Tiêu Phàm nhìn chăm chú Băng Tinh Quái Vật nơi xa, sắc mặt vô cùng ngưng trọng, đám Lăng Phong rõ ràng chiếm thế thượng phong, nhưng lại giết không chết những con quái vật này.
Cứ như thế, đám Lăng Phong đoán chừng sẽ bị mài chết.
– Công Tử, hình như là Băng Tộc.
Đột nhiên, Trọc Thiên Hồng mở miệng nói, ngữ khí lại cực kỳ bình tĩnh.
– Băng Tộc?
Tiêu Phàm kinh ngạc, hắn gặp qua hai người Băng Tộc, Long Vũ cùng Diệp Thiên Tuyết chính là Băng Tộc Huyết Mạch, hồi tưởng một chút, loại cảm giác lãnh cảm này quả thật có chút cùng loại, bất quá lại không hoàn toàn giống nhau.
Sau đó lại hỏi:
– Băng Tộc cùng Băng Tộc Huyết Mạch có cái gì khác biệt sao?
– Đương nhiên khác.
Trọc Thiên Hồng không chút do dự hồi đáp:
– Một loại là Thể Chất, một loại là Huyết Mạch, Thể Chất thiên về Thể Tu, mà Huyết Mạch thiên về Thần Hồn, cũng chính là Thần Tu.
Tiêu Phàm lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn biết Thể Chất cực kỳ thưa thớt, cho đến bây giờ hắn cũng chỉ gặp qua mấy người mà thôi.
Nhưng mà thập đại Băng Tinh Quái Vật trước mắt vậy mà đều là thể chất đặc thù, Tiêu Phàm làm sao không kinh ngạc cho được.
– Bất quá, ta cảm giác những Băng Tinh Quái Vật Thể Chất này rất kỳ lạ, không giống như Băng Tộc Thể Chất chân chính, chỉ là ẩn chứa một tia Băng Tộc Thể Chất đặc tính mà thôi.
Trên mặt Trọc Thiên Hồng lộ ra vẻ ngờ vực.
– Huh?
Tiêu Phàm hơi nghi hoặc.
– Tam Ca, Trọc Thiên Hồng nói không sai, những kẻ này cũng không phải là Băng Tộc chân chính, tựa như bị người cưỡng ép tạo ra, bọn chúng có thể tùy thời tùy chỗ hấp thu Băng Chi Áo Nghĩa mảnh không gian này, cho nên có thể bất tử.
Không đợi Trọc Thiên Hồng giải thích, Tiểu Kim nhíu mày nói.
Hắn trước đó bởi vì quá mức lo lắng cũng không nhìn ra những Băng Tinh Quái Vật bất phàm, đến hiện tại cẩn thận quan sát, lại phát hiện chỗ khác thường của bọn chúng.
– Nhân tạo?
Tiêu Phàm kinh dị không thôi, trong lòng cực kỳ không bình tĩnh, nói:
– Những Băng Tinh Quái Vật này đều có thực lực Tam Biến Chiến Thần, người có thể tạo ra bọn chúng sẽ cường đại như thế nào đây?
Chí ít, lấy thực lực Tiêu Phàm hiện tại đều không có khả năng tạo ra quái vật cường đại như thế.
Dù Hồn Điêu Chi Thuật hắn đã đến gần vô hạn Cấp Thủy Tổ, nhưng nhiều nhất có thể chế tạo Hồn Điêu Nhất Biến Chiến Thần mà thôi.
Nghe vậy, Tiểu Kim cùng Trọc Thiên Hồng cũng cau mày, điểm này không thể hoài nghi, thực lực người tạo ra bọn chúng khẳng định vô cùng cường đại.
– Những quái vật này chẳng lẽ vốn chính là Băng Tuyết Thế Giới?
Tiêu Phàm lại hỏi, hắn quan sát nhược điểm những Băng Tinh Quái Vật, cũng không có lập tức xuất thủ.
