Tiêu Phàm một người tiêu diệt hơn trăm đầu Hồn Điêu Thú, khiến cho lòng tin của những người chưa thần phục Nam Cung Thiên Dật tăng lên rất nhiều, rất nhiều người sớm đã nhiệt huyết sôi trào.
Ngược lại những người đã thần phục, tất cả đều lộ ra vẻ sợ hãi, Tiêu Phàm nổi danh cường hãn, vạn nhất Nam Cung Thiên Dật bảo bọn họ đối phó với Tiêu Phàm thì sao đây?
Đến lúc đó xuất thủ hay là tiếp tục làm một người đứng xem?
Đánh với Tiêu Phàm, bọn họ cũng không có can đảm làm vậy, nhưng đám Hồn Điêu Thú cũng cực kỳ đáng sợ.
Đây chính là sự bi ai của kẻ yếu, vận mệnh của chính mình chỉ có thể mặc cho người khác định đoạt.
Tiêu diệt hơn một trăm Hồn Điêu Thú, Tiêu Phàm vẫn không ngừng bước chân, hắn đã xông vào bên trong Cổ Thành, hướng về mục tiêu Nam Cung Thiên Dật.
Trong cơ thể Tiêu Phàm, Phệ Hồn Huyết Tằm kim sắc quang mang đại thịnh, thôn phệ hơn một trăm Thất Giai Hồn Tinh, nó đã đạt tới đỉnh điểm, giống như là muốn biến đổi vậy.
Hiện tại Phệ Hồn Huyết Tàm đã là Thất Giai đỉnh phong, nếu như đột phá lần nữa, không phải Bát Giai hay sao?
Tiêu Phàm trong lòng vui vẻ, Thất Giai Phệ Hồn Huyết Tàm đã đáng sợ như thế, một khi đột phá Bát Giai, vậy không phải sẽ rất mạnh sao?
– Đáng tiếc, bản thân Phệ Hồn Huyết Tàm thực lực không ra sao, chỉ có thể dựa vào đánh lén, thừa dịp tu sĩ lơi lỏng cảnh giác, bằng không muốn giết Nam Cung Thiên Dật cũng là dễ như trở bàn tay.
Trong lòng Tiêu Phàm trầm tiếng nói.
Thế gian vạn vật, không có bất cứ cái gì là hoàn mỹ, Phệ Hồn Huyết Tàm cũng không ngoại lệ, nó mặc dù có thể thôn phệ Hồn Lực của bất cứ cái gì, nhưng mà thực lực của bản thân nó cũng chẳng ra sao, chỉ là lợi hại hơn so với Huyết Sát Cổ Trùng mà thôi.
Tiêu Phàm một đường tiến lên, phàm là Hồn Điêu Thú dám ngăn cản bước chân hắn, Tiêu Phàm đều không buông tha, thấy khoảng cách với Nam Cung Thiên Dật càng ngày càng gần, tâm trạng đám người bọn họ cũng càng thêm khẩn trương.
– Tiêu Phàm chẳng lẽ thật sự muốn khiêu chiến Đại Đế Tử hay sao? Thực lực hắn mặc dù không tệ, nhưng Đại Đế Tử hai năm trước cũng đã đột phá Chiến Hoàng cảnh.
– Không biết, Tiêu Phàm này rất quái lạ, nghe nói từ khi đột phá Chiến Vương cảnh đến nay, thực lực của hắn đột nhiên tăng mạnh, ngắn ngủi trong vòng mấy tháng liền đột phá Chiến Hoàng cảnh.
– Cho dù là Chiến Hoàng cảnh cũng không thể nào là đối thủ của Đại Đế Tử, Đại Đế Tử ít nhất cũng là Chiến Hoàng trung kỳ, thậm chí tu vi còn là Chiến Hoàng hậu kỳ, trong đám người cùng tuổi, cũng chỉ có Sở Khinh Cuồng so sánh với ngài ấy.
Đám người tranh cãi ầm ĩ, thanh âm rất nhỏ, giống như là sợ bị Nam Cung Thiên Dật nghe được vậy, trong con ngươi của bọn họ lại tràn ngập vẻ chờ mong.
Một người là đứng thứ nhất trên bảng xếp hạng Chiến Hồn Học Viện, cùng tuổi một đời đệ nhất nhân, không có người nào biết rõ thực lực chân chính của y.
