Xuyên Đến Văn Mẹ Kế, Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 254



Nếu như có ai đó đứng đây lúc này, nhất định sẽ cảm thấy đáng tiếc khimột người đàn ông xuất sắc như vậy sắp ra đi.Cơn gió thổi qua.Lục Mặc vẫn đứng nguyên tại chỗ.Trong mắt Chủ Thần hiện lên vẻ kinh hãi, hắn liên tục lùi ra sau hai bước, giống như không thể tin được những gì mình nhìn thấy trước mắt, khóe miệng không ngừng lẩm bẩm: “Làm sao có thể, làm sao có thể?”Lục Mặc chắp hai tay sau lưng, đôi mắt phượng hẹp dài loé lên một tia lãnh khốc, trên người mang theo vài phần lạnh lùng xa cách, nói: “Xem ra ta đoán không sai, ngay từ đầu ngươi đã không động vào ta, không phải vì ngươi không muốn động vào, mà là ngươi không thể động vào.””Có phải vừa nãy ngươi luôn hỏi, trong vũ trụ bao la rộng lớn này, ngươi có phải Thần hay không?” Lục Mặc chắp hai tay sau lưng, thái độ khinh thường nói: “Bây giờ ta có thể trả lời người vấn đề này.”Chủ Thần có một dự cảm rất xấu, một nỗi sợ hãi khó tả từ ngực bắt đầu lan ra, cuối cùng đến tận tứ chi.Loại cảm giác tuyệt vọng này khiến Chủ thần mất đi lý trí, bắt đầu điên cuồng tấm công Lục Mặc, vừa công kích vừa hét to: “Câm miệng, ngươi mau câm miệng lại cho ta.”Những đòn công kích đó rơi xuống cơ thể của Lục Mặc không hình thành bất kỳ thương tổn nào, tất cả đều tự động biến mất ngay khi vừa chạm vào người anh.Lục Mặc đứng ở đó, thân hình cao lớn thẳng tắp, áo sơ mi trắng trên người đã sớm bị lấm bẩn trong trận chiến vừa này.Có một số người không cần đến sự trợ giúp từ bên ngoài, chỉ cần đứng ở nơi đó cũng đã tự toả ra khí thể cường đại, liếc mắt một cái có thể đem người đánh cho tan tác, phải liên tiếp lùi về phía sau.

Đôi môi mỏng của Lục Mặc khẽ mở, nói: “Trong vũ trụ bao la rộng lớn này, ngươi không phải là Thần. Ngươi chỉ là một hạt bụi trong vũ trụ này.”

Gần như ngay khi Lục Mặc vừa nói xong, cơ thể của Chủ Thần bắt đầu vặn vẹo.

Lục Mặc nhìn thấy có ánh sáng vàng gì đó đang không ngừng từ cơ thể Chủ Thần phân tán ra bên ngoài.

Chủ Thần vươn tay muốn nắm năng lượng ánh sáng vàng kia lại, nhưng hắn phát hiện không thể nào.

Hắn cảm thấy có thứ gì đó đang dần dần biến mất trong cơ thể mình, không ngừng kêu to: “Ta là Thần, ta là Chủ Thàn của vũ trụ này, ta là vị thần duy nhất của vũ trụ này….a a a a…..”

“Ta không cam lòng, ta không cam lòng.”

Thân thể của Chủ Thần không ngừng tan rã, cuối cùng chỉ còn lưu lại một đạo thanh âm vô cùng không cam lòng trên bầu trời.

Những đám mây đen cũng dần dần tan đi.

Lúc Diệp Vân Linh tỉnh lại thì thấy mình đang ở trong bệnh viện.

Vừa ngẩng đầu lên liền thấy Lục Mặc đang dựa vào giường cô ngủ gật.

Gương mặt tuấn tú kia tràn đầy vẻ mệt mỏi vì không được nghỉ ngơi, thậm chí trên cằm cũng đã mọc đầy râu, càng tăng thêm cảm giác cẩu thả gợi cảm.

Diệp Vân Linh vươn tay, khẽ vu.ốt ve khuôn mặt anh, thấy anh như vậy cô có chút đau lòng.

Ngay khi tay cô vừa chạm vào thì anh đã tỉnh dậy.Lục Mặc vươn tay nắm lấy tay cô, hỏi: “Em tỉnh rồi à, để anh đi gọi bác sĩ.”Nói xong liền muốn trực tiếp chạy ra ngoài, lại bị Diệp Vân Lĩnh nằm tay kéo về, nói: “Án chuông đi.”Có lẽ là do gió cát gây ra, giọng nói Diệp Vân Linh hơi khàn khàn, nhưng trên mặt lại nở nụ cười bất đắc dĩ.Lục Mặc vội bấm chuông đầu giường, đúng là quan tâm tắc loạn, sai lầm cấp thấp như vậy cũng phạm phải.Bác sĩ tới, kiểm tra kỹ càng cho Diệp Vân Linh một lượt, cuối cùng kết luận cô không có vấn đề gì, chỉ có giọng nói vẫn còn hơi khàn, bác sĩ dặn dò mấy câu rồi rời đi.

Sau khi tất cả mọi người rời đi, Diệp Vân Linh bắt đầu hỏi anh chuyện gì đã xảy ra.Lúc ấy, cô quả thật bị lốc xoáy cuốn đi, sức gió mạnh khiến cô không bao lâu là ngất xỉu.Khi tỉnh lại thì đã ở trong bệnh viện.Hăn ở giữa phải xảy ra chuyện gì rồi.Lục Mặc đem chuyện sau khi cô bị cuốn đi, một năm một mười kể lại hết.Sau đó, chú Đức mang đồ ăn thanh đạm do đầu bếp đặc biệt chuẩn bị tới.

Uống xong một chén cháo, Diệp Vân Linh cảm thấy trong bụng dễ chịu hơn nhiều, cô cầm ℓấy quả táo Lục Mặc đưa cho, cắn một miếng rồi nói: “Em vẫn không hiểu ℓắm, anh nói cái gì mà tàu, cái gì mà bị hỏng rồi thay ℓinh kiện? Ý anh ℓà chủ thần kia ℓà giả sao? Vậy tại sao chủ thần giả kia ℓại biến mất sau khi anh nói câu đó? Với cả nếu hắn ta ℓà giả, vậy chủ thần thực sự đang ở đâu?”

Lục Mặc lại cầm một quả táo khác lên gọt, đáp: “Em đoán xem.”Diệp Vân Linh lại cắn một miếng táo, hơi cau mày, cô không giỏi dùng đầu óc, bình thường đều làv năng lực dộng thủ tốt hơn.Cô ngay cả Theseus là gì còn không biết, để cho cô đoán một thứ phức tạp như vậy, cảm giác CPU trong não như bị thiêu đốt.Lục Mặc đút một miếng táo đã gọt vỏ vào miệng Diệp Vân Linh, nói: “Có một chuyện anh quên nói với em.”Diệp Vân Linh vừa ăn táo vừa khó hiểu nhìn anh.Ngay khi cô đang định lên tiếng thì thấy trước mặt nhảy ra một màn hình trong suốt, phía trên hiến thị nhiệm vụ của Cốt truyện chính đã hoàn thành 100%.