Bốn phía cũng có không ít người núp trong bóng tối vây xem chiến đấu nơi xa, trong lòng tất cả mọi người đều không bình tĩnh, phải biết, nơi này sẽ áp chế lực lượng Chiến Thần cảnh, nhưng mà những người này lại có thể phát huy ra thực lực Chiến Thần cảnh, chuyện này bảo bọn hắn n bình tĩnhhư thế nào?
Nếu như những người này cùng bọn hắn tranh đấu, ai có thể là đối thủ của bọn họ?
– Ta được Nguyệt Thần Cung truyền thừa ghi chép, năm đó Nguyệt Thần Cung một phân thành hai, một nửa truyền thừa khác bị tu sĩ Nguyệt Thần Cung khác mang đi, bọn hắn biến mất mấy ngàn năm, vô cùng có khả năng đi tới Thần Linh Cấm Khu.
Tiểu Kim giải thích nói.
– Ngươi đã được Nguyệt Thần Cung truyền thừa, vậy ngươi hẳn biết nhược điểm những quái vật băng này tộc này chứ?
Trọc Thiên Hồng có chút hâm mộ Tiểu Kim.
Đây chính là thế lực Thí Thần Thú lưu lại, năm đó khẳng định có không ít Thú Tộc lưu lại truyền thừa, bây giờ đều rơi vào trong tay Tiểu Kim, phần Tạo Hóa này không đơn giản.
Tiểu Kim gật đầu, nói:
– Giết chết bọn chúng thì dễ, nhưng nếu như dẫn tới Băng Tinh Quái Vật càng cường đại hơn thì sao?
Trọc Thiên Hồng không nói, Tiểu Kim nói có lý, nếu như đối phương là ác ý công kích, hoặc muốn bắt Tiểu Kim, giết đám này khả năng sẽ xuất hiện Băng Tinh Quái Vật càng cường đại.
– Mặc kệ mục tiêu bọn họ là cái gì, hiện tại bọn hắn giết huynh đệ ta, cố ý cũng tốt, không cố ý cũng được, giết lại nói.
Tiêu Phàm ngữ khí rất lạnh.
Mặc dù Tiểu Kim trước đó nói những Băng Tinh Quái Vật này cũng không có ác ý gì, nhưng chúng nó đã uy hiếp an nguy đám Lăng Phong, ở trong mắt Tiêu Phàm, chính là một đám người chết.
Tiểu Kim còn có chút do dự, bất quá thanh âm Tiêu Phàm vừa dứt liên biến mất tại chỗ, lúc xuất hiện đã là trước người Nam Cung Tiêu Tiêu.
– Lão Tam!
Nhìn thấy Tiêu Phàm đến, vẻ lo lắng trên mặt Nam Cung Tiêu Tiêu biến mất không thấy nữa, ngược lại lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.
– Lão Tam, những quái vật này căn bản giết không chết.
Lăng Phong cùng Quan Tiểu Thất cũng lách mình xuất hiện ở bên cạnh Tiêu Phàm, thần sắc khá là ngưng trọng.
– Giết không chết?
Tiêu Phàm lắc đầu, hắn cũng không tin trong thiên hạ còn có sinh vật giết không chết, chỉ cần có sinh mệnh liền sẽ có cuối cùng.
Lăng Phong còn muốn nói cái gì, Tiêu Phàm lại đột nhiên hướng về một đầu Băng Tinh Quái Vật mấy chục trượng bay đi, cả người như một chuôi tuyệt thế thần kiếm, xuyên qua thân thể Băng Tinh Quái Vật.
Trong tay hắn nắm một mai tinh thể lập lòe quang mang và một đoàn bạch sắc quang mang.
Phốc! Tiêu Phàm dùng sức nắm, bạch sắc quang mang trong tay bỗng bạo tán, hóa thành một trận quang vũ tiêu tán trên không trung.
Ngay sau đó, sự tình phát sinh khiến tất cả mọi người kinh ngạc, chỉ thấy Băng Tinh Quái Vật khổng lồ bỗng phù phù một tiếng quỳ trên mặt đất, ngã xuống đất không dậy nổi.
