Xuy xuy ~
Từng đợt thanh âm quái dị từ chỗ sâu băng vụ truyền đến, ngay sau đó, từng đầu U Minh Kiếm Cốt Chu ba trượng từ bên trong chậm rãi đi ra, thanh âm bọn chúng cùng mặt băng ma sát phát ra.
Từng đôi mắt màu xanh lam tựa như từng khỏa đá quý băng lãnh lóe ra u quang, hết sức khiếp người.
Thô sơ liếc một cái, có chừng ba bốn mươi con, bất quá khí tức trên người bọn chúng phát ra lại quá đáng sợ.
– U Minh Kiếm Cốt Chu cũng là Thần Thú quần cư, hơn nữa phẩm giai cùng thực lực còn cao hơn Huyền Băng Đao Ma, là chúng ta quá khinh thường bọn chúng.
Sắc mặt Tiêu Phàm khó coi nói.
Vừa vặn không dễ dàng trốn qua Huyền Băng Đao Ma truy sát, bây giờ lại gặp phải U Minh Kiếm Cốt Chu kết thành quần đội, chẳng lẽ trời muốn tuyệt bọn hắn?
Bọn hắn rốt cục biết tại sao Huyền Băng Đao Ma không dám tới gần nơi này.
Huyền Băng Đao Ma cường đại nhất cũng chỉ là Lục Biến Chiến Thần, hơn nữa Lục Biến Chiến Thần thập phần thưa thớt, nhưng U Minh Kiếm Cốt Chu yếu nhất đã là Thất Biến Chiến Thần.
Mặc dù số lượng không nhiều bằng Huyền Băng Đao Ma, nhưng một đầu U Minh Kiếm Cốt Chu liền bằng mười đầu, thậm chí mấy chục con Đao Ma.
– Công Tử, hiện tại làm sao bây giờ?
Trọc Thiên Hồng nuốt nước miếng, thân làm Thần Thú trong truyền thuyết, hắn đối mặt nhiều U Minh Kiếm Cốt Chu như vậy cũng không nhịn được lo lắng sợ hãi.
Năng lực hắn mặc dù cường đại, nhưng những U Minh Kiếm Cốt Chu lại là Huyền Băng Chi Khí ngưng tụ thành, là sinh vật vì giết chóc mà sinh, căn bản không có Mệnh Cách cùng huyết khí.
Chỉ cần Vạn Niên Huyền Băng động một mực tồn tại, bọn chúng liền vĩnh viễn không biến mất.
Trong đầu Tiêu Phàm nhanh chóng lóe qua một đám suy nghĩ, đang suy nghĩ cách ứng phó U Minh Kiếm Cốt Chu, chém giết nó không có khả năng, một khi U Minh Kiếm Cốt Chu động thủ, bọn hắn nhất định sẽ bị xé xác.
Bọn hắn từng bước một lui lại, đề phòng nhìn U Minh Kiếm Cốt Chu, làm tốt chuẩn bị tùy thời xuất thủ.
– Xua hổ nuốt sói!
Lúc này Tiêu Phàm sầm mặt lại, truyền âm cho Tiểu Kim cùng Trọc Thiên Hồng nói:
– Ta đếm ba tiếng, sau đó rút lui!
Không đợi Tiểu Kim cùng Trọc Thiên Hồng phản ứng, Tiêu Phàm đã đếm ngược lên.
– Ba!
– Hai!
– Một!
– Sâm La Vạn Tượng!
Vừa dứt lời, trong tay Tiêu Phàm đột nhiên xuất hiện Tu La Kiếm, lăng không vung lên, từng đoá từng đoá kiếm liên nở rộ, trong nháy mắt ngăn lại thông đạo.
Cùng lúc đó, dưới chân bốn người Tiêu Phàm đạp xuống, nhanh chóng hướng về phía sau thông đạo thối lui.
Từ Huyền Băng Đao Ma e ngại U Minh Kiếm Cốt Chu đến xem, cả hai hiển nhiên là nước giếng không phạm nước sông, bằng không lấy thực lực U Minh Kiếm Cốt Chu, nào có thể để cho Huyền Băng Đao Ma tồn tại.