Diệp Vân Linh thấy vậy thì rất khó hiểu, không phải hệ thống 12345 đã biến mất rồi sao? Tại sao nhiệm vụ hệ thống vẫn còn tồn tại?Một giây sau, hệ thống xuất hiện, trực tiếp giúp Diệp Vân Linh giải thích nghi hoặc.Lúc nhìn thấy quả chanh nhỏ kia bay tới, Diệp Vân Linh thật sự rất bất ngờ, trực tiếp từ trên giường ngồi dậy: “Cậu…..”Hệ thống bay vòng quanh Diệp Vân Linh, hai chiếc lá nhỏ phấp phới nói: “Không ngờ tôi lại quay lại đúng không?”Bộ dáng răm thôi kia thoạt nhìn có chút vặn vẹo, quả nhiên vẫn là hệ thống trong trí nhớ của cô.Diệp Vân Linh có chút hưng phấn hỏi: “Làm sao cậu lại quay về được? Rõ ràng tôi đã nhìn thấy…….Hệ thống: “Lục tiên sinh đã đưa tôi trở về.”Diệp Vân Linh vươn tay ra đón lấy hệ thống, xách tới trước mặt mình kiểm tra, sau đó nhìn về phía Lục Mặc hỏi: “Mau, nói rõ ràng cho em biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”Hệ thống giãy giụa thoát khỏi tay Diệp Vân Linh, nói: “Thôi để tôi nói cho.”Vốn lúc ấy, Lục Mặc đã có hoài nghi đối với chủ thần, hắn ta để cuồng phong cuốn Diệp Vân Linh đi rồi không ngừng truy hỏi Lục Mặc, điều này càng làm tăng thêm sự nghi ngờ của anh.Kết hợp với những gì hệ thống hét lên trước đó, cuối cùng Lục Mặc đã đoán ra được nhân quả của sự việc.Chủ Thần kia là giả, chỉ là một nguỵ Chủ Thần mà thôi.Sau khi Chủ Thần giả biển mất, trong đầu Lục Mặc có thêm rất nhiều ký ức.Trong vũ trụ này có rất nhiều tỉnh hệ và thế giới, tất cả đều cần năng lượng để hoạt động ổn định.Nhưng những năm gần đây, năng lượng trong vũ trụ ngày càng bất ổn.Đặc biệt trong quá trình vận hành của đa vũ trụ, do năng lượng không ổn định nên trí nhớ của nhân vật trong vũ trụ A và nhân vật trong vũ trụ B thường xuyên bị nhầm lẫn.

Đó là hiện tượng mà các nhà khoa học đã nghiên cứu và đặt tên là “Hiệu ứng Mandela.”

Có rất nhiều thế giới tồn tại song song với nhau, và con người trong mỗi thế giới đó đều hoạt động bình thường.

Đôi khi năng lượng không ổn định sẽ dẫn đến sự nhầm lẫn trong ký ức ở các thế giới song song.

Đây là lý do tại sao một số người thức dậy lại đột nhiên cảm thấy họ đã được tái sinh, hoặc có thêm một số ký ức mà trước đây họ không có.

Hoặc đôi khi bản thân chắc chắn 100% về một việc nào đó trong quá khứ mà ai cũng biết, nhưng tất cả những người khác đều nói rằng không phải như vậy, người đó nhớ sai rồi.

Thật ra không phải là người đó nhớ sai, mà chỉ là anh ta mang ký ức của một vũ trụ khác mà thôi.

Có rất nhiều tinh hệ trong vũ trụ này, và mỗi tinh hệ đều có Chủ Thần của riêng mình.

Chủ Thần của tinh hệ nơi thế giới của họ tọa lạc chính là Lục Mặc.

Để thay đổi tình trạng mất ổn định năng lượng giữa các tinh hệ, một số người đã đề xuất hy sinh hầu hết các thế giới song song và chỉ giữ lại một thế giới duy nhất là được.

Nhưng Lục Mặc phản đối cách làm này, anh cảm thấy mọi sự tồn tại đều có lý do của nó, xảy ra vấn đề thì không nên nghĩ cách tiêu diệt mà nên tìm phương án giải quyết.

Vì thế chủ thần của các tinh hệ đa vũ trụ chia làm hai phe, một phe đòi tiêu diệt là phái huỷ diệt tái sinh

Phe còn lại là phái bảo thủ do Lục Mặc đứng đầu.Để giải quyết vấn đề về năng lượng, Lục Mặc đã thành lập ban quản trị hệ thống, phân bổ một lượng lớn hệ thống dến mỗi thế giới, nhiệm vụ chính là duy trì sự ổn định của thế giới đó.Còn Diệp Vân Linh là trợ thủ đắc lực nhất của Lục Mặc và cũng là chiên thần mạnh nhất của anh.Lục Mặc không ngừng ra sức bảo vệ tinh hà vũ trụ, cố gắng hết khả năng để bảo toàn mọi người. Diệp Vân Linh vì anh mà quét sạch những chủ thần muốn nhân cơ hội gây rắc rối cho Lục Mặc.Phương pháp phân bố hệ thống bảo vệ từng thế giới nhỏ của Lục Mặc có hiệu quả, khiến rất nhiều thành viên vốn theo phe huỷ diệt nhận ra có thể giải quyết được vấn đề mà không cần phải sử dụng các biện pháp cực đoan.Kết quả như vậy tất nhiên khiến cho những kẻ cầm dầu phải huỷ diệt không vui.Có một lần nhiệm vụ tương đối khó giải quyết, Diệp Vân Linh địch thân đi thi hành, vốn lấy năng lực của cô rất nhanh sẽ quay trở lại. Nhưng trong lúc Diệp Vân Linh thi hành nhiệm vụ thì đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn.Hồn phách của cô bị hút đi, lang thang trong nhiều thế giới khác nhau.Thời điểm Lục Mặc muốn tìm lại hồn phách của cô, hồn phách của cô còn bị người khác che giấu.Đợi đến khi Lục Mặc tìm được, lúc ấy Diệp Vân Linh đã đi qua mấy thế giới, và tất cả các thế giới đó đều kết thúc bằng sự sụp đổ.Trải qua nhiều thế giới sụp đổ, hồn phách của Diệp Vân Linh đã vô cùng yếu ớt, có nguy cơ tiêu tan bất kỳ lúc nào.Để cứu Diệp Vân Linh, Lục Mặc đã truyền nguyên khí của mình vào cơ thể cô, bảo vệ hồn phách của cô không bị tiêu tan. đồng thời giữ cho cô không bị nguy hiểm đến tính mạng.

Đây cũng ℓà nguyên nhân vì sao sau này Diệp Vân Linh đều trở thành cội nguồn hạch tâm của mỗi thế giới.

Lục Mặc mất đi nguyên khí, vô cùng suy yếu, hồn phách của anh cũng tiến vào hư vô, ℓại bởi vì vẫn ℓuôn nhớ tới Diệp Vân Linh, theo bản năng ℓuôn đi theo bước chân của cô, theo cô trong nhiều thế giới.

Lục Mặc không biết rằng, tất cả những điều này đều là điều nguỵ Chủ Thần muốn, nguỵ Chủ Thần là người phe huỷ diệt cố ý phái tới để tiêu diệt Lục Mặc.

Mỗi khi Lục Mặc ở lại một thế giới, sống trong thân phận của một người khác, trên người đối phương sẽ lưu lại một bộ phận tế bào cũ của anh.

Mà nguỵ Chủ Thần lại sử dụng những tế bào cũ này rót vào bên trong cơ thể mình, dần dần sở hữu năng lực của Lục Mặc.

Mục đích của hắn ta là muốn thay thế Lục Mặc, hy vọng có thể dần dần thay đổi toàn bộ cơ thể mình.

Trong thế giới này, nguỵ Chủ Thần chỉ còn thiếu tế bào não cuối cùng. Tình huống này, có hai cách để đạt được nó.

