Rất nhiều người đã chết lặng, Tiêu Phàm giết người quá quả đoán, căn bản lười nói nhảm cùng bọn hắn.
Giết chết lão đầu tự xưng là công thần, Tiêu Phàm không có bất kỳ cảm giác áy náy, cái gọi là không cơ hội giết Dị Tộc chỉ là lý do hắn sợ chết mà thôi.
Ai cũng minh bạch, tiềm lực Tiêu Phàm so sánh với lão đầu này có tác dụng lớn hơn.
Lão đầu chỉ muốn giết chết Tiêu Phàm lấy Thần Lực Chi Tinh, đột phá Chiến Thần cảnh kéo dài thọ nguyên bản thân mà thôi.
– Người Chiến Hồn Đại Lục đã không cứu được nữa.
Lăng Phong đột nhiên lấy ra một chuôi Thần Kiếm thiêu đốt lên hỏa diễm màu đỏ, một cỗ sắc bén kiếm khí xuyên thủng Thiên Vũ.
– Huyết Ngục Thần Kiếm!
Ánh mắt Trọc Thiên Hồng hơi hơi sáng lên, ánh mắt lộ ra vẻ tưởng nhớ.
– Hôm nay, đại khai sát giới!
Chiến Thiên Kích trong tay Nam Cung Tiêu Tiêu đang nằm, nguyên bản hắn coi là có chút sự tình có thể hòa bình giải quyết.
Nhưng hắn phát hiện bản thân sai, thủ đoạn Tiêu Phàm có lẽ huyết tinh, nhưng có ít người chính là hèn như vậy, tha bọn hắn một mạng, còn tưởng là bản thân sợ hãi bọn chúng.
– Giết Ác Ma này, vì báo thù cho người đã chết!
Trong đám người đột nhiên có người gầm to, những người khác cũng đỏ hai mắt, hướng về đám Tiêu Phàm nhào tới.
Gần như đồng thời, Tiêu Phàm cảm nhận được khí thế trên thân mỗi người kia bỗng nhiên tăng lên không ít.
Nhất là những Chiến Thần cảnh sơ kỳ, khí thế tăng lên gấp bội.
– Thông Thần Chi Lực? Xem ra ta vẫn coi thường năng lực của Chiến Luân Hồi.
Tiêu Phàm ngữ khí băng lãnh, nguyên bản hắn tưởng là Chiến Thần cảnh mới có tư cách bị Chiến Luân Hồi khống chế.
Nhưng mà hiện tại những Chiến Thánh cảnh cũng bị Chiến Luân Hồi khống chế, Chiến Luân Hồi vì giết bọn hắn không tiếc bại lộ thủ đoạn bản thân.
Bất quá làm hắn ngoài ý muốn là còn có một số người không bị khống chế, những người này là tự xưng là người Cửu Vực Liên Minh.
Quét đám người một cái, Tiêu Phàm liền minh bạch, bên trong những người này cũng chỉ một hai tu sĩ Chiến Thần cảnh, tu vi người khác đều là Chiến Thánh cảnh, dạng thực lực này tự nhiên không được Chiến Luân Hồi để vào mắt.
Hơn nữa, Cửu Vực Liên Minh cùng Chiến Thần Điện cũng đang ở trạng thái đối nghịch, như thế mới có thể nổi bật ra ưu thế Chiến Thần Điện, tốt hơn khống chế người Chiến Thần Điện.
Nhưng Tiêu Phàm không minh bạch là Chiến Thần Điện đã cường đại như thế, khống chế Chiến Hồn Đại Lục cùng Thần Kiếp Chi Địa rất dễ dàng, dù sao bọn hắn còn có Dị Tộc duy trì.
Thế nhưng mấy ngàn năm qua, Chiến Thần Điện vẫn không động, chỉ là không cho Chiến Thánh cảnh ở lại Chiến Hồn Đại Lục mà thôi.
Tiêu Phàm rất nhanh lại nghĩ tới một vấn đề khác, chính là Chiến Thần Điện đã phản bội, lấy lực lượng Dị Tộc quét ngang Chiến Hồn Đại Lục đều không có vấn đề, tại sao chậm chạp không động?
