Vì để làm rõ đặc điểm của quần áo gia đình, Kiều Hoa cố ý đem kéo Từ Sơn Tùng tới, tùy ý để nhóm khách hàng tới đây thưởng thức.
Chỉ bằng giá trị nhan sắc này, lại thêm hai bảo bảo đáng yêu, hiệu quả tuyên truyền còn không tốt được sao?
Kiều Hoa còn cố ý đặt một con manocanh nam, một con manocanh nữ, một con manocanh nhỏ để bận thử hàng mẫu. Đặt chúng ngay sát cửa kính, người đi đường liếc mắt là có thể nhìn thấy.
Tám giờ rưỡi sáng, khách lục tục kéo vào Tử Tinh Đình. Nhìn qua những cửa hàng bán đồ ăn, tiệm trái cây, cửa hàng giày, bách hóa,…..Tử Tinh Đình tuyệt đối là cửa hàng có lượng khách đông nhất vào ngày 1.5.
Khách ở cửa hàng ra vô không ngừng, trong tiệm có ba nhân viên cộng thêm hai vợ chồng hai người nhưng vẫn không lo xuể, chủ yếu là bận tìm quần áo cho khách, một khách cứ thử hai ba bộ đồ, năm người bọn họ bận đến chân không chạm đất, thậm chí còn không có thời gian để uống nước.
Cũng may là bạn nhỏ Minh Minh và bạn nhỏ Tiếu Tiếu đều là những bạn nhỏ ngoan ngoãn lại nghe lời, hai đứa nhỏ dẫn nhau qua phía tủ kính chơi, không có làm phiên ba ba và mẹ.
Đúng vậy, bên dưới tủ kính có trải một tấm thảm lông mềm, hai đứa nhỏ ngồi bên cạnh ba con manocanh để chơi, như vậy sẽ không bị lạnh mông.
Bên ngoài tủ kính, có mấy vị khách dẫn theo con nhỏ đi ngang quan tò mò nhìn thử, mọi người đều ngạc nhiên vì ngoài ba con manocanh bận đồ gia đình thì hai đứa nhỏ đang ngồi trên cũng bận đồ giống nhau.
Ai nha, này cũng quá đáng yêu rồi, khuôn mặt cả hai bạn nhỏ đều xinh đẹp, trên quần áo đều có họa tiết hình bọ cánh cứng giống nhau như đúc! Đứa bé gái hình như vẫn chưa được tròn một tuổi, khuôn mặt cực kỳ đáng yêu, đang dựa vào lòng anh hai mình chơi thú bông!
Khuôn mặt xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo, nhìn kỹ còn thấy điểm giống nhau, ai nhìn vào cũng mềm nhũn cả tim!
Ai thấy hình ảnh này đều nhìn chăm chú, bất tri bất giác lại đi vào cửa hàng!
Kiều Minh cầm một quyến sách nghiêm túc đọc cho em gái nghe, cho dù Tiếu Tiếu có khả năng không hiểu thì cậu nhóc vẫn đọc một cách hăng say.
“Vào một đêm nọ, có một chú khỉ nhỏ trèo lên cây, bên dưới cây là một hồ nước rất đẹp, mặt hồ phản chiếu ánh trăng vàng. Chú khỉ nói, ánh trăng thật đẹp, mình muốn vớt trăng lên…..”
Một người phụ nữ tiến vào Tử Tinh Đình, cô ấy là bị bầu không khí ấm áp giữa Kiều Minh và Tiếu Tiếu hấp dẫn, chậm rãi đi vào, nhân viên ở cửa hàng nhanh chóng đuổi theo:
‘Xin chào, ngài cần gì?”
Người phụ nữ bị giật mình hoảng sợ, vỗ vỗ ngực, “Không cần gì hết, tôi chỉ tùy tiền xem mà thôi.”
Nói xong liền quay người đi, ở trong tiệm đi dạo không có mục đích.
Nhân viên cửa hàng một tấc cũng không rời, nhắm mắt đuổi theo, ‘Đồng chí, ngài muốn mua quần hay mua áo?” Người phụ nữ vỗ cái ót, cô ấy chỉ tùy tiện vào xem, cũng không có ý định mua gì cả, nhưng người bán hàng cứ đi theo như vậy cô ấy không được tự nhiên.
“Cửa hàng Tử Tinh Đình chúng tôi luôn đảm bảo chất lượng, chỉ cần xảy ra vấn đề gì, chúng tôi có thể đổi trả hàng trong một tháng. Hơn nữa, cửa hàng chúng tôi đều là quần áo tự mình thiết kế, ở Lê An trừ bỏ cửa hàng Tử Tinh Đình chỗ này, ngài sẽ không mua được sản phẩm nào giống như thế từ chất lượng đến kiểu dáng.”
“Nga, tôi biết rồi, cô làm gì làm đi, tôi tự mình nhìn xem.” Nghe một đoạn giới thiệu dài như vậy, người phụ nữ liên tục gật đầu, uyển chuyển từ chối.
Sáng nay, lượng khách luôn rất nhiều, nhưng vừa mới tiếp xong một lượt khách kỳ thật cửa hàng cũng không còn quá nhiều khách, nếu không chiêu đãi vị khách trước mặt này, người nhân viên cũng không có ai để tiếp.
Hôm nay ông bà chủ trong cửa tiệm, nhóm nhân viên không dám lơ là nhàn rỗi, ai cũng muốn trông mình thật bận rộn.
Cho nên cho dù người khách đã từ chối khéo léo nhưng người nhân viên vẫn không rời đi, chỉ đi theo người phụ nữ, luôn giữ một khoảng cách nhất định, không xa cũng không gần. Trong lúc nhất thời, bầu không khí rất là xấu hổ.
Người phụ nữ cảm thấy không được tự nhiên, bước chân dừng lại một chút, muốn rời khỏi Tử Tinh Đình,
Bên này Kiều Hoa vừa mới bán được một đơn, nhìn thấy tình huống của Doanh Doanh, cô đi qua.
“Xin chào đồng chí, nhiều kiểu dáng quá nên cô bị lưỡng lự sao?”
Người phụ nữ vừa xoay người định rời khỏi Tử Tinh Đình nghe vậy thì tạm dừng chân, thấy Kiều Hoa cười lễ phép, trong lúc nhất có chút ngại ngùng.
Cô ấy xấu hổ gật đầu, “Có chút.”
“Nhìn cô thật trẻ, cô kết hôn chưa?” Kiều Hoa nhìn người phụ nữ, cười hỏi.
Ngữ khí cùng thần thái của Kiều Hoa không làm cho người phụ nữ cảm thấy mạo phạm, ngược lại cô ấy còn cảm thấy gần gũi.
Người phụ nữ vén tóc sang bên tai, cười một chút, “Tôi kết hôn được năm năm rồi.”
“Kia, đúng là không nhìn ta nha, cô nhìn trông rất trẻ.” Kiều Hoa làm ra bộ dạng kinh ngạc, “Cô ở nhà làm nội trợ hay đi làm?”
Rõ ràng người phụ nữ không cảm thấy khó chịu khi nghe tới vấn đề này, vẫn lễ phép trả lời, ‘Tôi ở nhà làm nội trợ.”
“Cô ở nhà chăm sóc gia đình và con nhỏ sao?”
“Đúng vậy, tôi có một đứa nhỏ.” Trong lòng cũng tự nhiên hơn không ít.