Tiêu Phàm một nhóm năm người đi ở trên đường phố rộng rãi Vô Song Thánh Thành, so với mấy năm trước, Hạ Trọng Thiên vẫn phồn hoa như thế, không có biến hóa quá lớn.
Hồn Lực Tiêu Phàm tràn ngập khắp nơi, trong nháy mắt bao phủ hơn mười dặm xung quanh cũng không có phát hiện cái gì đặc biệt.
– Bằng bản thân ta, muốn tìm ra Đường Bất Tứ khẳng định rất khó, dù sao Vô Song Thánh Thành quá lớn.
Tiêu Phàm nghĩ thầm trong lòng, sau đó ngẩng đầu nhìn về từng tòa phù đảo phía trên.
Sau một khắc, Tiêu Phàm mang theo Tiểu Kim đạp không mà lên, hướng Thượng Trọng Thiên bay đi, trên đường không hiếm người nhìn thấy, nhao nhao lộ ra vẻ kinh dị.
– A, người kia vậy mà bay về phía Thượng Trọng Thiên?
– Người nọ là ai, làm sao cho ta một loại cảm giác rất quen thuộc?
Trên đường không ít tu sĩ nhao nhao ghé mắt, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, có ít người nhìn bóng lưng Tiêu Phàm có chút quen thuộc, nhưng không nhớ nổi là ai.
Phủ đệ Thượng Trọng Thiên Diệp gia, trong phòng nghị sự, Diệp Thệ Thủy ngồi ở phía trên đại sảnh, thần sắc vô cùng nhợt nhạt, âm trầm có chút đáng sợ, giống như một tôn thạch điêu ngồi ở kia không nhúc nhích.
– Gia chủ, Chiến Thương rất đáng hận, sự tình Chiến Hồn Điện ta liên quan gì tới Chiến Thần Điện hắn, chúng ta có thể lên báo bản gia, Diệp gia không thể để cho người khác cưỡi trên đầu đi tiểu.
– Đúng vậy, gia chủ, Giang Thiên Vũ Giang gia từ khi về đến cũng càng ngày càng ngang ngược càn rỡ, không phải chỉ là Chiến Thánh cảnh hậu kỳ à, Diệp gia bản gia ta đâu đâu cũng có.
– Theo ta thấy vẫn là để một bước lùi, nói thật, bản gia sẽ đặt chúng ta ở trong lòng sao? Đừng nói chúng ta, chính là Chiến Hồn Thánh Thành Diệp gia chi mạch, bản gia đoán chừng cũng sẽ không thèm nhìn một chút.
– Phát triển trên vạn năm, nhân khẩu Diệp gia ta quá nhiều, không có ai sẽ quan tâm diệt vong một cái chi mạch nho nhỏ, Điện Chủ Chiến Hồn Điện chi vị chỉ có thể để cho Giang gia.
– Cho dù Diệp gia ta chỉ là chi mạch nhưng không phải Giang gia cùng Chiến gia có thể khi nhục!
Ngồi bên trong đại sảnh là chúng Trưởng Lão Diệp gia, mọi người ngươi một lời, ta một câu, kịch liệt thảo luận, thần sắc không giống nhau.
Bất quá không hề nghi ngờ Diệp gia đã vào khốn cảnh, hơn nữa cũng không phải dễ giải quyết như vậy, nếu như không phải Diệp Thệ Thủy nắm giữ khống chế đối với toàn gia tộc, đoán chừng Diệp gia đã sớm sụp đổ.
Những năm này, Vô Song Thánh Thành nguyên bản chỉ còn lại Tứ Đại Gia Tộc, Diệp gia, Lăng gia, Tô gia cùng Uất Trì gia tộc, nhưng mà nửa năm trước lại phát sinh việc ngoài ý muốn.
