Hiện tại nhìn thấy Nghệ vương tuấn mỹ một thân áo gấm màu trắng, tuấn mỹ phi phàm khí chất tuấn nhã xuất trần đều ngẩn người.
Đều nói Nghệ Vương lớn lên rất tốt, hôm nay vừa thấy quả nhiên rất tuấn mỹ.
Trong đám người ở đây, cũng chỉ có diện mạo của Tiêu Hàn Tranh mới có thể không phân cao thấp với Nghệ Vương, những người khác đều không bằng.
Mọi người lại sôi nổi hành lễ với Nghệ Vương.
Lương Vũ Lâm tuấn nhã ôn nhuận cười nói: “Các vị miễn lễ.”
Tiếp theo ông nhìn về phía Lương Vũ Thuân nói: “Hoàng huynh, chúng ta lấy đĩa, lên lầu ăn đi.”
Lương Vũ Thuân vừa rồi đã nghe Thời Khanh Lạc giới thiệu qua tiệc đứng, gật đầu: “Được!”
Vì thế hai người cùng đi lấy đĩa đựng đồ ăn.
Lương Vũ Lâm nhìn qua thật ra có chút quen thuộc, ông thường xuyên đi phòng bếp giúp Khổng Nguyệt Lan làm việc, rửa rau bưng thức ăn đều đã làm
Nhìn qua mang theo một loại thản nhiên tự đắc.
Lương Vũ Thuân bưng đĩa tự đi gắp đồ ăn, ngay từ đầu rất không quen.
Rốt cuộc gã chưa từng tự mình đi lấy thức ăn, bình thường dùng bữa cũng có thị nữ ở bên cạnh chia thức ăn.
Lương Vũ Lâm vừa gắp đồ ăn, vừa vẫy tay với Thời Khanh Lạc “Khanh Lạc, tới giới thiệu món ăn đặc sắc ở đây cho chúng ta đi.”
Ông làm như vậy đầu tiên là tỏ vẻ thân thiết với con dâu tương lai con dâu, thứ hai cũng là muốn cho con dâu mặt mũi, đánh vào mặt Đồ phu nhân.
Thời Khanh Lạc hào phóng cười đi qua đi, “Vâng!”
“Bên này là đồ ăn nguội, có 38 món, đây là thịt luộc, rau trộn……”
“Đây là đồ ăn nóng, tổng cộng có 68 món, đây là hồng mai châu hương, phật thủ kim cuốn, hoa nấm chân vịt……”
“Đây là điểm tâm ngọt, tổng cộng có……”
Bởi vì thực đơn là nàng định ra, thực đơn cũng là nàng lấy, nếm đồ ăn cũng là nàng, cho nên rất quen thuộc mỗi một loại món ăn.
Chẳng những giới thiệu tên, một ít đồ ăn đặc biệt sẽ trọng điểm giới thiệu.
Mọi người nghe đều giật mình không thôi, yến hội này thật đúng là được Thời Khanh Lạc tổ chức rất đa dạng.
Lúc trước nghe nói Thời Khanh Lạc nói yến hội 38 món ăn của Đồ phu nhân chẳng ra gì, bọn họ còn nghĩ nàng lại có thể ra được bao nhiêu món mà nói như vậy.
Ai ngờ người ta ra trăm món ăn, còn chủng loại khác nhau nữa.
Mấu chốt gần như đều là món bọn họ không biết.
Tiếp theo Thời Khanh Lạc lại trọng điểm giới thiệu hai mươi mấy món đồ ăn cay.
“Đây là ớt mà sư phụ ta lưu lại, có thể làm ra được món ăn, lúc mới ăn sẽ cảm thấy có chút cay, nhưng nếu là người thích khẩu vị này, thì sẽ càng ăn càng ngon.”
“Người thật sự không thể ăn cay không cần miễn cưỡng.”
Đầu thỏ cay, gà ớt, đậu hũ Ma Bà, tôm nồi, cá trích chua cay, bảo đảm người thích ăn cay ăn được thoải mãn.
Người bên cạnh Thời Khanh Lạc cũng có thể ăn cay, cho nên nàng cảm thấy người đến tham gia yến hội hôm nay, hẳn là cũng sẽ có không ít người thích.
Lương Vũ Lâm khẽ cười nói: “Bổn vương tương đối thích dùng ớt cay làm đồ ăn, thật phải thử mới được.”
Nói xong còn chủ động gắp vài món cay cho Lương Vũ Thuân, “Hoàng huynh cũng nếm thử.”
Lương Vũ Thuân có thể làm gì, chỉ có nhận, “Được, vậy bổn vương cũng nếm thử.”
“Trên lầu còn có heo sữa quay, bồ câu nướng, dê nướng nguyên con, chim cút nướng và vịt nướng.”
“Sẽ có người chuyên môn cắt ra cùng thiên khai, muốn nếm thử cũng có thể đi lấy.”