Tham Khảo Thêm:  Chương 252: Chọn cỏ làm hoa khôi

Một là thông qua hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống, chỉ cần bọn họ ly hôn, như vậy vai trò của Lục Mặc ở thế giới này cũng gần như kết thúc, cuối cùng sẽ phát triển theo hướng cốt truyện chết trong một vụ tai nạn xe hơi.

Như vậy, nguỵ Chủ Thần có thể thu thập tế bào não cuối cùng của Lục Mặc rồi thay thế anh hoàn toàn.

Nhưng không may cho hắn ta, con đường này lại khó đi hơn trong tưởng tượng.

Diệp Vân Linh và Lục Mặc, hai người thà chết chứ không chịu ly hôn, nhưng hắn lại không giết được ai cả, vì vậy đành phải phải tìm cách khác.

Tương tự như nghi thức chuyển giao, chỉ cần Lục Mặc có thể thừa nhận hắn là vị thần duy nhất trong vũ trụ này, thì hai người hoàn thành xong nghi thức chuyển giao, Chủ Thần giả sẽ hoàn toàn thay thế Lục Mặc tiếp quản vũ trụ này.

Vậy tại sao ngay từ đầu Chủ Thần giả không dùng luôn phương pháp này để đối phó hai người họ, chính là bởi vì cách này có một nhược điểm

Nghi thức chuyển giao cần phải được Lục Mặc chính miệng thừa nhận, một khi anh từ chối, Chủ Thần giả sẽ mất hết tất cả những gì đang có.

Hắn vốn cũng không định sử dụng phương pháp này, nhưng thời gian hoàn thành nhiệm vụ sắp hết, hơn nữa lúc đó Diệp Vân Linh mất tích đã khiến Lục Mặc mất hết lí trí.

Nguỵ Chủ Thần lúc ấy chắc chắn rằng Lục Mặc sẽ nghe lời mình, làm bất cứ điều gì để cứu Diệp Vân Linh.

Ai biết Lục Mặc ở thế giới này đầu óc đã sắp thành tinh, chỉ dựa vào một chút manh mối rất nhỏ để suy đoán ra tất cả mọi chuyện.

Chính miệng phủ nhận nguỵ Chủ Thần, khiến lễ bàn giao không thể hoàn thành.

Cho tới tận khi biến mất, nguỵ Chủ Thần vẫn không tài nào hiểu nổi lúc đó làm sao Lục Mặc có thể đoán ra được tất cả.

Về phần hệ thống 12345, Lục Mặc đã đặc biệt tìm một cao thủ để khôi phục lại nó.

Trước đó, lúc bắt được hệ thống, anh đã tiện tay phân tích và sao chép lại dữ liệu của nó.

Mặc dù hệ thống này có thể xem như sản phẩm của công nghệ khoa học kỹ thuật tiên tiến, đi trước thời đại, nhưng dưới tình huống đã có sẵn số liệu, thì với nhân mạch của Lục Mặc, tìm được một nhân tài có thể phục dựng lại nó cũng không phải là chuyện quá khó khăn.

Vì vậy, đây là lý do tại sao Diệp Vân Linh có thể nhìn thấy hệ thống một lần nữa.Sau khi tẩy lại thân phận, Lục Mặc tạm thời chỉ khôi phục được trí nhớ chứ chưa khôi phục lại quyền lực.Khả năng cao là liên quan tới việc anh cũng là một nhân vật trong thế giới này.Đã không còn sự can thiệp của nhiệm vụ hệ thống và nguỵ Chủ Thần, Lục Mặc và những người khác sẽ không còn bị chi phối bởi sức mạnh của cốt truyện nữa.Diệp Vân Lình nghe xong có chút bối rối, lượng thông tin hơi nhiều, cô phải mất một thời gian để tiêu hóa.Cô vừa ăn táo vừa ngâng đầu lên hỏi: “Vậy cũng có nghĩa anh mới là Chủ Thần thực sự của vũ trụ này, nhưng bây giờ anh không có quyền lực gì, còn bị mắc kẹt trong thế giới này, sẽ không sao chứ? Lỡ mấy tên phải huỷ diệt kia lại muốn đến tiêu diệt anh thì làm sao bây giờ?

Lục Mặc không để ý lắm, nói: “Lúc anh biến mất, bọn họ không trực tiếp tìm người tiếp quản tinh hệ, bởi vì mỗi tỉnh hệ đều cần năng lượng của một vị Chủ Thần, cho dù anh tạm thời không có ở đó. Một khi anh biến mất, năng lượng tỉnh hệ của chúng ta sẽ hoàn toàn mất khống chế, vụ nổ sinh ra có thể thổi bay mấy vạn tỉnh hệ xung quanh. Cho nên bọn họ mới nghĩ đến việc tạo ra một con rối. Hiện tại cách này đã vô dụng, bọn họ có lẽ đang chờ đợi, nghĩ cách để đối phó với anh khi anh quay về.”Thời gian trên trái đất khác với thời gian trong tỉnh hệ.Ở đây trôi qua mấy chục năm, nhưng với tốc độ ánh sáng trong tinh hệ mà nói thì chỉ là trong nháy mặt mà thôi.Diệp Vân Linh đại khái đã hiểu.Nếu người bình thường nghe được một lượng thông tin chấn động như vậy, hắn là sẽ kinh ngạc đến mức không ngủ nổi, nhưng Diệp Vân Linh lại tương đối bình tĩnh.Ngay cả hệ thống cũng nhìn không nổi dáng vẻ lãnh đạm kia của cô: “Cô không kinh ngạc sao? Không bất ngờ sao? Tôi còn tường ít nhất cô cũng sẽ hét lên một tiếng.”Diệp Vân Linh gặm táo, thản nhiên nói: “Cái này cần gì quan tâm nhiều. Mặc kệ anh ấy có thân phận gì, dù sao thì cũng là chồng tôi.”

Nói xong, cô còn nhìn về phía Lục Mặc nở nụ cười.

Lục Mặc cũng đáp lại cô bằng một nụ cười dịu dàng.

Lục Mặc vừa gọt táo vừa nói: “Vân Linh, chúng ta kết hôn lại lần nữa đi.”

Mặc dù Diệp Vân Linh đã tiếp nhận thân phận của Lục Mặc, nhưng cô vẫn đang tự hỏi tại sao trí nhớ của mình vẫn chưa khôi phục lại.

Nghe thấy Lục Mặc nói chuyện, cô thuận miệng đáp: “Được.”

Lục Mặc lại hỏi: “Em thích hôn lễ theo kiểu Trung Quốc hay theo phong cách phương Tây?”

Diệp Vân Linh trong miệng ngậm một quả táo, ngọng nghịu trả lời: “Sao cũng được.”

Lục Mặc: “Lần trước kết hôn đã để em tủi thân rồi. Anh hy vọng chúng ta có thể bắt đầu lại từ đầu, thực sự bắt đầu lại. Vậy nên trước tiên, chúng ta cần phải ly hôn đã.”

Cuộc hôn nhân trước đó không tổ chức hôn lễ tử tế, thậm chí trong cơ thể của Diệp Vân Linh còn không phải là cô. Lục Mặc cảm thấy mình cần phải cho Diệp Vân Linh một hôn lễ chân chính.

