Phòng nghị sự Diệp phủ.
Phía trên chủ tọa ngồi một tên hắc bào lão giả, xương gò má lão giả nhô ra, hai con ngươi hãm sâu, cơ hồ chỉ còn lại da bọc xương, nhưng trên người phát ra khí thế lại làm ở đây người đều kinh hồn táng đảm.
Diệp gia cẩn thận từng li từng tí hầu hạ, mỗi một câu nói đều nói thập phần cẩn thận, sợ đắc tội hắn.
Bên người hắc bào lão giả đứng đấy hai thanh niên, hai người đều mặc trường bào màu trắng, phía trên bên trái ngực điêu khắc một chữ “Hồn” màu vàng!
Ở đây tất cả mọi người rõ ràng, đây là phục sức đặc thù của Chiến Hồn Điện, đương nhiên Chiến Hồn Điện này cũng không phải là phân điện Chiến Hồn Điện khác mà là tổng bộ Chiến Hồn Điện.
– Diệp Thệ Thủy đâu, chẳng lẽ để lão phu một mực chờ hắn sao?
Thần sắc hắc bào lão giả có chút không kiên nhẫn, một bộ dáng ở trên cao nhìn xuống.
– Đại nhân xin chờ một chút, gia chủ rất nhanh liền đến.
Một vị Trưởng Lão Diệp gia vội vàng nói, sợ hắc bào lão giả nổi giận, liên lụy Diệp gia.
– Sư tôn ta địa vị cao quý bực nào, để gia chủ nho nhỏ bậc này bắt chờ đợi?
Hắc bào lão giả còn chưa mở miệng, bên cạnh hắn một thanh niên quát lạnh nói.
Hắn phong khinh vân đạm làm cho người ta cảm giác có một loại siêu phàm thoát tục, bất quá khí tức trên người hắn phát ra cũng vô cùng cường đại, mà một kẻ khác lại mắt to mày rậm, ánh mắt như kiếm, sắc bén vô cùng, trên người tản ra một cỗ chi khí cuồng bá.
– Diệp mỗ tới chậm, mong Diệp Phong Trưởng Lão chớ trách!
Những người Diệp gia khác giận mà không dám nói gì, đúng lúc này, bên ngoài cửa chính truyền đến một đạo thanh âm.
Ngay sau đó, chỉ thấy Diệp Thệ Thủy long hành hổ bộ đi tới, hướng về phía Diệp Phong hơi hơi thi lễ nói:
– Diệp Phong Trưởng Lão đại giá quang lâm, là may mắn Nam Vực Chiến Hồn Điện ta.
– Thệ Thủy à, đều là người quen biết liền không cần khách khí.
Cỗ cao ngạo trên mặt hắc bào lão giả Diệp Phong biến mất không thấy gì nữa, trong nháy mắt trở nên ôn hoà.
Một màn này khiến hai thanh niên phía
sau hắn hơi sững sờ, không biết còn tưởng rằng Diệp Phong cùng Diệp Thệ Thủy ở giữa quan hệ hòa hợp đến cỡ nào đâu.
– Nhạc Thiên, Tần Vũ, còn chưa bái kiến Diệp sư huynh các ngươi.
Hắc bào lão giả đột nhiên cười nói.
– Hàn Nhạc Thiên (Tần Vũ) gặp qua Diệp sư huynh!
Sau lưng, hai thanh niên đồng thời bái nói, sắc mặt thập phần bình tĩnh.
Diệp Thệ Thủy cau mày một cái, trong lòng có chút khó chịu, bản thân mặc dù chỉ là gia chủ chi nhánh Diệp gia, nhưng luận địa vị cũng không thấp hơn Diệp Phong ngươi bao nhiêu.
Hiện tại ngươi để đồ đệ ngươi gọi ta là sư huynh, Diệp Thệ Thủy ta há không phải phải gọi ngươi một tiếng thúc thúc? Đây không phải cố ý chiếm tiện nghi sao?
– Khụ khụ, Thệ Thủy, hai người bọn hắn mới đến, còn mời người làm sư huynh ngươi chiếu cố nhiều hơn.
Diệp Phong cười cười nói.