Nhưng đây chỉ là điều kiện tiên quyết cả hai bình an vô sự, nếu có thể kích động bọn chúng chiến đấu, Huyền Băng Đao Ma cùng U Minh Kiếm Cốt Chu còn có thể chung sống hoà bình sao?
Địch nhân của địch nhân có thời điểm là minh hữu tốt nhất.
– Công Tử, ngươi là muốn châm ngòi Huyền Băng Đao Ma cùng U Minh Kiếm Cốt Chu? Bọn chúng nhiều năm như vậy đều bình an vô sự, chúng ta có thể làm cho bọn chúng tự giết lẫn nhau sao?
Trọc Thiên Hồng nhìn ra ý nghĩ Tiêu Phàm, có chút lo lắng nói.
– Nếu như Huyền Băng Đao Ma chủ động thẳng hướng U Minh Kiếm Ma Cốt Chu thì sao?
Khóe miệng Tiêu Phàm hơi hơi giương lên, bất quá trong lòng hắn cũng cực kỳ không bình tĩnh:
– Hy vọng có thể thành công! Băng Cẩn, ngươi đừng khiến ta thất vọng!
Nói đến đây, Tiêu Phàm không khỏi nhìn Băng Cẩn một cái, thần sắc vô cùng ngưng trọng.
Phía sau, hơn ba mươi đầu U Minh Kiếm Cốt Chu nhanh chóng truy sát, cũng may thông đạo không thẳng tắp, bằng không mà nói Tiêu Phàm bọn hắn đoán chừng sớm đã chết ở dưới kiếm.
Bất quá dù vậy tốc độ U Minh Kiếm Cốt Chu cách bọn họ càng ngày càng gần, cứ như thế nhất định sẽ bị đuổi kịp.
Trước đó bọn hắn trốn gần hơn một canh giờ mới thoát ra Huyền Băng Đao Ma truy sát, nếu như Huyền Băng Đao Ma dùng tốc độ cao nhất trốn về hang ổ đoán chừng cũng phải tốn hao hơn một canh giờ.
– Vừa bố trí Truyền Tống Trận, ta dùng không đến nửa chén trà nhỏ thời gian, theo lý thuyết Huyền Băng Đao Ma hẳn là sẽ không rời đi xa mới đúng!
Tiêu Phàm trầm ngâm nói.
Lúc này, cỗ hàn ý quanh thân bọn hắn chậm rãi tiêu tán, băng vụ cũng chầm chậm biến mất không thấy gì nữa, Tiêu Phàm vội vàng phóng xuất ra linh hồn lực lượng, hướng về phía trước bao phủ.
– Đúng, nếu như Huyền Băng Đao Ma cùng tinh bích hòa làm một thể, bằng vào Linh Hồn Chi Lực chưa chắc có thể bắt được.
Nghĩ vậy, Tiêu Phàm vội vàng dẫn ra Thí Thần.
Sau một khắc, Linh Giác Tiêu Phàm trong nháy mắt cường đại vô số lần, Thí Thần đang thôn phệ vô số Thần Tính cường giả Chiến Thần cảnh, bây giờ cách Thất Biến Chiến Thần cũng chỉ có một bước.
Lúc này, trên mặt Tiêu Phàm lộ ra ý cười, Linh Hồn Chi Lực hắn rốt cục bắt được bóng dáng Huyền Băng Đao Ma.
– Tam Ca, U Minh Kiếm Cốt Chu càng ngày càng gần, qua một lúc ta toàn lực thôi động Nguyệt Thần Thiên Quan, các ngươi phối hợp giết ra ngoài, có thể giết bao nhiêu thì giết bấy nhiêu.
Tiểu Kim truyền âm cho Tiêu Phàm nói, trong lòng hắn thập phần áy náy, nếu như không phải vì hắn, Tiêu Phàm bọn hắn cũng sẽ không tới nơi này mạo hiểm.
– Không cần, chúng ta toàn lực tiến lên, các ngươi cái gì đều không cần quản, nghe ta.