Lục Mặc muốn dành cho cô tất cả những gì tốt đẹp nhất.Anh muốn cùng Diệp Vân Linh sống hết một đời hạnh phúc ở thế giới này, làm một đôi vợ chồng bình thường.Diệp Vân Linh nói: “Được, vậy chúng ta trước tiên đi… Mà khoan anh vừa nói cái gì cơ?”Nói được một nửa, Diệp Vân Linh cuối cùng cũng phản ứng lại, nhìn chằm chằm anh, hỏi: “Anh vừa mới nói cái gì?”Trên gương mặt lạnh lùng, lãnh đạm của Lục Mặc lộ ra một tia nhu tình: “Anh nói, chúng ta bắt dầu lại từ đầu.”Diệp Vân Linh: “..Một năm sau.Sau hơn 1 năm làm hậu kỳ, bộ phim điện ảnh “Tận Thế Đến Rồi” sẽ được công chiếu vào ngày mai.Bộ phim về đề tài mạt thế này có đạo diễn tài hoa Phí Đức Lượng làm đạo diễn, tiểu hoa đang nổi Diệp Vân Linh, tiểu sinh nổi tiếng Hà Minh, ảnh hậu Thư Nhã và ảnh để Vu Hải Căn cùng tham gia diễn xuất.Đây có thể xem như tác phẩm có quy mô lớn về đề tài mạt thế đầu tiên trong nước.Có rất nhiều người chú ý đến dự án điện ảnh này, nhưng nhìn chung đều tỏ ra khá e ngại.Kỹ năng diễn xuất của Diệp Vân Linh trước đây vô cùng bết bát, lúc nhận vai diễn này còn bị rất nhiều người ném đá.Nếu không phải sau đó đạo diễn Phí công bố video thử vai của Diệp Vân Linh, cư dân mạng không biết còn mắng cô thế nào nữa.Sự tình sau đó cũng đã lắng xuống, nhưng trong suốt quá trình quay, đoàn làm phim đã thực hiện công tác bảo mật rất tốt. Làm tốt công tác bảo mật vốn là chuyện tốt, nhưng xét tới kỹ năng diễn xuất đau mắt của Diệp Vân Linh trong quá khứ.

Cư dân mạng vẫn không tin cô cho ℓắm.

Đặc biệt là những làn nguyên tác của bộ truyện tranh kia, vẫn cho rằng Diệp Vân Linh nhất định sẽ huỷ hoại hình tượng bạch nguyệt quang trong lòng họ.Trước khi công bố danh sách nam nữ chính, thậm chí là từ khi mới đi thử vai thì Diệp Vân Linh đã bị bọn họ mắng cho máu chó dầy dầu rồi.[Diệp Vân Linh thì có thể diễn ra hình tượng gì chứ. Ngoài xinh đẹp lấy chồng giàu ra, cô ta còn có ưu điểm gì nữa không?][Nghĩ đến diễn xuất dầu mỡ cay mắt của cô ta trước đây, ôi, phải gọi là tinh hoa phải diễn xuất hắc ám. Tôi di ỏi cái dã rôi quay lại.][Không hiểu nổi. Cô ta đã giàu có lắm tiền như thế rồi, cứ ngồi yên làm phu nhân chủ tịch không tốt à? Sao lại nỡ giày xéo Bạch Nguyệt Quang của tôi chứ.][Ước gì chưa bao giờ xem được phim Diệp Vân Linh đóng, bây giờ nghĩ lại còn thấy kinh hoàng.][Khuyên mọi người đừng đi xem, đùng cứng đối cùng với Diệp Vân Linh, hãy bảo vệ đôi mắt của bạn.[Mẹ nó tôi cầu xin cô đấy Diệp Vân Linh. Tôi vừa mới chân ướt chân ráo trở thành lân của cô sau một show tạp kỹ. Dùng dễ tôi lại từ fan chuyển thành anti.][Chẳng lẽ Diệp Vân Linh không biết kỹ thuật diễn của mình ở trình độ nào sao? Tôi không tin cô ta có thể diễn tốt. Mai tôi nhất quyết phải đi xem, tôi sẽ là người đầu tiên lên bài măng cô ta sau khi phim công chiếu.][Diễn dỡ không đáng sợ, đáng sợ là diễn dở mà tưởng mình là ảnh hậu, tự tin dám nhận vai khó như thế.]Tuy chương trình “Mẹ ơi cố lên” và cuộc hôn nhân mình tỉnh x tổng tài của Diệp Vân Linh và Lục Mặc đã giúp cô thu hút được một lượng lớn fan couple nhưng xét tới kỹ năng diễn xuất quá kém của Diệp Vân Linh trong quá khứ, ngay cả fan hâm mộ cũng không có niềm tin gì vào thần tượng chứ đừng nói là người qua đường.Tết Nguyên Đán là thời điểm có nhiều bộ phim ra rạp. Trước khi công chiếu, “Tận thế đến rồi” được toàn bộ cư dân mạng bầu chọn là “Bộ phim không được mong chờ nhất trong năm nay.Trong nhà.Bạch Hoà ngồi ôm iPad đọc bình luận trên Weibo, lo lắng đến mức giữa hai lông mày có thể kẹp chết một con ruồi.Diệp Vân Linh ngồi bên cạnh ăn xoài, nghiêng đầu đọc những bình luận kia, vừa ăn vừa nhận xét: “Chậc, bọn họ mắng tới mắng lui cũng chỉ có mấy câu như vậy, chẳng có từ ngữ gì mới mẻ cả.”

Bạch Hoà lườm cô một cái, nói: “Em vẫn còn tâm trạng mà ăn nữa à, mấy hôm nay chị căng thẳng đến mức không ngủ nổi, mai phim công chiếu rồi, em không thấy lo lắng tí nào sao?”Diệp Vân Linh dùng cái nĩa nhỏ nhón một miếng trái cây khác, đáp: “Em lo lắng, nhưng lo lắng thì có ích gì chứ. Em đã làm hết tất cả mọi thứ em nên làm rồi, phần còn lại chỉ có thể giao cho ông trời và khán giả thôi.”Diệp Vân Linh vẫn tin ánh mắt quần chúng vẫn sáng như đuốc. Cô không dám nói mình có thể diễn ra 100% nguyên tác, nhưng bộ phim này có thể xem như cô thể hiện chính con người mình. Ngoài ra trong quá trình quay, đạo diễn và chị Thư Nhã đã luôn sát sao, bắt cô rèn luyện kỹ năng diễn xuất mỗi khi có thời gian.Liệu những công sức, vất và bỏ ra trong thời gian đó có được đền đáp hay không, bộ phim chính là câu trả lời.Vốn Bạch Hoà còn khá lo lắng, nhưng sau khi nghe Diệp Vân Linh nói xong, cô ấy cũng cảm thấy khá có lý.Sở dĩ cô ấy lo lắng như vậy còn không phải vì cái gì mà Bộ phim không được mong chờ nhất” hay sao, cũng không biết ai rảnh rỗi lại nghĩ ra bình chọn cái này.Điều này sẽ làm ảnh hưởng rất lớn đến việc bán vé trước của bộ phim, tổng cộng có 8 bộ phim cùng ra rạp vào ngày mai, 6 trong số đó là chế tác lớn.

“Tận thế đến rồi” bất kể là về phương diện đội ngũ sản xuất hay đầu tư thì đều có thể xếp vào top 3, nhưng doanh thu bán vé sớm lại đứng bét bảng, ngay cả những bộ phim hạng B kia còn có doanh thu cao hơn bọn họ.

Diệp Vân Linh: “Em nghĩ bây giờ chị đừng nên sốt ruột về chuyện doanh thu phòng vé ngày mai. Điều chị nên lo là phòng vé quá tốt, người trong giới sẽ nghĩ thủ đoạn siết chặt tỷ lệ suất chiếu, hoặc mua hot search bôi đen.”