Diệp Thệ Thủy mặc dù trong lòng kìm nén một hơi, nhưng ngoài mặt vẫn là duy trì bình tĩnh, nói tránh đi:
– Không biết Diệp Phong Trưởng Lão tới đây làm chuyện gì?
Nghe nói như thế, Diệp Phong thần sắc hơi hơi nghiêm một chút, nói:
– Lần này tới chủ yếu vì hai chuyện, chuyện thứ nhất là ý chỉ Điện Chủ đại nhân, thời gian ngàn năm đã đến, người nhận Tu La Truyền Thừa sắp xuất thế, mong rằng ngươi hảo hảo giám sát, một khi phát hiện, lập tức báo cáo.
– Người được Tu La Truyền Thừa?
Vẻ mặt Diệp Thệ Thủy nghiêm túc vô cùng, thân làm Nam Vực Chiến Hồn Điện Điện Chủ, hắn tự nhiên biết rõ rất nhiều bí mật.
Tu La Truyền Thừa ngàn năm xuất hiện một lần đều sẽ sinh ra Tu La Điện Điện Chủ mới, đến thời điểm lại là một phen gió tanh mưa máu, chỉ là Diệp Thệ Thủy không nghĩ tới, thời gian ngàn năm đến nhanh như vậy, vậy mà hiện tại cũng nhanh ứng nghiệm.
– Đúng rồi, đoạn thời gian trước Diêm La Phủ nhất thống Tam Đại Tổ Chức Sát Thủ, chẳng lẽ cũng là vì người Tu La Truyền Thừa?
Trong lòng Diệp Thệ Thủy thầm nhủ nói.
– Thệ Thủy, ngươi có phải có phát hiện gì hay không?
Diệp Phong nhìn Diệp Thệ Thủy thất thần, lập tức nhíu mày nói.
– Không có.
Diệp Thệ Thủy lắc đầu, trong lòng thập phần khó chịu Diệp Phong xưng hô gọi thẳng tên hắn như tiểu bối, ngưng tiếng nói:
– Việc thứ hai là gì?
– Việc thứ hai liên quan tới Chiến Hồn Điện, các ngươi gần nhất có sử dụng Chiến Hồn Truyền Thừa Điện hay không, hơn nữa có phát sinh dị biến gì hay không? Nghe nói các vị đại nhân Chiến Thần Điện đều bị kinh động.
Diệp Phong hướng về phía chân trời chắp tay nói.
Nói đến các vị đại nhân, sắc mặt hắn cũng khó nổi lòng tôn kính, đại nhân trong miệng hắn, không có một ai là hắn có thể đắc tội, đó là tồn tại hắn đều ngưỡng vọng.
Nghe vậy, Diệp Thệ Thủy nhíu mày nói:
– Nam Vực gần nhất xác thực sử dụng qua Chiến Hồn Truyền Thừa Điện, Nam Vực Đại Bỉ 5 năm một lần vừa mới kết thúc, chỉ là không có dị biến gì phát sinh.
– Có thật không?
Lông mày Diệp Phong nhíu lại, tựa như bắt lấy một tia gì, không cam tâm hỏi:
– Các ngươi sử dụng Chiến Hồn Truyền Thừa Điện là lúc nào?
– Đại khái hơn hai tháng trước.
Diệp Thệ Thủy không có giấu diếm.
– Hơn hai tháng.
Diệp Phong trong mắt lóe lên một tia thất vọng, trong miệng thầm nói:
– Lần trước dị động hình như là hơn hai năm trước.
Diệp Phong không biết là hơn hai tháng trước lần dị động kia căn bản chưa từng nói cho hắn biết, hắn chỉ biết rõ dị động hai năm trước mà thôi, bằng không mà nói, Nam Vực đoán chừng thật phải chấn động.
Diệp Thệ Thủy luôn cảm giác có sự tình gì muốn phát sinh, nhìn thấy Diệp Phong lộ ra vẻ thất vọng, hắn cũng buông lỏng một hơi.
Về phần cái gọi là dị động, đó là bí mật Chiến Hồn Điện, Diệp Thệ Thủy hắn chỉ là gia chủ chi nhánh Diệp gia, căn bản không có quyền biết rõ.