Một người khác là nhân tài mới nổi, ngắn ngủi trong vòng mấy tháng danh chấn Đế Đô, hai người giao phong, ai mạnh ai yếu còn chưa biết được.
– Tiêu Phàm, ngươi vội tự tìm chết như vậy?
Nam Cung Thiên Dật rốt cục mở miệng, vẫn còn chưa đứng ra, những Hồn Điêu Thú sớm muộn cũng sẽ bị Tiêu Phàm giết sạch không còn.
Y vẫn còn muốn đem theo những Hồn Điêu Thú này ra khỏi cổ địa bí cảnh nữa, đến lúc đó tạo thành một đội quân, tuyệt đối có thể quét sạch đám Hoàng Triều cùng Đế Triều.
Nếu như toàn bộ bị Tiêu Phàm diệt sạch ở chỗ này, như vậy quá đáng tiếc.
Nhưng mà, Tiêu Phàm căn bản không thèm để ý, tiếp tục đồ sát Hồn Điêu Thú, Tiêu Phàm chẳng có gì cảm thấy đáng tiếc cả, những Hồn Tinh bên trong Hồn Điêu Thú đó là thuốc bổ tốt nhất cho Phệ Hồn Huyết Tàm.
– Là do ngươi tự tìm cái chết!
Bị Tiêu Phàm coi thường, Nam Cung Thiên Dật giận tím mặt, chân đạp lên Hồn Điêu Thú đáp xuống, đánh về phía Tiêu Phàm.
Đám người con ngươi co rụt lại, cùng nhau nhìn về phía không trung, bọn họ rất chờ mong trận chiến giữa Tiêu Phàm cùng Nam Cung Tiêu Tiêu.
– Tiểu Minh, đi nhanh!
Ảnh Phong cùng Quan Tiểu Thất nhảy xuống từ trên lưng Tiểu Mịn, ở chỗ này, Tiêu Phàm không thể bay, hành động bị hạn chế rất nhiều.
Mà Nam Cung Thiên Dật có Hồn Điêu Thú, nếu như y không xuống đất, Tiêu Phàm căn bản không thể đụng tới y.
Tiểu Minh kêu to một tiếng, chớp mắt liền đến bên chân Tiêu Phàm, mang theo Tiêu Phàm xông thẳng về hướng Nam Cung Thiên Dật.
– Sư Hoàng Bá Thiên!
Nam Cung Thiên Dật lạnh giọng kêu một tiếng, khí tức cuồng bạo tỏa ra từ người y, Hồn Điêu Thú của y nhảy lên thật cao, cả người phóng ra kim sắc hỏa diễm.
Xung qunh nắm đấm của y ẩn ẩn một loại kim sắc hỏa diễm đang thiêu đốt, tiếng nổ đùng đoàng không ngừng truyền ra.
Từ đằng xa nhìn lại, mọi người cảm giác giống như một viên thiên thạch từ trên trời giáng xuống, uy áp Thiên Địa.
– Mạnh quá.
Ánh mắt đám người hơi hơi co lại, trong lòng bỗng nhiên run rẩy, trong vòng mấy năm này, còn chưa có người nào từng thấy thực lực chân chính của Nam Cung Thiên Dật, thậm chí rất nhiều người còn là lần đầu tiên nhìn thấy Nam Cung Thiên Dật xuất thủ.
Gió lớn khiến cho khuôn mặt của Tiêu Phàm có chút vặn vẹo, nắm đấm kia dù có cách xa hơn trăm mét, cũng chấn động khiến cho lục phủ ngũ tạng của hắn quặn lên một trận.
– Tàn Dương Huyết!
Tiêu Phàm không dám khinh thường, trực tiếp thi triển chiến kỹ Ngũ Thức mình tự sáng tạo ra.
Nếu như là những người khác, hắn chắc chắn sẽ dùng Quyền Ý nghênh đón, nhưng Nam Cung Thiên Dật khiến cho hắn cảm thấy cực kỳ bất an, hắn thậm chí không nhìn ra thực lực chân chính của Nam Cung Thiên Dật.
Một vòng huyết sắc tà dương xuất hiện trong không khí, một cỗ Hủy Diệt Chi Ý, Sát Phạt Chi Ý mãnh liệt cuộn trào ra, kiếm khí đáng sợ tung hoành trong không khí, lộ ra một loại sắc bén vô cùng.