Bạch Hoà vừa định cho trái cây vào miệng, động tác trên tay chợt dừng lại, suy nghĩ một chút rồi nói: “Rất có khả năng này, vậy chị phải mau đi liên hệ, chuẩn bị đội ngũ quan hệ công chúng trước mới được.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 188

Chuyện quan trọng như vậy mà mấy hôm nay bận rộn quá nên cô ấy quên khuấy đi mất.Nói rồi, Bạch Hoà vội vàng ra ngoài gọi điện thoại, bản thảo PR cũng cần phải chuẩn bị sẵn.

Mãi cho đến khi đi ra ngoài rồi, Bạch Hoà mới nhớ ra tại sao ℓần này mình ℓại không chuẩn bị đội ngũ quan hệ công chúng trước.

Đó là bởi vì ngay từ đầu cư dân mạng đã không có kỳ vọng gì vào bộ phim này, theo tình hình hiện tại thì khả năng bị bôi đen là rất thấp.Nhưng vừa rồi Diệp Vân Linh nói như vậy thì ngay cả Bạch Hoà theo bản năng cũng cảm thấy bộ phim này nhất định sẽ thành công.

Bạch Hoà không khỏi mỉm cười, đôi khi tâm ℓý của mình còn không ổn định bằng một người trẻ tuổi như Diệp Vân Linh.

Mặt trời lên cao.

“Tận thế đến rồi” được công chiếu trên toàn quốc vào đúng mười giờ sáng.Hôm nay tổng cộng có tám bộ phim cùng ra rạp, từ phương diện chế tác mà nói, phim của bọn họ ít nhất là siêu phẩm cấp s+, ngoại trừ dàn diễn viên chính không quá mạnh thì ở các phương diện khác đều có thể xếp hạng nhất.

Không ngờ sau khi phim ra mắt, doanh thu bán vé trước ở các rạp chỉ đứng thứ bảy, thậm chí ngay cả một bộ phim hoạt hình còn xếp hạng cao hơn “Tận thế đến rồi” của bọn họ, cũng thua cả một bộ khác có kinh phí đầu tư chỉ vài triệu mời mấy võng hồng hot douyin tham gia.

Hơn nữa suất chiếu “Tận thế đến rồi” đều là vào buổi sáng và sau 12h đêm.

Sắp xếp như vậy đúng là khiến người ta giận sôi máu.

Diệp Vân Linh cau mày nhìn lịch chiếu này, cô cũng hiểu nguyên nhân là do mình, rất nhiều người không lạc quan về bộ phim.

Ngay cả khi đã tung ra trailer giới thiệu, mấy năm nay cư dân mạng đã không ít lần bị trailer lừa ra rạp nên cũng đã quen, nói một cách đơn giản thì là ngay cả trailer cũng không thể tin.

Phim còn chưa được phát hành nhưng đã nhận được kha khá đánh giá 1 sao trên diễn đàn.

Mặc dù Diệp Vân Linh vẫn rất có lòng tin với bộ phim của mình, nhưng xét từ tình hình hiện tại, có lẽ đây sẽ là một trận chiến khó khăn.

Dù sao, rượu thơm cũng sợ ngõ sâu.

Cô tự mua hai vé xem phim suất chiếu muộn, dù thế nào đi nữa thì đây cũng là bộ phim đầu tiên của cô, cô phải tự ủng hộ mình

Cô chọn suất chiếu lúc 12:10 đêm.

Buổi tối, Lục Mặc đi cùng với cô.

Đương nhiên, phim về đề tài mạt thế nên không thể đưa Lục Tử Hạo và Lục Ngữ Nịnh đi cùng

Vốn tưởng rằng muộn như vậy sẽ không có ai đi xem.

Phim bắt đầu lúc 12:10, thời lượng là 2 tiếng, chờ xem xong cũng phải hơn 2 giờ sáng.

Hầu hết mọi người ngày mai đều phải đi làm, hoặc họ sẽ không thức khuya như vậy.

Nhưng không ngờ lúc hai người đến rạp lại phát hiện bên trong đã có không ít người.

Diệp Vân Linh vội vàng nhân lúc không có ai để ý đeo khẩu trang vào, thuận tiện kéo mũ xuống.

Cô chọn suất chiếu lúc 12:10 đêm.

Buổi tối, Lục Mặc đi cùng với cô.

Đương nhiên, phim về đề tài mạt thế nên không thể đưa Lục Tử Hạo và Lục Ngữ Nịnh đi cùng.

Vốn tưởng rằng muộn như vậy sẽ không có ai đi xem.

Phim còn chưa được phát hành nhưng đã nhận được kha khá đánh giá 1 sao trên diễn đàn.

Mặc dù Diệp Vân Linh vẫn rất có lòng tin với bộ phim của mình, nhưng xét từ tình hình hiện tại, có lẽ đây sẽ là một trận chiến khó khăn.

Dù sao, rượu thơm cũng sợ ngõ sâu.

Cô tự mua hai vé xem phim suất chiếu muộn, dù thế nào đi nữa thì đây cũng là bộ phim đầu tiên của cô, cô phải tự ủng hộ mình.

Hơn nữa suất chiếu “Tận thế đến rồi” đều là vào buổi sáng và sau 12h đêm.

Sắp xếp như vậy đúng là khiến người ta giận sôi máu.

Diệp Vân Linh cau mày nhìn lịch chiếu này, cô cũng hiểu nguyên nhân là do mình, rất nhiều người không lạc quan về bộ phim.

Ngay cả khi đã tung ra trailer giới thiệu, mấy năm nay cư dân mạng đã không ít lần bị trailer lừa ra rạp nên cũng đã quen, nói một cách đơn giản thì là ngay cả trailer cũng không thể tin.

“Không hiểu nổi tại sao em cứ nhất quyết phải xem phim này vào giờ muộn như thế, mai còn phải đi làm nữa, chờ cuối tuần rồi xem không được à?”

“Anh thì biết cái gì, đối với một bộ phim mà nói, số liệu của ngày công chiếu đầu tiên rất quan trọng, còn liên quan đến việc sắp xếp lịch chiếu của những ngày tiếp theo. Nếu ai cũng nghĩ như anh, chưa chắc cuối tuần đã còn phim mà xem đâu.”

“Còn chẳng phải vì kỹ năng diễn xuất của Diệp Vân Linh quá dở à? Nếu cô ấy mà diễn xuất tốt, mọi người nhất định sẽ mua vé.”

Chàng trai vừa dứt lời đã ăn ngay một tát của bạn gái vào đầu, cô gái tức giận: “Đúng, đúng là kỹ năng diễn xuất của cô ấy trước đây rất tệ, nhưng cô ấy cũng muốn cố gắng để tiến bộ, nếu không cũng đã không theo Thư ảnh hậu học diễn xuất. Mấy trailer và teaser được tung ra còn chưa đủ để chứng minh sự tiến bộ của cô ấy sao? Hơn nữa, bây giờ là lúc sự nghiệp của cô ấy có bước chuyển biến quan trọng, người khác chửi bới cô ấy thì thôi, nhưng em là fan thì nhất định phải ủng hộ.”

Chàng trai có chút uất ức sờ đầu, nói: “Em là fan chứ anh có phải đâu.”

Cô gái hai tay chống nạnh, hơi điên tiết: “Anh là bạn trai của em, em ủng hộ cô ấy nên tất nhiên anh cũng phải ủng hộ theo. Sao hả? Anh muốn chia tay với em chứ gì?”