– Có lẽ, lực lượng Chiến Hồn Đại Lục cũng không chỉ đơn giản như mặt ngoài.
Tiêu Phàm trầm ngâm nói, lần trước tại Hồn Tộc đã nhìn thấy hơn một trăm Chiến Thần cảnh, đây có khả năng chỉ là một góc của băng sơn mà thôi.
– Giết!
Một tiếng hét to đem Tiêu Phàm tỉnh lại, Tu La Kiếm lập tức rung động lao thẳng tới tu sĩ Chiến Thần Điện.
Những người này bị Chiến Luân Hồi khống chế, tương đương với xác chết di động, Tiêu Phàm giết bọn hắn hoàn toàn không có bất kỳ cảm giác tội lỗi gì.
Giết một người, hi vọng tương lai Chiến Hồn Đại Lục đối chiến Dị Tộc liền tăng một phần, Tiêu Phàm tự nhiên không có khả năng nhân từ nương tay.
Người Chiến Thần Điện, Tiêu Phàm biết đã không có khả năng trở thành minh hữu.
– Lệ ~~
Hét dài một tiếng, quanh thân Lăng Phong đột nhiên thiêu đốt lên đại hỏa cuồn cuộn, lờ mờ có thể nhìn thấy bên trong hỏa diễm có từng cái Thiên Phượng đang bay lượn, cực kỳ bá đạo.
Đây là Phượng Hoàng Chi Hỏa chân chính, không có gì không đốt được, huống chi, Lăng Phong hiện tại đã đột phá Chiến Thần cảnh, tự nhiên không sợ gì.
Đừng nói Chiến Thần cảnh sơ kỳ, dù là Chiến Thần cảnh trung kỳ bình thường, hắn cũng có thể chém giết.
– Rống rống ~
Đột nhiên, từng tiếng tiếng rống giận dữ từ đằng xa truyền đến, lại nhìn thấy những Thần Thi đó bạo động, bọn hắn cảm nhận được hỏa diễm khí tức của Lăng Phong, lập tức sát tính nổi lên.
So với trước đó đột phá, Thiên Phượng chi hỏa trên người Lăng Phong ôn hòa không ít, hơn một ngàn bộ Thần Thi cũng không có sợ hãi như vậy, tất cả đều hướng về Cốt Diễm Hải đánh tới.
– Mau trốn!
Nhìn thấy đông đảo Thần Thi đánh tới, những người này lập tức sợ hãi, rất nhiều người bắt đầu chạy trốn.
Một hai cỗ Thần Thi bọn hắn không sợ, mấu chốt là hiện tại Thần Thi nhiều đến hơn một ngàn bộ, hơn nữa thể phách đều là Chiến Thần cảnh sơ kỳ, ai có thể chịu nổi?
Những Thần Thi đó sở dĩ có thể sinh tồn chỉ
dựa vào một sợi Mệnh Cách Chi Khí và oán niệm, bọn chúng chỉ muốn báo thù cho bản thân, nhìn thấy vật sống lập tức xuất thủ không lưu tình chút nào.
Phía trên Cốt Diễm Hải, tiếng kêu thê lương thảm thiết không dứt bên tai, tay cụt chân cụt như mưa, hướng về bên trong biển dung nham rơi xuống, sợ hãi tràn ngập trong lòng mỗi người.
Tiêu Phàm giết người mặc dù quyết đoán tàn nhẫn, nhưng thực lực có mạnh hơn nữa cũng có hạn, nào có đáng sợ bằng ngàn cỗ Thần Thi đây?
– Ma Quỷ, các ngươi là Ma Quỷ!
Có người phẫn nộ gào thét, ánh mắt nhìn về phía đám Tiêu Phàm tràn đầy phẫn nộ cùng sợ hãi.
Dù là đụng tới Dị Tộc bọn hắn cũng không có sợ hãi như vậy, bởi vì Dị Tộc cũng là người, bọn hắn cũng có sức đánh một trận.
Nhưng 1000 cỗ Thần Thi lại quá là đáng sợ, gần như làm tất cả mọi người ở đây tuyệt vọng.