Sau đó lít nha lít nhít đường vân xuất hiện ở trên người Băng Tinh Quái Vật, một trận thanh âm ken két băng tinh vỡ vụn vang lên, Băng Tinh Quái Vật đột nhiên hóa thành một đống băng tinh rơi xuống đất.
– Chết?
Đám người lộ ra vẻ kinh hãi, bọn hắn căn bản không biết Tiêu Phàm xuất thủ như thế nào, Chiến Thần cảnh quái vật vậy mà liền chết?
Bọn hắn chỗ nào biết Tiêu Phàm bóp nát Mệnh Cách Băng Tinh Quái Vật, Mệnh Cách nát, tự nhiên nó cũng sẽ chết, dù là Chiến Thần cũng vô dụng.
– Ha ha, Công Tử, vài đầu này giao cho ta.
Trọc Thiên Hồng mừng như điên, đám này đều là con mồi để hắn khôi phục thực lực, hắn nào sẽ bỏ lỡ.
Đột nhiên, trên người Trọc Thiên Hồng toát ra từng đầu huyết sắc xúc tu, trong nháy mắt cuốn lấy tám đầu Băng Tinh Quái Vật, xúc tu như một chuôi lợi kiếm cắm vào bên trong lồng ngực Băng Tinh Quái Vật, Băng Tinh Quái Vật phát ra tiếng gào thét bén nhọn.
Về phần một đầu quái vật cuối cùng, vừa định động thủ liền bị Tiêu Phàm một kiếm diệt sát, sau đó đem Mệnh Cách quang đoàn ném vào trong miệng Trọc Thiên Hồng.
– Chúng ta tìm Mệnh Cách bọn hắn lâu như vậy đều không tìm ra, không nghĩ tới Lão Tam liếc cái liền nhìn ra.
Lăng Phong thập phần kinh ngạc nói.
– Đừng quên, Lão Tam là Hồn Điêu Sư.
Nam Cung Tiêu Tiêu ý vị thâm trường nói, Hồn Điêu Sư nhìn ra vị trí Linh Hồn một người cũng không phải chuyên khó khăn gì.
Lăng Phong gật đầu, trên mặt lộ ra ý cười đắng chát, nói:
– Vốn cho là ta đã hơn xa Lão Tam, không nghĩ tới Lão Tam vẫn một mực mạnh hơn.
Nam Cung Tiêu Tiêu vỗ vỗ bả vai Lăng Phong, cười an ủi:
– Lão Đại, chúng ta không cần cùng Lão Tam so biến thái, cùng hắn so hoàn toàn chính là đang chịu khổ.
Lăng Phong cùng Quan Tiểu Thất rất tán thành gật gật đầu, trừ lần thứ nhất nhìn thấy Tiêu Phàm, cảnh giới bọn hắn mạnh hơn Tiêu Phàm, rốt cuộc không có người nào mạnh hơn Tiêu Phàm nữa.
– Dừng tay!
Đột nhiên, một tiếng hét lớn từ đằng xa truyền đến, trong nháy mắt hấp dẫn lực chú ý tất cả mọi người, phóng tầm mắt nhìn tới, lại nhìn thấy mấy đạo thân ảnh hướng về nơi đây nhanh chóng bay tới.
Trên thân mỗi người phát ra khí tức đều vô cùng cường đại, chí ít cũng là cấp độ Chiến Thần.
Trọc Thiên Hồng hơi sững sờ, trong lúc nhất thời có chút do dự, đành phải quay người nhìn về phía Tiêu Phàm.
Thần sắc Tiêu Phàm thập phần băng lãnh, nhàn nhạt nhìn mấy đạo thân ảnh một cái, sau đó ánh mắt rơi vào trên người Trọc Thiên Hồng:
– Ngươi không nghe thấy à, ta nói giết rồi nói!
Lục Đạo