Vòng loại 4 đã nhanh chóng kết thúc, cả đám nhanh chóng dọn dẹp tàn cuộc và các vỏ thức ăn bỏ vào thùng rác rồi cùng nhau về lại khách sạn.
Trên đường ra tới sảnh nhà thi đấu thì lại gặp đám người của Nhất Quang.
“Lại gặp nhau rồi”-Tràm Minh Ngọc
“Chắc xui mãn kiếp mới chạm mặt mấy người”-Lê Khiết
“Năm nay bọn mày thi tốt đấy”-Chúc Tiểu Cơ
“Quá khen”-Bối Nguyệt
“Nhưng đây chỉ mới là vòng loại thôi, tụi tao sẽ hành tụi mày ra bã nếu tụi mày vào được bán kết và chung kết”-Bắc Tàu Quân
“Tự tin thật đấy”-Khiết Băng
“Đó là điều đương nhiên, tại vì tụi tao sinh ra đã giỏi hơn tụi mày.
Từ đầu óc đến gia thế”-Bình Phàm Hưng
“Ha chưa biết ai hành ai mà đã hóng hách như vậy rồi sao”-Danh Quỳnh
“Kết quả đã có ở trước mắt, bọn tao tất nhiên phải rất tự hào về bản thân mình rồi”-Phạm Thiên Tuế
“Nếu đã vậy thì cứ tiếp tục mà tự hào đi, cả đến lúc thua lại rơi vào tuyệt vọng thì khổ”-Hàn Vũ
“Lũ chúng mày mới là đám sẽ rơi vào tuyệt vọng vì cái thái độ khinh khỉnh kia đấy”-Thiều Tuyết
“Nghe sợ thật đấy”-Trương Nguyên
“Biết sợ rồi sao”-Bạch Tiểu Bình
“Sợ lắm ý, sợ tui mày thua rồi nhục quá lại qua trường kiếm chuyện ý”-Thư Khoa
“Bọn tao không phải một lũ hèn như vậy, thua chính là thua mà thắng chính là thắng”-Nam Thương Diệu
“Chà, trong team này vậy mà có một người biết điều này”-Chúc Thành
“Bọn tao sẽ thắng và đập cúp vào mặt chúng mày như mọi năm bọn tao đã từng làm”-Giai Mạnh
“Thật nhàm chán, một lũ trẻ trâu như bọn mày tuổi gì mà đụng tay được vào mặt của tui tao.
Chắc bọn mày cũng nghe nhiều chiến tích lừng lẫy của lớp này rồi nhỉ? Biết điều thì câm mõm chó lại đi, nếu không đến lúc thua lại ăn mấy phát đấm của tao thì nhục mặt lắm”-Hàn Phong nhếch môi cười.
“Được rồi Phong, còn các cậu nữa.
Nếu rảnh quá không có gì làm thì về ôn thêm đề đi, chứ đừng đứng ở đây là giở thói xấu mà đi khinh thường người khác.
Các người chỉ nghe thấy những điều bịa đặt bên ngoài chơ không thể nào nhìn thấy những viên ngọc quý, sáng giá bên trong được.
Nên tém tém lại đi, tôi nói vậy mong đội trưởng của mấy người quản thật tốt cái miệng của các thành viên của mình đi.
Chúng tôi xin phép”
Hàn Phong sánh vai cùng Mộc Hạ rời đi, những người khác thấy đám kia đứng hình đơ luôn tại chỗ mà không nhịn được cười.
Đúng là không phải lời nói thô tục nào cũng mang tính sát thương cao, ngay cả những lời nói nhẹ nhàng cũng khiến người ta chùn bước rồi.
Tào Dư Ảnh nhìn bóng lưng Mộc Hạ rời đi, ánh mắt vẫn luôn dõi về phía bóng lưng thon, gầy bị Hàn Phong ôm lấy và bị các thành viên khác che lấp đi kia.
“Về thôi, lần sau bọn mày đừng châm ngòi với đám đó nữa.
Muốn hạ nhục tụi nó triệt để thì dành chiến thắng đi.”
Nói xong Tào Dư Ảnh không quan tâm đến những thành viên trong đội của mình nữa mà nhanh chóng rời đi, bọn họ nhìn đội trưởng của mình có chút khác mà thấy lạ vô cùng.
Nhưng ném chuyện đó sau đầu đi, đám nọ lục đục đi ra xe về lại khách sạn của mình.
Lại một ngày nữa lại tới, hôm nay là ngày loại cuối.
Cũng chính thời khắc này hai con ắt chủ bài của Nhất Đại và Nhất Quang đối chọi trực tiếp với nhau.
Môn thi buổi sáng mở màn cho ngày mới hôm nay là môn Toán.
“Chúng ta có nên cổ vũ không?”Lê Khiết
“Tao nghĩ cũng không cần thiết lắm”-Bối Nguyệt
“Cứ đại đi, cố lên nhé Hàn Phong, Hạ Hạ”-Danh Quỳnh
“Trận chiến hôm nay sẽ nhanh chóng kết thúc thôi”-Khiết Băng
“Quỳnh mày cổ vũ đúng thừa luôn ấy, để hai bên học bá ác thần đó ra sân thì chỉ tội cho đám thí sinh của trường khác thôi”-Hàn Vũ
“Lần này tao phải công nhận mày nói đúng đấy Vũ”-Trương Nguyên
“Bây lại xàm nữa rồi đấy, các thí sinh còn lại cố lên nhé! Giữ vững tinh thần, lý trí phải kiên định vào đấy”-Thư Khoa cổ vũ cho các thí sinh bên trường khác khiến bọn họ nhìn cậu với ánh mắt khó hiểu và ba chấm không nói lên tư vị của buổi thi hôm nay.
“Haizzz, thiệt tình.
Hai người thi tốt”-Chúc Thành
“Hạ Hạ, cậu muốn thi mấy phút đây”-Hàn Phong hướng Mộc Hạ cười dịu dàng.
“Tôi chỉ cần hơn 15 phút”-Mộc Hạ
Hàn Phong nhận thấy câu trả lời cũng không lấy gì là ngạc nhiên, vì hắn biết một khi Mộc Hạ đã nói ra những lời này thì chắc chắn cậu sẽ làm được.
Đám bạn nhìn hai người đang bàn thời gian làm xong bài mà sững người, đúng là bộ đôi quái vật của lớp mà.
Độ tự tin đúng là cao hơn hẳn người bình thường, đã chuẩn bị đến giờ thi.
Hàn Phong nắm tay Mộc Hạ nhanh chóng bước vào khu vực thi, bàn của hai người cũng sát nhau.
Và gần họ lại được xếp chung một khu với hai người bên Nhất Quang là Tào Dư Ảnh và Phạm Thiên Tuế.