Lương Vũ Thuân: “……” Ngươi mới lão hồ đồ, cả nhà ngươi đều lão hồ đồ.
Phi, câu cuối cùng nên thu, gã là ca ca của tên hỗn đản này, miễn cưỡng xem như một nhà.
Sao gã lại có một đệ đệ không được đàng hoàng như vậy……
“Nhưng cũng không phải họ Lương.”
Gã cố ý chọc chỗ đau nói: “Dù ngươi không sinh được con, cũng không cần thiết xem con của Khổng thị là con ruột của mình đi.”
Lương Vũ Lâm lại không cảm thấy đây là chỗ đau, “Ta cưới Khổng thị, con của nàng vốn dĩ là con của ta.”
Ông làm ra bộ dạng kiêu ngạo, “Con nhà ta ưu tú quá, còn mạnh hơn đám phế vật nhà ngươi, ngươi không cần hâm mộ ghen ghét ta.”
Lương Vũ Thuân: “……” Ta hâm mộ cái rắm, đều không phải thân sinh.
Gã không nhịn nữa nói: “Lương Vũ Lâm, có phải đầu ngươi hỏng rồi không?”
Lương Vũ Lâm cười lạnh: “Đầu óc của ngươi mới hỏng, ta tuy rằng không phải cha ruột của bọn họ, nhưng sau này chính là người một nhà, cũng tương đương là cha ruột của bọn họ.”
“Ba huynh muội bọn họ có tình có nghĩa, còn rất hiểu chuyện hiếu thuận, tương lai tuyệt đối hiếu thuận hơn mấy đứa con trai nhà ngươi.”
Ông cũng không phải ngốc tử, nếu là ba huynh muội Tiêu Hàn Tranh có phẩm tính kém, tất cả đều là bạch nhãn lang, sao ông lại dùng chân tình đổi chân tình.
Duyên phận giữa người chính là như vậy, từ lần đầu gặp ông đã rất vừa mắt huynh muội Tiêu Hàn Tranh.
Lại nói, Nguyệt Lan nhà ông sao có thể nuôi ra con cái suy đồi như vậy, tuyệt đối không có khả năng.
Đó đều là đám hài tử hiếu thuận trọng tình cảm, không kém hơn thân sinh.
Lương Vũ Thuân: “……” Lập luận này thật vớ vẩn.
Gã đứng lên phất tay áo, không vui nói: “Ngươi quả thực không thể nói lý.”
Lương Vũ Lâm hừ lạnh, “Lời này tặng lại cho ngươi.”
Lương Vũ Thuân phát hiện quả nhiên không thể nói chuyện tử tế với đệ đệ hỗn đản này, “Nói không hợp, nửa câu cũng ngại nhiều, cáo từ!”
Lương Vũ Lâm giơ tay làm một động tác mời, “Ta cũng nghĩ như vậy, ngươi đi nhanh đi đi.”
Lương Vũ Thuân tức giận không nhẹ, xoay người đi ra ngoài cửa.
Mới vừa đi tới cửa, giọng nói của Lương Vũ Lâm đã truyền đến phía sau.
“Đúng rồi, ngươi đừng đánh chủ ý lên đại khuê nữ của ta nữa, nếu không ta không ngại làm nhóm con của ngươi đều đoạn tử tuyệt tôn, đỡ phải gây tai họa cho khuê nữ của ta.”
Lương Vũ Thuân lảo đảo thiếu chút nữa té ngã, gã nghe được tên hỗn đản này là nghiêm túc.
Quả thực có bệnh, nhưng gã lại thật sự sợ hỗn đản này tàn nhẫn độc ác hạ độc thủ đối với con của mình.
Gã hừ lạnh, “Ai hiếm lạ đại khuê nữ của ngươi, ngươi cứ giữ lại đi, ta sẽ để cho nhi tử của ta cưới nữ tử thế gia.”
Giọng nói kiêu ngạo của Lương Vũ Lâm truyền đến, “Vốn dĩ đại khuê nữ ta chính là bảo.”
Lương Vũ Thuân tức giận đen mặt, “Cáo từ!”
Thật là không hợp nhau, nửa câu cũng ngại nhiều, Tiêu Bạch Lê có cha kế như vậy, cũng không biết còn có thể gả ra ngoài hay không, con của gã không hiếm lạ gì, hừ!
Lương Vũ Thuân trầm mặc rời đi.
Lương Vũ Lâm để người đi điều tra một chuyện sau khi lấy được kết quả, đi đến viện cách vách.
Mỗi ngày giữa trưa Tiêu Hàn Tranh đều sẽ tận lực bớt thời giờ trở về ăn cơm với người nhà, sau đó nghỉ trưa một lát.
Lúc này hắn mới vừa nghỉ trưa, rửa mặt một phen thay đổi thân quần áo ra cửa.
Ở cửa gặp được Nghệ vương.