Chính là Chiến Hồn Điện Giang gia đột nhiên toát ra Giang Thiên Vũ, đám người về sau điều tra mới phát hiện Giang Thiên Vũ lại là đệ đệ Giang Thiên Vân, tuổi nhỏ đã rời khỏi Vô Song Thánh Thành.
Về sau Diệp gia điều tra một phen phát hiện xác thực có một người như thế, hơn nữa người này vẫn là tuyệt thế thiên tài Chiến Hồn Học Viện Đại Ly Đế Triều hơn hai mươi năm trước.
Nếu như Tiêu Phàm nghe được có lẽ sẽ nhớ tới cái tên này, bởi vì Đại Ly Đế Triều Chiến Hồn Học Viện Linh Điện chính là bởi vì Giang Thiên Vũ mà suy bại 20 năm.
Giang Thiên Vũ xuất hiện, trong nháy mắt xáo trộn an ổn Tứ Đại Gia Tộc, không vì cái gì khác, chỉ là bởi vì Giang Thiên Vũ là Chiến Thánh cảnh hậu kỳ.
Tại Vô Song Thánh Thành, Chiến Thánh cảnh trung kỳ đều đã coi như là cường giả cấp cao nhất, lại càng không cần phải nói Chiến Thánh cảnh hậu kỳ.
Dù là Chiến Thần Điện Phân Điện Điện Chủ Chiến Thương cũng chỉ là Chiến Thánh cảnh hậu kỳ mà thôi.
Giang Thiên Vũ vừa xuất hiện, trước tiên liền mang Giang gia giết đến tận Diệp gia, nếu như không phải Lăng gia, Tô gia kịp thời chạy tới, Diệp gia thật đúng là không may.
Cuối cùng vẫn là Chiến Thần Điện Phân Điện Điện Chủ Chiến Thương mở miệng mới làm cho trận chiến này dừng lại.
Bất quá, Giang Thiên Vũ cũng không có dừng tay, nửa năm qua, Giang gia khắp nơi làm khó Diệp gia, rất nhiều sản nghiệp đều bị Giang gia thay thế.
Hơn nữa, Giang Thiên Vũ phát ngôn bừa bãi, chỉ cần Diệp Thệ Thủy đi ra khỏi phủ đệ Diệp gia, Giang Thiên Vũ liền giết không tha.
Diệp Thệ Thủy dù sao cũng là một đời nhân kiệt, lại làm sao có thể chịu uy hiếp, lúc đầu liền đi ra Diệp gia phủ đệ, nhưng mà trực tiếp bị Giang Thiên Vũ một chưởng vỗ bị trọng thương, thẳng đến hiện tại cũng không thể khỏi hẳn.
Không thể không nói, một chiêu này Giang gia rất ác độc, một chưởng này đả thương cũng không phải là Diệp Thệ Thủy, mà là toàn bộ tâm cốt Diệp gia chủ, một chưởng vỗ nát tôn nghiêm Diệp gia.
Nửa năm qua, đường đường người Diệp gia vậy mà đều kinh hồn táng đảm vượt qua, đây là sự tình chưa bao giờ có.
Bọn hắn nhiều lần phái người hướng chủ gia Chiến Hồn Thánh Thành cầu viện, nhưng mỗi lần bọn hắn chờ mong, những thi thể người phái ra ngoài liền sẽ không hiểu thấu xuất hiện ở phủ đệ Diệp gia.
Đột nhiên, Diệp Thệ Thủy đứng dậy, hiện trường trong nháy mắt an tĩnh lại, tất cả mọi người ánh mắt đều rơi vào trên người Diệp Thệ Thủy.
– Giết Giang Thiên Vũ, không cần người bản gia.
Diệp Thệ Thủy âm trầm nói:
– Chỉ cần Trường Sinh có thể trở về, Diệp gia ta liền được cứu!
– Gia Chủ, trước đó không phải nói chuyến đi Lâu Lan Cổ Địa đã kết thúc, Trường Sinh thiếu gia hắn cũng không có xuất hiện…
Trong đó một Trưởng Lão thở dài, không có nói tiếp.