Chàng trai cười cầu hoà, nói: “Không dám, không dám ạ.”

Vừa nói, anh ta vừa vội vàng đưa ly trà sữa trong tay qua: “Uống trà sữa, hạ hoả, hạ hoả.”

Cô gái cầm trà sữa vốn còn định nói thêm mấy câu, thì nhân viên soát vé đằng kia bắt đầu hô lên đã đến giờ soát vé vào cửa.

Đôi bạn trẻ vội vàng chạy qua xếp hàng.

Diệp Vân Linh và Lục Mặc đi tới cuối hàng.

Diệp Vân Linh ghé sát vào Lục Mặc nói: “Thấy chưa, fans của em còn biết ủng hộ em như thế. Anh thân ℓà chồng em, sao không đặt mấy chục vé ủng hộ?”

Giọng nói gợi cảm của Lục Mặc thì thầm bên tai cô: “Anh tin vào thực lực của em, em cần là những khán giả thực sự.”Khóe môi Diệp Vân Linh khẽ cong lên, hiển nhiên lời đối phương nói đối với cô rất hữu dụng.

Tới lượt hai người, Lục Mặc đưa vé xem phim cho nhân viên soát vé.

Khi nhân viên soát vé xé vẻ, đúng lúc ngẩng đầu nhìn thoáng qua, thấy là Lục Mặc mặc áo khoác cardigan màu đen đang đứng trước mặt mình, kích động đến mức suýt chút nữa hét lên.Lục Mặc nghiêng đầu nhìn cô ấy một cái, đối phương bị ánh mắt kia của anh dọa sợ, cổ họng giống như bị bóp nghẹt lại.

Nhân viên soát vé gật đầu, sau đó nhìn thấy Diệp Vân Linh đứng bên cạnh, mặc dù cô đội mũ đeo khẩu trang nhưng nhìn thoáng qua vẫn có thể nhận ra.

Nhân viên soát vé khóe miệng cơ hồ ℓà toe toét đến tận màng tai, nụ cười trên mặt ℓàm thế nào cũng không giấu đi được.

May mà Diệp Vân Linh và Lục Mặc đi sau cùng, những người khác đều đã vào trong nếu không động tĩnh bên này rất khó để người khác không chú ý tới.

Sau khi vào rạp chiếu phim.

Nương theo ánh sáng yếu ớt của màn hình lớn đang chiếu quảng cáo, Diệp Vân Linh mơ hồ có thể nhận ra trong rạp có khoảng 20 người.

Con số này còn nhiều hơn cô tưởng tượng.

Hai người tìm được chỗ ngồi của mình.

Trùng hợp là đôi tình nhân nhỏ vừa nãy ngồi ngay hàng ghế trước bọn họ.

Phần quảng cáo kết thúc, bộ phim bắt đầu.

Vừa mở màn, một đám thây ma xuất hiện.

Những thây ma được hoá trang đặc biệt, cộng thêm biểu cảm vô cùng đáng sợ, chen chúc nhau trên màn hình lớn gần ngay trước mắt, tạo cho người xem ấn tượng thị giác rất lớn.

Có mấy cô gái sợ tới mức lao thẳng vào vòng tay của bạn trai.

Ví dụ như cặp đôi phía trước, lúc này cô gái đang ôm chầm lấy bạn trai, nheo mắt lại khẽ kêu lên: “Đáng sợ quá.”

Dựa vào ánh sáng lờ mờ trên màn hình, Diệp Vân Linh có thể nhìn thấy rõ ràng mong muốn bảo vệ của chàng trai đang ôm bạn gái đã được thoả mãn.

Đàn ông thích kiểu bạn gái dựa dẫm vào mình như con chim nhỏ thể này à?Hình như trước đây cô cũng từng nghe mọi người nói kiểu con gái như vậy có thể khơi dậy mong muốn bảo vệ của đàn ông thì phải?

Diệp Vân Linh quay đầu ℓiếc nhìn Lục Mặc, trong phòng tối cô không nhìn thấy rõ gương mặt anh, chỉ mơ hồ cảm nhận được những đường nét ℓạnh ℓùng tuấn mỹ.

Có lẽ là cảm nhận được ánh mắt của Diệp Vân Linh, Lục Mặc quay đầu lại, thấy cô đang nhìn mình, hỏi: “Sao vậy em?”Diệp Vân Linh học theo, nhào vào lòng Lục Mặc: “Em sợ.”Lục Mặc vươn tay ôm lấy cô, nhẹ giọng nói: “Có anh ở đây rồi.”Hệ thống vốn chỉ định ra ngoài hít thở không khí một chút, ý vào việc người khác không nhìn thấy nó, đập hai chiếc lá bay loạn lung tung khắp nơi.Kết quả là ra ngoài đi dạo một vòng, vừa quay lại liền nhìn thấy cảnh tượng kinh điển này.

Nhất thời cảm thấy cay mắt không tài nào nhìn tiếp.

Nó nghĩ mãi không ra, một người đã trải qua mạt thế, giết tang thi như chém dưa hấu, làm thế nào mà có thể diễn ra được một màn này.Lại nhìn dáng vẻ Lục Mặc biết rõ có chuyện gì xảy ra, lại vẫn tình nguyện phối hợp.Hệ thống không khỏi lắc đầu.Não yêu đương đã đủ khiến người ta không nói nên lời, hai não yêu đương kết hợp lại thì càng là một câu chuyện khác.Bộ phim này quay theo phương pháp hồi tưởng, đầu phim là cảnh Kiều Tinh Vãn do Diệp Vân Linh thủ vai đang cùng với những người bạn của mình chạy trốn cực độ, trong lúc đó có hai người không kịp trốn thoát bị thây ma bắt lấy cắn xé, chẳng bao lâu sau cũng đã trở thành thành viên của đám thây ma.

Cuối cùng chỉ còn ℓại Tinh Vãn và hai người bạn khác bị dồn vào ngõ cụt.

Phía trước là bức tường lớn cao hơn mười mét, phía sau là một đám thây ma đang điên cuồng đuổi theo.Mà lúc này, một người đồng đội đồng hành với Tinh Vẫn đang đứng sau lưng cô, trong thời khắc nguy cấp đã vươn đôi tay ma quý về phía Tinh Vân định đấy cô ra để tranh thủ cho mình ít thời gian chạy trốn.

Tinh Vãn bất ngờ bị đẩy ra, trực tiếp rơi xuống giữa mấy chục thây ma đang nhào về phía họ.

Đoạn hồi tưởng kết thúc tại đây, ngay đầu phim đã đẩy cảm giác khẩn trương và chờ mong của khán giả lên cao.Phim chính thức bước vào phần chính.Diệp Vân Linh tham gia diễn xuất nên cô biết rõ các tình tiết trong kịch bản.Tuy nhiên khi quay phim, thứ tự các cảnh quay bị đảo lộn không theo mạch thời gian, cũng chưa trải qua chỉnh sửa và hiệu ứng kỹ xảo đặc biệt.Bây giờ xem lại trên màn ảnh lớn, Diệp Vân Linh cảm thấy là một trải nghiệm khác biệt.Xem đến giữa phim, Diệp Vân Linh ngồi lâu nên hơi vặn vẹo cổ, hoạt động một chút.Cũng chính lúc này, cô phát hiện có một khán giả ngồi ở hàng ghế phía sau, cách cô hai, ba vị trí đang cầm máy tính bảng điền cuồng gỗ chữ.Có lẽ là do sử dụng bàn phím im lặng và ngồi ở hàng cuối cùng nên không ai chú ý đến anh ta.