Hắn hỏi: “Vương gia tìm ta sao?”
Sau khi đến Bắc Thành, mẫu thân của hắn làm quen được với mấy phụ nhân thích nấu ăn, lúc này đang đi dạo mua đồ.
Tiểu tức phụ và muội muội cũng đi tham gia yến hội.
Cho nên Nghệ vương đến giờ này, chỉ có thể là tìm mình.
Lương Vũ Lâm cười gật đầu nói: “Ừ, lại đây nói vài câu với con.”
“Vừa đi, vừa nói đi.”
Phủ nha Tri phủ nằm ở phố bên cạnh, đi khoảng một chén trà nhỏ là đến.
Hai người vừa đi, Lương Vũ Lâm nói: “Vừa rồi Cẩm vương lại đây gặp ta, trừ bỏ muốn thử ta có phải thật lòng muốn thành thân với mẫu thân con hay không, còn cố ý muốn kết thân với Tiêu gia.”
Tiêu Hàn Tranh hơi nhíu mày, “Kết thân? Là với Bạch Lê sao?”
Lương Vũ Lâm gật đầu, “Đúng vậy, hắn ta muốn cho con thứ ba của mình cưới Bạch Lê.”
“Chẳng qua bị ta mắng một trận rồi từ chối.”
“Hậu viện của phế vật kia không biết có bao nhiêu tiểu thiếp, nơi nào xứng đôi với Bạch Lê chúng ta.”
Ông duỗi tay vỗ vài Tiêu Hàn Tranh lại nói: “Yên tâm, bên Cẩm vương ta sẽ lo.”
Ông híp mắt, mang theo vài phần lãnh lệ và tàn nhẫn, “Hắn ta không dám lại để con mình đánh chủ ý lên Bạch Lê đâu, nếu không ta sẽ để cho tất cả đều đi làm thái giám.”
Hiển nhiên này không phải đe dọa Cẩm vương, mà là chủ yếu nếu đối phương dám ra tay với đại khuê nữ của ông, ông sẽ ra tay.
Tiêu Hàn Tranh nở nụ cười tươi, “Đa tạ Vương gia.”
Nghệ vương che chở muội muội như vậy, vẫn làm hắn cảm động.
Đương nhiên, nếu Cẩm vương nói chuyện này với hắn, hắn cũng sẽ cự tuyệt.
Chỉ là Nghệ vương ra mặt càng có lực uy h.i.ế.p hơn.
Lương Vũ Lâm cười càng sâu , “Người một nhà không cần khách khí.”
Tiếp theo ông thấp giọng nói: “Ta vừa rồi để người tra xét, chẳng những kinh thành có một ít thế gia đánh chủ ý lên người Bạch Lê, Bắc Thành bên này cũng có.”
“Đặc biệt là vài nhà đã hoàn toàn đầu nhập vào Cẩm vương để để con cháu trong nhà tìm cơ hội tiếp xúc Bạch Lê.”
“Bọn họ muốn cho con nối dõi gia tộc cưới Bạch Lê, để lại một đường lui cho gia tộc.”
Tiêu Hàn Tranh vừa nghe đã hiểu là ý gì: “Ta hiểu được, ta sẽ nói với nương tử, gần đây sẽ để cho tiểu muội đi bên cạnh nàng ấy, cố gắng không đi ra ngoài một mình.”
Gia tộc đã đầu nhập vào Cẩm vương mặc kệ là bị dụ dỗ uy h.i.ế.p hay là nảy lòng tham, sẽ chuẩn bị đường lui khi Cẩm vương tạo phản thất bại.
Cẩm vương thành công, bọn họ lại có thể đi lên cao theo.
Nếu Cẩm vương bại, gia tộc bọn họ nhẹ thì nghèo túng, nặng thì rơi đầu hoặc bị lưu đày sung quân.
Mấy gia tộc này khẳng định nhận được tin tức Nghệ vương muốn cưới mẫu thân của hắn.
Nếu để cho con nối dõi của bọn họ cưới muội muội của hắn, tương lai nếu Cẩm vương thất bại, vậy Hoàng đế sẽ nể mặt Nghệ vương, cũng sẽ xử nhẹ phu quân của Bạch Lê.
Lưu lại hy vọng sống cho gia tộc, sâu hơn là lưu lại huyết mạch cho gia tộc.
Tất nhiên cũng bởi vì như vậy, cho nên dùng kết thân với con trai trưởng, khẳng định đều là bình thường không xem trọng, trực tiếp hơn chính là kẻ ăn chơi trác tác.
Nghĩ thật đẹp, phải xem bọn họ có đồng ý không đã.
Lương Vũ Lâm cũng biết con trai lớn thông minh nhất, nghĩ một chút đã thông.
Ông lại vỗ vai Tiêu Hàn Tranh: “Trong lòng các con hiểu rõ là được.”