Chỉ có vị trí Tiêu Phàm, Thần Thi vừa tới gần liền bị Tiêu Phàm cùng Trọc Thiên Hồng phối hợp diệt sát, Thần Thi cũng theo bản năng sinh ra một loại sợ hãi, không dám tùy tiện tới gần bọn hắn.
Hiện tại, căn bản không cần bọn hắn động thủ, người Chiến Thần Điện cùng Cửu Vực Liên Minh cũng sẽ bị Thần Thi diệt sát không còn một mảnh.
– Từ hôm nay, Tiêu Phàm ta chính là địch nhân cấm kỵ của Chiến Hồn Đại Lục!
Tiêu Phàm lạnh lùng nhìn trận đồ sát này, tựa như nhìn một trận huyết vũ thịnh yến to lớn.
– Tiền bối tha mạng, chúng ta không phải người Chiến Thần Điện!
Người Cửu Vực Liên Minh rốt cục quỳ xuống cầu xin tha thứ, cứ như thế bọn hắn sẽ bị hủy diệt.
– Ta không hy vọng có lần sau!
Tiêu Phàm cau mày một cái, lạnh lùng nhìn tu sĩ Cửu Vực Liên Minh nói.
Những người này Mệnh Cách cũng không có khí tức như những người khác, rất hiển nhiên không có bị Chiến Luân Hồi khống chế.
Mặc dù giết người đối với Tiêu Phàm mà nói là một việc rất bình thường nhưng hắn cho tới bây giờ không lạm sát kẻ vô tội, những người không vì tư lợi như vậy, ở trong mắt Tiêu Phàm, bọn họ không đáng chết.
Nhưng nếu như giết bọn hắn, có khả năng đem Cửu Vực Liên Minh đẩy hướng Chiến Thần Điện, đây không phải việc Tiêu Phàm muốn thấy.
Dù là lực lượng nhỏ thì Tiêu Phàm hiện tại cũng phải tranh thủ, không phải gạt bỏ!
– Tuyệt đối không có lần sau, đa tạ tiền bối.
Tu sĩ Cửu Vực Liên Minh nghe vậy, tất cả đều lộ ra vẻ mừng rỡ.
– Trở về nói cho người Cửu Vực Liên Minh, nếu lại đối địch với Tu La Điện, Bản Điện Chủ giết không buông tha!
Tiêu Phàm lạnh lùng thốt ra một câu.
Sau đó thân hình lóe lên, Tu La Kiếm rung động, một đạo huyết sắc lưu quang nở rộ, mấy chục cỗ Thần Thi bị Tiêu Phàm chém giết, hư không lộ ra một con đường.
Đương nhiên, Tiêu Phàm chỉ là chém giết một sợi oán niệm bọn chúng mà thôi, về phần những Mệnh Cách Chi Khí đó, Trọc Thiên Hồng tự nhiên sẽ không bỏ qua.
– Chúng ta nhất định!
Tu sĩ Cửu Vực Liên Minh thấy thế liền nhanh chóng dọc theo con đường trốn ra ngoài.
Bất quá bọn hắn lại không có nghe được, Tiêu Phàm nói đến cùng là cái gì, nếu như bọn hắn biết người trước mắt chính là Tu La Điện Chủ, lại không biết sẽ có cảm tưởng gì.
Người Cửu Vực Liên Minh trốn rất nhanh, mấy tức liền không thấy tăm hơi, nhưng tu ssĩ Chiến Thần Điện lại không có vận khí tốt như vậy, vẫn khó thoát kết cục tử vong.
Cốt Diễm Hải mặc dù thỉnh thoảng sẽ chết một số người, nhưng hôm nay chết mấy trăm người là chuyện chưa từng phát sinh qua, dung nham bên trong Cốt Diễm Hải nhìn qua càng thêm đỏ thắm.
Sau nửa ngày, tiếng kêu thảm thiết rốt cục biến mất, tu sĩ Chiến Thần Điện không thoát một ai, tất cả đều chết ở trong tay hơn ngàn Thần Thi, Cốt Diễm Hải lần nữa khôi phục bình tĩnh, chỉ có hơn ngàn Thần Thi đem Tiêu Phàm bọn hắn vây quanh ở trong.