Tham Khảo Thêm:  Chương 55: Viên kẹo thứ năm mươi lăm

Diệp Vân Linh đoán đối phương có thể ℓà một nhà phê bình phim, chỉ có điều không biết ℓà địch hay ℓà bạn.

Dù sao, cô cũng không quan tâm ℓắm

Bộ phim đã đi vào phần chính truyện.

Cốt truyện chính của phim này là một thiên thạch bất ngờ va chạm với trái đất, tạo ra một lượng lớn vật chất không xác định, trên trời đổ xuống cơn mưa màu đen.

Bất kể là người hay là động vật, dính vào nước mưa màu đen này đều sẽ chết.

Cơn mưa kéo dài suốt ba ngày ba đêm.

Ba ngày sau, trời cuối cùng cũng trong xanh trở lại, những người sống sót sau thảm họa còn chưa kịp ăn mừng thì phát hiện ra rằng những người chết trước đó đã sống lại.

Nhưng bọn họ biến thành những cái xác biết đi và không có tư tưởng.

Những xác sống này rất nhạy cảm với mùi hương và âm thanh.

Bọn họ đối với máu thịt có ham muốn rất mạnh mẽ, hơn nữa còn không biết mệt mỏi, sức lực lớn hơn người bình thường.

Đặc biệt là thời khắc mẹ nữ chính qua đời, đám xác sống sắp ập đến.

Có người đẩy mẹ nữ chính ra ngoài, thủ phạm chính là kẻ mà Tinh Vãn đã tốn rất nhiều công sức để cứu về.

Bản thân đã cứu về một con quỷ hại chết người thân yêu nhất của mình, cảm giác bất lực, hối hận và tuyệt vọng mà Diệp Vân Linh thể hiện khi đó đã lây nhiễm cho rất nhiều khán giả ở hiện trường.

Nửa sau của phim có nhiều phân cảnh cảm xúc, cũng là phần thử thách đối với khả năng diễn xuất của các diễn viên.

Chỉ cần bị cào lên một chút, dưới tình huống bình thường, trong vòng năm phút đồng hồ cũng sẽ biến thành xác sống.

Tốc độ lây lan rất nhanh cũng khiến nhiều người nhiễm virus ngay từ đầu.

Tinh Vãn, nữ chính của bộ phim, ban đầu đang đi mua sắm cùng mẹ mình.

Nơi thiên thạch rơi xuống cách trung tâm thương mại bọn họ tới chưa đầy một trăm km.

Lục phủ ngũ tạng trong cơ thể rõ ràng đã bị hỏng, nhưng bọn họ vẫn có thể đi lại và không có cảm giác đau đớn

Chém vào đâu cũng không thể ngăn cản bọn họ tiến lên, cho dù là chặt đứt chân thì bọn họ vẫn sẽ bò đi tiếp.

Cách duy nhất là chém đầu, hoặc bắn vào đầu.

Loại virus này lây truyền qua đường máu, qua vết cào và cắn.

Chỉ cần bị cào lên một chút, dưới tình huống bình thường, trong vòng năm phút đồng hồ cũng sẽ biến thành xác sống.

Tốc độ lây lan rất nhanh cũng khiến nhiều người nhiễm virus ngay từ đầu.

Tinh Vãn, nữ chính của bộ phim, ban đầu đang đi mua sắm cùng mẹ mình.

Nơi thiên thạch rơi xuống cách trung tâm thương mại bọn họ tới chưa đầy một trăm km.

Dư âm của vụ va chạm khiến trung tâm thương mại gặp động đất, đây là nơi đông người qua lại, dưới tình huống như vậy, Tinh Vãn và mẹ mình bị tách nhau ra.

Tinh Vãn tốn rất nhiều công sức, gặp rất nhiều khó khăn, sau mấy lần suýt chết cuối cùng cũng tìm được mẹ.

Nửa đầu của bộ phim chủ yếu là về sự sống và cái chết, khi đối mặt với thảm họa bất ngờ ập tới, những người xung quanh ta có thể mất đi bất kỳ lúc nào.

Nửa phần sau, chính quyền hỗn loạn, không có pháp luật ràng buộc, bản chất ích kỷ và xấu xa của con người được thể hiện một cách tối đa.

Đặc biệt là thời khắc mẹ nữ chính qua đời, đám xác sống sắp ập đến.

Có người đẩy mẹ nữ chính ra ngoài, thủ phạm chính là kẻ mà Tinh Vãn đã tốn rất nhiều công sức để cứu về.

Bản thân đã cứu về một con quỷ hại chết người thân yêu nhất của mình, cảm giác bất lực, hối hận và tuyệt vọng mà Diệp Vân Linh thể hiện khi đó đã lây nhiễm cho rất nhiều khán giả ở hiện trường.

Nửa sau của phim có nhiều phân cảnh cảm xúc, cũng là phần thử thách đối với khả năng diễn xuất của các diễn viên.

Mặc dù bộ phim này do chính cô đóng nhưng khi xem lại cô vẫn không nhịn được rơi nước mắt.Khi nghe thấy những tiếng khóc nức nở vang lên xung quanh, Diệp Vân Linh biết bộ phim này của cô rất có thể sẽ được khán giả công nhận.

Cuối phim, nữ chính vì cứu người mà bị thây ma cắn, đồng thời kháng thể chống virus tang thi cũng đã được nghiên cứu ra.

Một kết thúc mở

Phim chiếu xong thì đã hơn 2 giờ sáng.

Một số khán giả vẫn còn ngồi nguyên tại chỗ, trong thời gian ngắn còn chưa thoát ra được dư âm của bộ phim.

Nhiều người lúc rời khỏi rạp vẫn còn đỏ mắt.Bản thân Diệp Vân Linh diễn vai nữ chính thi còn tốt, dù sao cô cũng biết trước tình tiết, tự mình quay cảnh đó.

Bất quá ℓà vẫn quá nhập tâm, vốn còn định đi ra khỏi rạp sớm mấy phút kết quả ℓại xem mê mẩn đến quên cả thời gian.

Cũng may cô và Lục Mặc ngồi ở hàng ghế sau, bọn họ rời đi muộn một chút cũng không bị phát hiện. 

Chờ đến lúc bọn họ đứng lên, Diệp Vân Linh phát hiện minh đã bỏ qua một người, chính là người ngồi hàng cuối điên cuồng gõ bàn phím đánh chữ.Giờ phút này, đối phương đang cụp mắt xuống, lén lau nước mắt nơi khỏe mắt, hiển nhiên vừa rồi anh ta xem phim cũng rất cảm động.

Khi anh ta ngước mắt ℓên, vừa vặn bắt gặp ánh mắt của Diệp Vân Linh.

Mặc dù cô đang đội mũ, đeo khẩu trang, nhưng vẫn có thể nhận ra ngay lập tức.

Huống chi, bên cạnh còn có Lục Mặc chói mắt như vậy, muốn không nhận ra cũng khó.Lúc trước ánh đèn quá tối không thấy rõ diện mạo của đối phương, lúc này trong rạp đã sáng lên có thể thấy rõ ràng, đó là một người đàn ông mặt chữ điền, để râu.

Anh ta nhìn khoảng tầm 40 tuổi.

Nhìn vẻ mặt của đối phương hiển nhiên là rất bất ngờ khi bắt gặp Diệp Vân Linh.

Bất quá, sau khi sửng sốt trong chốc ℓát, đối phương rất nhanh đã điều chỉnh ℓại biểu cảm trên mặt, ℓau nước mắt, đeo kính ℓên, thu dọn máy tính, tiến ℓên hai bước tới trước mặt Diệp Vân Linh, nói: “Xin chào, tôi ℓà “Dương Điên”, ℓần này cô diễn xuất rất tốt.”