Diệp Trường Sinh không có xuất hiện, chỉ có một khả năng, chính là Diệp Trường Sinh đã chết.
– Đúng vậy, gia chủ, chúng ta mặc dù cũng muốn Trường Sinh thiếu gia sống sót, nhưng…
Lại một vị Trưởng Lão mở miệng, thần sắc thập phần bi thương.
Không thể không nói, qua sự tình lần trước, Diệp gia đã bện thành một sợi dây thừng, chỉ là thực lực Diệp gia quá yếu, thiên phú bọn hắn có hạn, Diệp Thệ Thủy mạnh nhất cũng chỉ là Chiến Thánh cảnh sơ kỳ mà thôi.
Cũng không phải hắn không thể đột phá Chiến Thánh cảnh trung kỳ, mà là một khi đột phá liền bị Chiến Thần Điện cưỡng ép đưa vào Thần Kiếp Chi Địa, đây không phải điều Diệp Thệ Thủy muốn.
Liền tựa như Diệp Trường Sinh, hắn chính là bị cưỡng ép đến Thần Kiếp Chi Địa, chỉ là vận khí tốt, vừa lúc gặp gỡ Lâu Lan Cổ Địa mở ra, cho nên mới không có tiến vào Thần Kiếp Chi Địa.
– Ta tin tưởng Trường Sinh không có chết!
Diệp Trường Sinh ngữ khí âm vang hữu lực nói.
– Gia chủ, kỳ thật chúng ta có thể nghĩ một biện pháp khác.
Lúc này, đột nhiên một Trưởng Lão mở miệng nói:
– Nếu như chúng ta có thể tìm ra Tu La Điện Chủ?
Trưởng Lão chạm đến là thôi, bọn hắn biết rõ thân phận Tiêu Phàm đặc thù, là Tu La Điện Chủ, cũng là con rể Diệp Thệ Thủy. Nếu như Chiến Thần Điện đem Diệp gia cùng Tu La Điện liên hệ cùng một chỗ, nghênh đón Diệp gia là hủy diệt.
Cũng may không ai đem Diệp gia cùng Tu La Điện liên hệ tại cùng một chỗ, đương nhiên, chủ yếu nhất cũng là tất cả mọi người coi là Tiểu Ma Nữ đã chết, Tiêu Phàm tự nhiên cũng sẽ không trở thành con rể Diệp gia.
– Oanh!
Đang lúc đám người trầm ngâm, đột nhiên ngoại giới truyền đến một tiếng nổ vang, ngay sau đó truyền đến một trận kêu thảm.
– Ai dám đến Diệp phủ quấy rối!
Chúng Trưởng Lão phẫn nộ không thôi, vừa dứt lời, Diệp Thệ Thủy đã biến mất ở đại sảnh, đám người cũng nhao nhao cùng đi lên.
Bên ngoài Diệp gia phủ đệ, một đám người đem Diệp gia vây chật như nêm cối, cầm đầu là một nam tử trung niên bốn mươi mấy tuổi, hắn một bộ bạch sắc vũ y nhìn qua tiên phong đạo cốt.
Con mắt màu đen hiện ra quang mang lạnh lẽo thâm thúy vô cùng, hắn đứng chắp tay, lạnh lùng nhìn chằm chằm cửa ra vào, nói:
– Diệp Thệ Thủy, kiên nhẫn ta có hạn, Diệp gia còn chưa nghĩ xong sao?
– Giang Thiên Vũ, cách ba ngày kỳ hạn còn sáu canh giờ, ngươi liền như vậy vội vã muốn trở thành Điện Chủ Chiến Hồn Điện ư?
Thanh âm băng lãnh từ cửa ra vào truyền đến, lại là Diệp Thệ Thủy đi từng bước một đến, dù là bản thân bị trọng thương, hắn cũng thẳng tắp sống lưng!
Lục Đạo