Ngay sau đó, huyết sắc tà dương biến hóa một trận, giống như một vòng phi nhận xoay tròn rất nhanh, nhanh chóng bay về phía trước, giống như muốn chém Nam Cung Thiên Dật thành hai nửa.
– A!
Nam Cung Thiên Dật mặt đầy coi thường, y không lùi mà tiếp tục tiến tới, ở giữa nắm đấm của y, đột nhiên ngưng tụ thành một cái đầu sư tử kim sắc, đầu sư tử mở to miệng lớn màu đỏ, hùng hổ lao xuống.
– Oanh long long!
Không khí bỗng nhiên rung chuyển, kiếm khí cuồng bạo, quyền phong lấp lóe trong không khí, Hồn Lực đáng sợ dao động quét sạch bốn phương.
– Cái này là?
Ánh mắt đám người lóe lên, kinh hãi nhìn về hướng trên không trung.
Chỉ thấy đầu sư tử cực đại kia không bị kiếm khí cắt đứt, giống như một ngọn núi lớn áp xuống, đem một kiếm của Tiêu Phàm diệt hầu như không còn.
Hơn nữa, cái kia khí thế quyền cương kia không hề giảm, đánh về hướng Tiêu Phàm.
Tiêu Phàm điều động lực lượng toàn thân, tất cả Hồn Lực ngưng tụ vào nắm đấm, nếu kiếm khí không làm gì được ngươi, vậy chỉ dùng thân thể chém giết.
– Lưu Tinh Hám Thiên!
Tiêu Phàm dùng hết toàn lực nổi giận gầm lên một tiếng, Kim Sắc Hồn Lực lấp lóe giữa nắm đấm hắn, Tiêu Phàm hơi nhún chân một cái, chân đạp Lưu Quang Trích Tinh Bộ hóa thành một tia chớp nghịch thiên mà lên.
Phản xung lực cực lớn đem Tiểu Minh đánh bay, có thể tưởng tượng được sự đáng sợ của một kích này của Tiêu Phàm.
– Lưu Tinh Hám Thiên Quyền, Lão Tam vậy mà đã học được? Ta không phải chỉ cho hắn ấy nhìn một lần thôi sao?
Nơi xa, Bàn Tử kinh hãi nhìn Tiêu Phàm, Lưu Tinh Hám Thiên Quyền là Cửu Phẩm Chiến Kỹ y ngoài ý muốn thu được thông qua Sát Thần Thí Luyện trong Yến Thành Thu Liệp.
Chỉ là chiến kỹ cũng không hoàn chỉnh, tất cả Bàn Tử cũng chỉ vẻn vẹn tu luyện ba chiêu phía trước, mà Tiêu Phàm vẻn vẹn chỉ nhìn một lần đã thi triển ra chiêu thứ ba.
– Oanh!
Hai đạo tia chớp rốt cục đụng đâm vào cùng một chỗ, một cái là Vẫn Thạch Thiên Hàng, một cái là Lưu Tinh Hám Thiên, trên người hai người phát ra uy áp kinh khủng cũng đủ để giết chết Chiến Hoàng cảnh tu sĩ bình thường, có thể nhìn ra sự đáng sợ của hai người.
Trong không trung, quang mang kim sắc giống như vầng mặt trời, đem hai người bao phủ hoàn toàn ở bên trong, nhất thời không ai biết phát sinh chuyện gì.
Một lúc sau, một đạo hắc sắc lưu quang xông ra từ trong quang mang kim sắc, đập ầm ầm tại trên mặt đất, tóe lên vô số bụi bặm.
Ngay tại lúc đó, kim sắc quang mang chậm rãi biến mất, rốt cục lộ ra thân ảnh trong không trung.
– Tiêu Phàm thua?
Đám người vô cùng kinh hãi, thân ảnh trong không trung kia, ngoại trừ Nam Cung Thiên Dật, còn có thể là ai?
Cho tới nay, Tiêu Phàm đều là sáng tạo ra kỳ tích, hôm nay rốt cục lại bại ở trong tay Nam Cung Thiên Dật!
Tiêu Phàm đã đáng sợ như vậy, Nam Cung Thiên Dật lại một quyền có thể đánh bay Tiêu Phàm, vậy thực lực của y có biết bao đáng sợ?
Nghĩ vậy, đám người ánh mắt nhao nhao nhìn về phía Cổ Thành, muốn biết rõ Tiêu Phàm sống hay chết.
MinhLâm – Lục Đạo –