Diệp Vân Linh thực sự không biết đối phương ℓà ai, bất quá vẫn ℓễ phép chào hỏi, đáp ℓại bằng một câu cảm ơn ℓịch sự.

Ngày hôm sau.

Diệp Vân Linh còn đang ngủ thì bị điện thoại của Bạch Hoà đánh thức.

“Hot rồi.”

Cho dù là cách điện thoại di động, Diệp Vân Linh cũng có thể cảm nhận được cảm xúc kích động của Bạch Hoà.

Diệp Vân Linh muốn thử xoay người, lại phát hiện toàn thân đau nhức, lưng mỏi rã rời, thủ phạm gây ra chuyện này còn đang đặt một tay lên eo cô.

Cô khẽ xoay người, đứng dậy đi dép lê, ra ngoài nghe điện thoại: “Cái gì hot cơ?:

Bạch Hoà: “Còn có thể cái gì hot nữa? Đương nhiên là phim rồi. “Tận thế tới rồi” bạo rồi em biết không? Có rất nhiều nhà phê bình điện ảnh đã khen ngợi bộ phim này, thậm chí ngay cả “Dương điên” cũng viết cả một bài đánh giá mấy nghìn chữ. Toàn bộ bài viết đều là ca ngợi bộ phim và em. Bài đánh giá này còn lên cả hot search.”

Diệp Vân Linh khẽ nhíu mày, hỏi: “Dương Điên? Người này nổi tiếng lắm sao? Viết có một bài đánh giá phim thôi cũng lên cả hot search?”

Bạch Hoà giải thích: “Nếu người khác khen ngợi em, tất nhiên sẽ không lên hot search. Người tên “Dương điên” này có địa vị rất cao trong giới phê bình phim. Các nhà phê bình điện ảnh khác ít nhiều gì cũng liên quan đến vấn đề tiền bạc, lúc viết đánh giá cũng sẽ không được khách quan cho lắm. Nhưng nghe nói “Dương điên” này xuất thân trong một gia đình giàu có, người khác đưa tiền nhờ anh ta viết, anh ta cũng không thèm. Đánh giá có hay hay không hoàn toàn phụ thuộc vào chất lượng của phim, đó là lý do tại sao anh ta có rất nhiều người hâm mộ.”

“Mấy bộ phim truyền hình mà em quay trước đây, anh ta đều có đánh giá. Đương nhiên với diễn xuất của em lúc đó, người ta cũng không nói được gì tốt đẹp. Đọc câu chữ là biết anh ta rất coi thường em. Không ngờ lần này lại như vậy.”

“Anh ta rất coi thường em sao?” Diệp Vân Linh nhớ lại tình hình ngày hôm qua gặp mặt, nói: “Tôi qua lúc em gặp anh ta, hình như còn có vẻ rất khách khí.”

Bạch Hoà kinh ngạc, hỏi: “Tối hôm qua em gặp anh ta à?”

Diệp Vân Linh đáp: “Vâng, hôm qua lúc em đi xem phim với Lục Mặc, anh ta ngồi ở hàng ghế sau. Lúc phim kết thúc, anh ta nhận ra còn chủ động chào hỏi em nữa.”

Bạch Hoà có chút cảm khái: “Xem ra bộ phim của em lần này đã hoàn toàn thuyết phục được anh ta. Lúc nãy chị còn nghi ngờ không biết có phải Lục tổng ra tay mua chuộc đối phương hay không, hoá ra không phải.”

Sau khi cúp máy, Diệp Vân Linh lên mạng xem hot search một chút, quả nhiên đúng như lời Bạch Hoà nói.

Bình luận phía dưới nhìn cũng khá tốt.

Các ý kiến phía dưới ​​​​dưới trông khá tốt.

[Pơ phệch, thật sự không phí tiền mua vé, phim này hay lắm các bác ơi, diễn xuất của Diệp Vân Linh cũng rất ổn áp.]

[Trước khi đi xem còn hơi thấp thỏm, sợ cay con mắt, xem xong hận không thể đi xem lại ngay lập tức.][Phim này tổng thể kịch bản quá hay, cốt truyện cũng từ từ dẫn đến cao trào, không có tí cứt chuột sạn siếc gì luôn, đỉnh, cho 1 like.]

[Khoảnh khắc mẹ nữ chính qua đời, tôi khóc như mưa.]

“tôi cũng thế, cái gã Dương Bách kia quá ghê tỏm luôn ấy, thề lúc ấy chỉ muốn chui vào màn hình chém chết Dương Bách.

Rất nhiều người xem xong đã bình luận khen ngợi.Có lẽ là do phản hồi của ngày công chiếu đầu tiên khá tốt, suất chiếu ngày hôm sauđã có chút thay đổi. Mặc dù chưa lên được vị trí đầu bảng nhưng cũng nhảy từ vị trí cuối cùng lên được vị trí thứ 5 trong bảng xếp hạng phim mới ra mắt.

Đây ℓà một khởi đầu rất tốt.

Khóe môi Diệp Vân Linh hơi nhếch lên, đây mới chỉ là bắt đầu, cô tin tưởng bộ phim này nhất định sẽ bùng nổ.

Không phải vì kỹ năng diễn xuất của cô mà ℓà do kịch bản của bộ phim này rất hay.

Phía sau truyền đến động tĩnh, còn chưa đợi Diệp Vân Linh quay đầu ℓại.

Một chiếc khăn choàng khoác lên người cô, cánh tay mạnh mẽ của Lục Mặc mang theo khăn choàng ôm lấy Diệp Vân Linh.Lục Mặc tựa cầm lên cổ vợ, khàn giọng nói: “Em dậy sớm còn không biết khoác thêm áo vào.”

Diệp Vân Linh: “Trong nhà vẫn bật ℓò sưởi mà, em không ℓạnh.

Lục Mặc ôm chặt lấy cô, nói: “Tuyết rơi rồi, lỡ mà bị cảm lạnh không tốt.”

Diệp Vân Linh nhìn ra ngoài, đúng là tuyết rơi thật rồi, cô cười nói: “Em bị cảm thì không phải còn có anh sao. Anh sẽ không mặc kệ em đâu, đúng không?”

Giọng nói gợi cảm của Lục Mặc kề sát bên tai cô: “Em là của anh, anh sẽ chăm sóc cho em mãi mãi.”

Diệp Vân Linh cong môi mỉm cười, đột nhiên nói: “Lục Mặc, chúng ta đi trượt tuyết đi.”

Lục Mặc: “Được.”

Diệp Vân Linh cười hỏi: “Sao anh không hỏi em, vì cái gì mà đột nhiên lại đòi đi trượt tuyết?”

Lục Mặc hôn lên má cô một cái, nói: “Em muốn đi đâu cũng được, anh đều đi cùng với em, chỉ cần có em là được.”

Đối với anh mà nói, cho dù ở bất cứ đâu, chỉ cần có cô bên cạnh là được.

Tinh hà vạn dặm cũng không tốt bằng cô.

Lục Mặc khẽ cúi đầu, hai người ôm lấy nhau trao nụ hôn.

Diệp Vân Linh vừa hé môi, đầu lưỡi mềm mại ướt át lập tức chui vào, khuấy động khoang miệng, khơi dậy cảm xúc trong cô.

Những bông tuyết đầu mùa rơi xuống, trận tuyết đầu tiên của năm nay.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.