Thời Khanh Lạc lại chỉ bàn đặt sát tường, “Bên kia là bàn đặt nước chấm, mọi người thích khẩu vị gì thì lựa khẩu vị đó”
“Nếu có cái gì không rõ ràng lắm, có thể hỏi nha hoàn bên kia.”
Nàng lại nói: “Như vậy, ta l không quấy rầy các vị dùng cơm nữa.”
Nàng và Tiêu Hàn Tranh cầm một ít thứ ăn, mời hai vị Vương gia lên lầu trên.
Những gia chủ của thế gia đại tộc gia chủ cũng sôi nổi lên lầu trên.
Gia chủ của trung tiểu thế gia hoặc là con cháu thế gia con cháu, đều lựa chọn ngồi ở dưới lầu.
Thời Khanh Lạc sở dĩ bố trí chỗ ngồi trên lầu cùng dưới lầu đều bố trí, chính là vì tách người có thân phận quá cao và quá thấp ra.
Chủ yếu là sợ mọi người cùng nhau như vậy sẽ không được tự nhiên, chia làm lầu trên lầu dưới cũng tương đối tự tại.
Đương nhiên, thân phận thấp còn muốn xuất hiện trước mặt đám người Cẩm Vương, vậy người xấu hổ chính là ngươi.
Trên lầu có không ít món chay, chẳng qua lấy đồ ngọt và nước trái cây làm chủ.
Sau đó phía trước nhất có một cái bàn chuyên môn, có ba người giỏi đao công đang quay thịt vịt.
bây giờ Đại Lương còn chưa có thịt vịt quay, cho nên có người bưng một mâm đến, nha hoàn thì bưng nước chấm, nhất thời mọi người đều bị chinh phục.
Còn có heo sữa quay, da đỏ óng, thịt non mềm, hương vị không ngán.
Thịt chim cút nướng rất mềm, ngay cả xương cũng nướng cho mềm giòn, cắn một miếng tràn ngập mùi thơm trong miệng.
tùy tùng cả cẩm vương đặt một đĩa thịt trước mặt hai vị Vương gia.
hai người này có thân phận cao nhất, cho nên ngồi riêng một bàn, không đi ngồi chung bàn với những người khác.
Lương Vũ Thuân thưởng thức từng món một: “Mùi vị không tệ.”
Trước đó Thời Khanh Lạc có cho công thức nấu ăn, làm cho tửu lầu của Hoa trắc phi kiếm được không ít tiền.
Gã không nghĩ nàng lại còn nhiều món ăn như vậy, mấu chốt chính là mỗi món đều có mùi vị khác nhau, ngay cả gã bình thường cũng không phải người ham ăn ham uống, cũng không dừng đũa được.
Lương Vũ Lâm cười khẽ nói: “Chứ gì nữa, cũng không xem là con dâu nhà ai bố trí.”
Lương Vũ Thuân: “…” lần đầu tiên hã biết, da mặt của đệ đệ này lại dày như vậy.
Gã nhướng mày: “Con dâu nhà ai?’
Lương Vũ Lâm chỉ vào mình: “Tất nhiên là của bổn vương rồi.”
Lời này không chỉ làm cho Lương Vũ Thuân đen mặt, còn để cho tiêu Nguyên Thạch ngồi ở một góc khác đen mặt.
Nghệ vương này thật không biết xấu hổ, cũng chưa cưới Khổng Nguyệt Lan đâu,đã xem Thời Khanh Lạc là con dâu rồi.
Lần này Tiêu Hàn Tranh mời quan viện thế gia lớn nhỏ của Bắc Thành đến dự tiêc, Tiêu Nguyên Thạch chính là Phó đô đốc tất nhiên cũng được mời.
Còn có đến hay không là chuyện của Tiêu Nguyên Thạch
Từ sau khi Tiêu Nguyên Thạch bị trùm bao bố đánh, lại bị Tiêu Hàn Tranh phá hư mấy kế hoạch, cộng thêm Nghệ vương đến Bắc Thành, gần đây không dây dưa với Khổng Nguyệt Lan nữa.
Nhưng nhận được thiệp mời, ông ta vẫn đến.
Muốn nhìn thử xem, con dâu xấu xa kia có phải bị Đồ gia làm mất mặt không xuống đài được không.
Chẳng qua thấy Thời Khanh Lạc gây chú ý bởi tiệc đứng đầy sáng tạo kia, lại còn lấy ra nhiều thức ăn nữa, tất cả mọi người ăn đến mức không ngẩn đầu lên, có thể chứng minh thức ăn này không chỉ nhìn đẹp mà còn ngon.
Ngay cả ông ta cũng không có cách nào nói dối là không ngon.
Ông ta biết, nhìn đồ ăn ở bữa tiệc này, Thời Khanh Lạc không chỉ không bị mất mặt, còn đánh mạnh vào mặt Đồ phu nhân.