Tiêu Phàm ngữ khí thập phần chắc chắn, không cho phép phủ định.
Nói xong câu đó, trong tay Tiêu Phàm đột nhiên thêm ra hai cái thạch đầu, trên thạch đầu điêu khắc lít nha lít nhít Hồn Văn.
– Linh Hồn Phân Thân mặc dù điêu khắc thô ráp một chút, nhưng cũng không có khác biệt gì lớn.
Tiêu Phàm nghĩ thầm trong lòng, lập tức hắn cắn cắn ngón tay, bức ra hai giọt tinh huyết.
Chỉ một thoáng, đường vân phía trên hòn đá bỗng nhiên biến thành huyết sắc, lộ ra một cỗ huyết tinh chi khí nồng đậm, rất hiển nhiên đây là Huyết Văn Chi Thuật.
Lập tức Tiêu Phàm đem hai khỏa thạch đầu ném ra, theo kết ấn chỉ điểm ra, khí thế hai khối thạch đầu đột nhiên đại biến, sau đó biến thành bộ dáng U Minh Kiếm Cốt Chu.
Tiểu Kim cùng Trọc Thiên Hồng hai người kỳ lạ nhìn một màn này, không biết Tiêu Phàm là có ý gì, chẳng lẽ để hai đầu U Minh Kiếm Cốt Chu giả mạo giết chết Huyền Băng Đao Ma sao?
Thế nhưng thực lực hai đầu U Minh Kiếm Cốt Chu giả mạo tối đa cũng chỉ Tam Biến Chiến Thần đi, muốn giết chết Huyền Băng Đao Ma gian nan biết bao.
– Băng Cẩn, lên!
Tiêu Phàm khẽ quát một tiếng, Băng Cẩn bị Tiêu Phàm Khống Chế Tư Tưởng tự nhiên sẽ không phản kháng mệnh lệnh Tiêu Phàm, thân hình hắn nhanh chóng lóe ra, vững vàng rơi vào trên lưng một đầu Hồn Điêu Thú.
Cùng lúc đó, một cỗ khí tức phía trước tốc thẳng vào mặt, chính là khí tức Huyền Băng Đao Ma.
– Qua một lúc chúng ta sẽ không cần quản, cắn răng tiến lên!
Tiêu Phàm thi triển Huyết Văn Chi Thuật, sắc mặt hơi có chút trắng bệch.
Hắn bây giờ còn chưa đột phá Hồn Điêu Sư Cấp Thủy Tổ, làm cho hai đầu Hồn Điêu Thú mạnh mẽ đột phá đến Thần Giai, hơn nữa còn là thực lực Tam Biến Chiến Thần, phải tiêu hao tinh hoa huyết khí của hắn.
Nhìn thấy thần sắc Tiêu Phàm, Tiểu Kim cùng Trọc Thiên Hồng không chút do dự gật đầu, bọn hắn đối với Tiêu Phàm có loại tín nhiệm từ đáy lòng, hơn nữa loại thủ đoạn này đối với Tiêu Phàm tiêu hao rất lớn, tuyệt đối không có khả năng thi triển lần thứ hai.
Mắt thấy U Minh Kiếm Cốt Chu phía sau càng ngày càng gần, thần sắc ba người Tiêu Phàm cũng càng ngày càng khẩn trương lên, Huyền Băng Đao Ma phía trước càng ngày càng gần.
Bất quá tốc độ Huyền Băng Đao Ma cũng nhanh vô cùng, hiển nhiên cũng cảm nhận được khí tức U Minh Kiếm Cốt Chu.
– Đi!
Tiêu Phàm khẽ quát một tiếng, hai tay nắm lấy Tiểu Kim cùng Trọc Thiên Hồng đạp không mà lên, rơi vào trên lưng U Minh Kiếm Cốt Chu Hồn Điêu Thú bên kia.
Cùng lúc đó, tốc độ Tiêu Phàm bỗng bạo tăng, giống như một đạo thiểm điện, hướng về phía trước phóng đi.
Lục Đạo