– Gia chủ, Diệp Phong Trưởng Lão lần này khó được đến Nam Vực, tiệc rượu đã chuẩn bị xong.
Đang lúc mấy người trầm mặc, một vị Trưởng Lão Diệp gia mở miệng nói.
– Diệp Phong Trưởng Lão, mời.
Diệp Thệ Thủy hài lòng nhìn vị Trưởng Lão kia một cái, đến phía trên tiệc rượ vậy liền không đàm phán những cái sự tình này.
Bị Diệp Phong trái một câu phải một câu gọi thẳng danh tự, Diệp Thệ Thủy đã thập phần khó chịu, lấy hắn đối với Diệp Phong biết, người này có rượu sắc, sự tình khác cơ bản đều sẽ quên.
Dứt lời, Diệp Thệ Thủy làm một cái thủ thế mời.
– Chờ đã!
Nhưng mà lần này Diệp Phong lại bất vi sở động, khiến Diệp Thệ Thủy thần sắc xiết chặt.
– Diệp Phong Trưởng Lão còn có chuyện gì?
Diệp Thệ Thủy thập phần nghi ngờ nói.
Diệp Phong vội ho một tiếng, sau đó nhìn hắn hai đồ đệ một cái, cười tủm tỉm nói:
– Thệ Thủy a, ngươi nhìn, ta đây hai đồ nhi tuổi cũng không nhỏ, ta nghe nói ngươi có hai khuê nữ còn chưa xuất các, nếu không ngươi gả cho bọn hắn…
– Không có khả năng!
Không đợi Diệp Phong nói xong, Diệp Thệ Thủy không chút do dự cự tuyệt nói.
Diệp Phong trong nháy mắt cứng ngắc, thần sắc lạnh như băng nói:
– Làm sao, ngươi là xem thường đồ nhi ta hay sao?
Diệp Phong hắn tới Nam Vực còn chưa bao giờ bị người cự tuyệt qua, hắn đã thật lâu không cảm nhận cảm giác bị người cự tuyệt, còn là tại chi nhánh Nam Vực Diệp gia.
Thần sắc Diệp Thệ Thủy đạm mạc, mặc dù hắn đã từng muốn đem Tiểu Ma Nữ Diệp Thi Vũ cùng Diệp Thiên Tuyết hai người cùng gia tộc khác thông gia, nhưng đây chẳng qua là cực hạn tại Vô Song Thánh Thành.
Tại Vô Song Thánh Thành, trừ Chiến Thần Điện, chính là Diệp gia to lớn nhất, cho dù nữ nhi của hắn xem như thông gia gả vào gia tộc khác trong Vô Song Thánh Thành vậy cũng không ai dám khi dễ các nàng.
Nhưng là gả cho đồ đệ Diệp Phong lại khác biệt, gả cho bọn hắn, Tiểu Ma Nữ cùng Diệp Thiên Tuyết chính là muốn đi vào chủ gia Diệp gia, về sau nếu bị khi dễ cùng ủy khuất, Diệp Thệ Thủy hắn cũng không có khả năng lấy lại công đạo cho bọn họ.
Diệp Thệ Thủy làm người mặc dù tự tư một chút nhưng còn không có vô tình đến dạng cấp độ này, vì nịnh nọt Diệp Phong, đem nữ nhi của mình chắp tay nhường cho người.
– Diệp Phong Trưởng Lão hiểu lầm, ý Gia Chủ là hai vị ái đồ cùng Gia Chủ là sư huynh đệ, Gia Chủ gả nữ nhi cho bọn hắn, há không phải loạn bối phận sao?
Một vị Trưởng Lão Diệp gia vội vàng mở miệng nói.
– Nơi này ngươi có tư cách nói chuyện sao?
Diệp Phong lạnh lùng quét vị Trưởng Lão kia một cái, nói trở mặt liền trở mặt, thần sắc lạnh lùng nói:
– Diệp Thệ Thủy, lại cho ngươi một cơ hội, ngươi đáp ứng hay là không đáp ứng?
Lục Đạo