Kiếm Hồng Trần, hai mắt lập tức đỏ bừng, cung kính bái nói.

– Đứng lên đi!

Tiêu Phàm thản nhiên nói, một cỗ đại lực nâng Dịch Bằng lên, sau đó nhìn về phía Tiêu Linh Nhi nói:

– Linh Nhi, Sở gia chỉ có các ngươi đi tới Lâu Lan Cổ Địa?

– Không chỉ chúng ta, ngay từ đầu có hơn trăm người, về sau bị người Độc Cô gia tộc cùng Mộ Dung gia tộc truy sát, từ từ phân tán, có một chút bị bọn hắn giết chết.

Tham Khảo Thêm:  Chương 171

Tiêu Linh Nhi lắc lắc đầu nói, khó nén vẻ phẫn nộ trong lòng.

– Tiếp theo các ngươi có tính toán gì?

Tiêu Phàm hỏi.

Tiêu Linh Nhi nhìn mấy người phía sau nói:

– Mấy vị này đều là thiên tài Sở gia ta, thực lực bọn hắn không tính mạnh nhất nhưng trình độ luyện dược lại không tồi, lần trước ngươi muốn ta giúp ngươi tìm mấy người, những người bọn hắn này liền có thể.

– A?

Ánh mắt Tiêu Phàm sáng lên, sau đó lại nhìn về phía Thượng Cổ Huyết Ma Viên Huyết Ma cùng Long Văn Thần Mãng Long Mãng nói:

– Các ngươi là dự định tiếp tục lưu ở chỗ này, hay là?

– Năm đó chúng ta đã đáp ứng ân công, nếu như gặp phải người thừa kế đơi sau, liền giúp hắn một trăm năm.

Huyết Ma mở miệng nói.

– Vậy vì sao các ngươi kêu Lâu Ngạo Thiên là Thiếu Chủ?

Tiêu Phàm nghi ngờ nói.

– Trước đó chúng ta cho là… Lâu Ngạo Thiên là người thừa kế ân công, cho nên mới ở bên cạnh hắn, thẳng đến vài ngày trước, hắn mới nói cho chúng ta chân tướng.

Huyết Ma giải thích nói.

– Đã như vậy, các ngươi liền ở bên cạnh ta đi, vừa vặn ta có chút sự tình cần các ngươi hỗ trợ.

Tiêu Phàm gật gật đầu nói.

Hai tên này là Thần Thú đó, ai cự tuyệt người chính là kẻ ngu, huống chi, Tiêu Phàm hiện tại xác thực muốn bọn chúng hỗ trợ.

– Vâng, Thiếu Chủ!

Huyết Ma cung kính một xá nói, Long Mãng cũng thấp cái đầu cao ngạo.

– Cũng nên chỉnh lý không gian bí cảnh Vạn Thánh Dược Các một cái, trở về lại nghĩ biện pháp để hai không gian bí cảnh hòa làm một thể.

Tiêu Phàm nghĩ thầm trong lòng.

– Các ngươi đều không nên phản kháng, hiện tại ta đưa các ngươi đi một nơi, qua một lúc ta sẽ đem nhiệm vụ giao cho các ngươi.

Tiêu Phàm nhìn đám người nói.

– Vâng.

Đám người gật đầu, Tiêu Linh Nhi, Sở Nguyệt cùng Dịch Bằng đều đáp ứng, còn lại năm người Sở gia lại làm sao có thể cự tuyệt đây.

Bàn giao một vài

câu, Tiêu Phàm hơi chuyển động ý nghĩ một chút, bên trong cung điện liền chỉ còn lại hắn cùng Tiểu Kim và Tiêu Linh Nhi, Tiêu Phàm vừa chuẩn bị nói, bên ngoài đột nhiên truyền đến thanh âm một tiếng rống giận rung trời.

Lục Đạo


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.