Vọng Tương Tư

Chương 50: 50: Chân Tướng Bại Lộ



Nàng tuy rằng không biết vị trí thạch động nằm ở đâu, nhưng theo trí nhớ của nàng, thì kế bên thạch động có một bức tượng phật, vì vậy suốt dọc đường nàng đã hỏi thăm nghe ngóng tin tức, vài ngày sau thì cũng tìm được vài manh mối.

Mà lúc này đây, Bùi Vân và nữ tử y phục đỏ một lần nữa tìm được nàng, nhưng họ không đến gần nàng, mà chỉ đứng ở phía xa quan sát.

“Không ngờ rằng nàng ta tự mình dâng đến trước cửa, như thế cũng tốt, đỡ cho chúng ta phí sức.

” Nữ tử y phục đỏ lên tiếng, do lần trước nàng ta bị Ngọc Yên làm bị thương, trong mắt tràn đầy hận ý.

Bùi Vân tâm tình phức tạp, một bên hắn nhất quyết phải hoàn thành nhiệm vụ, một bên hắn biết Ngọc Yên một khi rơi vào tay của phu nhân, nhất định sẽ gặp nguy hiểm, có khi đến một con đường sống cũng không có, nhưng hắn thật sự không muốn nàng phải rơi vào kết cục như thế, nhưng mà hiện tại đã leo lên lưng cọp thì khó hòng mà leo xuống, cũng không biết phải làm sao mới được.

Sau mười ngày tìm kiếm, thì cuối cùng nàng cũng gặp được tượng phật tại đó, nhưng hiện tại nàng cảm thấy bản thân có chút nặng nề, ăn uống không ngon, nếu như ngưởi thấy mùi gì tanh thì sẽ không kiềm chế được mà nôn ra.

Nàng đoán được đây chính là hiện tại của người mang thai.

Lúc này đây, do nàng bận rộn lên đường tìm kiếm, cho nên quyết định ở lại thị trấn lân cận để nghỉ ngơi một đêm, sau đó tiếp tục đi, dù sao phía trước còn có một trận chiến đấu gian nan.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Điều kiện trong thị trấn không tốt, chỉ có một nhà trọ cũ nát, may mắn là có nước nóng để tắm, khi tắm nàng lấy vảy hộ tâm ra, không hiểu sao nàng luôn có cảm giác là vảy hộ tâm này càng ngày càng mượt mà, khả năng kiểm soát ngày càng tốt hơn, nhưng tiên pháp của nàng thì lại không được tốt, không biết tại sao lại như thế.

Nàng vẫn chưa biết đứa trẻ trong bụng mình cũng là tiên thể rồng, tuy chỉ mới được hình thành nhưng đã có năng lực tác động đến ngoại vật, hơn nữa vảy rồng là của phụ thân nó, cho nên sẽ tự nhiên gắn bó với nó.

Sau khi tắm xong, nàng đi ra ngoài tìm chút gì để lót dạ, mặc dù là tiên thể, nàng có thể nhịn ăn mấy ngày, nhưng hiện tại nàng đang mang thai, nên luôn cảm thấy đói bụng, nhưng những đồ ăn bình thường lại không ăn được, chỉ cần ăn vào sau đó liền cảm thấy buồn nôn.

Duy nhất chỉ có kẹo hồ lô là món mà nàng muốn ăn bây giờ.

Nhưng lúc này đây trời đã tối, chỗ nào còn bán kẹo hồ lô nữa chứ, sau khi tìm cả một con phố, thì cuối cùng cũng tìm thấy một gian hàng nhỏ bán hạt dẻ.

“Bà ơi, cháu muốn hai mươi đồng hạt dẻ.

” Nàng lấy đồng tiền ra đưa cho bà lão.

Tham Khảo Thêm:  Chương 209

Bà lão trong gian hàng chỉ liếc nhìn nàng một cái: “Muốn mua hạt dẻ của ta, chỉ mấy đồng tiền này mua không nổi đâu.


“Ồ, vậy thì bà muốn ngân lượng?” Nàng nói xong thì lại lấy ngân lượng trong người ra đưa.

Bà lão gian hàng cười một cách quỷ dị: “Không, mà là mạng.

Ngọc Yên vừa nghe xong bèn cảm thấy có chuyện không ổn, đang định lập tức rời đi, lại phát hiện thân thể không thể động đậy, hóa ra nơi này bố trí kết giới, chờ nàng chủ động bước vào.

“Ha ha ha, cuối cùng cũng bắt được ngươi rồi.

” Bà lão trong nháy mắt biến thành nữ tử áo đỏ, sau đó nàng ta lấy chiếc lược gỗ trên người Ngọc Yên, rồi tỷ mỹ nhìn một lượt: “Hóa ra là thứ này có thể đả thương ta, nhìn lại thì chẳng có chỗ nào đặc biệt.


Ngọc Yên chỉ nói với Bùi Vân về việc chiếc lược này là một pháp khí, hiện tại nữ nhân này việc đầu tiên sau khi bắt được nàng chính là lấy đi chiếc lược gỗ này, có thể thấy được nàng ta và Bùi Vân là cùng một bọn, vậy tên nam nhân che mặt đêm hôm đó chính là Bùi Vân.

Tuy rằng nàng nghi ngờ đã lâu, nhưng hiện tại sự nghi ngờ đó đã được xác nhận, trong lòng cảm thấy vừa đau lòng vừa tức giận, đồng thời nàng cũng biết khi nàng ở Tuyên Thành bị bắt đi, hắn không thoát khỏi liên quan, mà Ninh Vu lúc đó chính là bị oan.

Tham Khảo Thêm:  Chương 62

“Bùi Vân, ta với huynh từ nhỏ lớn lên cùng nhau, ta luôn xem huynh như huynh trưởng, không ngờ rằng, huynh lại thật sự đi hại ta.


Bùi Vân bước ra từ trong bóng tối: “Nhưng ta trước giờ chưa từng xem muội là muội muội, Ngọc Yên, ta rất thích muội.

Nữ nhân y phục đỏ dùng tiên pháp trói nàng lại: “Ngươi thật ngây thơ, giữa nam nữ không có quan hệ huyết thống, thì vốn dĩ không tồn tại tình bạn đơn thuần, đừng nói chi là tình thân.


Ngọc Yên biết Bùi Vân đối với nàng có tình ý, nhưng đó đã là chuyện của trước kia, nàng cũng không phải chưa từng động lòng qua, huống hồ hắn đã từng đối xử với nàng rất tốt.

Nhưng sau khi nàng gả cho Ninh Vu, nàng đã cắt đứt đi ý niệm này, một lòng hầu hạ Ninh Vu, không có hai lòng, đừng nói chi đến việc hiện tại nàng đối với Ninh Vu là có tình cảm, thì càng không thể chứa người khác.

Tuy rằng hiện tại nàng đoạn tuyệt với Ninh Vu, nhưng trong lòng cũng không thể nghĩ đến người khác, đã từng là thanh mai trúc mã miệng nói thích nàng nhưng giờ lại hại nàng, thật đáng cười.

Nàng không nhìn lấy hắn ta một lần, chỉ quay sang nhìn nữ nhân kia: “Ngươi muốn đưa ta đi đâu?”
“Hahaha, đến nơi rồi sẽ biết, nhưng mà ta cũng nhắc nhở ngươi một chút, đi đến đó ắt hẳn sống không bằng chết, ngươi nhất định phải chuẩn bị tinh thần đi.

“.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.