Xuyên Không Ta Trở Thành Sủng Thê Của Quyền Thần

Chương 859



Hắn đã viết tấu chương dù bồ câu đưa tin về kinh thành, để cho Hoàng đế điều binh và lương thảo đến Bắc Cương, lúc nào cũng có thể nghênh chiến.

Thời gian tiếp theo, Thời Khanh Lạc chủ yếu quản lý chuyện thu nhận học sinh ở học viện thủ công.

Có học sinh, tất nhiên phải có thầy dạy.

Trừ những thợ thủ công lấy từ chỗ phụ thân cặn bã lúc trước, Tiêu Hàn Tranh còn đi thuyết phục không ít gia tộc, cuối cùng mỗi nhà phái ra mấy người thạo nghề, đến lúc đó sẽ đến học viện thủ công.

Hề Duệ cũng viết thư về kinh thành, để cho nhà tìm một nhóm thợ thủ công làn nghề đưa đến Bắc Thành làm thầy dạy.

Còn hắn ta thì vừa đi theo Thời Khanh Lạc hỗ trợ, vừa tiếp tục đi theo những thầy dạy đã có trong học viện học tập.

Thời Khanh Lạc phát hiện ở mặt máy móc Hề Duệ rất có thiên phú, chẳng những học một biết ba, còn có thể làm ra không ít đồ chơi mới.

Gần đây đường của huyện Hà Dương bà Bắc Thành đã được sửa xong, thương mẫu hai nơi đang dần phát triển.

Có một lần Hề Duệ nghe nàng nói xe ba bánh, mấy ngày trước thật đúng là được hắn ta làm ra.

Có chút tương tự với xe ba bánh của thời hiện đại, bên này Bắc Cương có mấy mỏ sắc, công xưởng do tri phủ xây không thiếu sắc, cho nên xe này chính là dùng sắt c.h.ế.t tạo.

Còn tạo ra được hai loại, một loại là chở người, một loại là chở hàng.

Thời Khanh Lạc thấy hai loại xe này, đích thân cưỡi một chút.

Mặc dù nặng cồng kềnh hơn hiện đại, nhưng có thể tiết kiệm nhân lực rất nhiều.

Nàng cười đề nghị: “Ngươi có thể mở xưởng xe, đặc biệt cho mướn hoặc bán loại xe này.”

Bây giờ Hề Duệ đã trầm ổn hơn lúc mới đến Bắc Cương: “Trước kia ta cũng muốn mở một xưởng xe bán xe vui đùa một chút.”

Hắn ta tômf hỏi: “Mà chuyện thuê xe ngươi nói là sao?”

Thời Khanh Lạc nói: “Tạo một nhóm xe ba bánh, đặc biệt cho người thuê để chở người chở hàng.”

“Dù sao nếu ngươi muốn bán xe ba bánh này, người giàu mua cũng không có tác dụng gì lớn,bọn họ muốn chở đổ thì có thể dùng xe ngựa, người nghèo thì lại mua không nổi.”

“Vậy trừ bán ra, ngươi có thể tiến hành cho thuê.”

“Xe ba bánh có thể chở người, có thể để cho người nghèo có khí lực lớn thuê để chở người trong bắc thành.”

“Ví dụ như từ chỗ này của ta đi tới thành Tây, phải đi một khắc đồng hồ, nếu có thể ngồi xe ba bánh, sẽ có thể tiết kiệm được ít nhất nửa thời gian, còn không mệt.”

“Phu xe cũng có thể thông qua chuyện chở người này mà kiếm tiền giúp đỡ trong nhà.”

Nàng cũng là thấy người dùng xe ba bánh chở người, đột nhiên nghĩ đến một bộ phim thập niên 90 mà mình từng xem, lúc ấy rất thịnh hành lại xe ba bánh này.

Như vậy còn có thể giải quyết không ít chuyện công ăn việc làm.

Bây giờ Bắc Thành không được sầm uất bằng Kinh thành, nhưng cũng rất náo nhiệt, người nhà giàu đi ra ngoài đều ngồi xe ngựa, nhưng nhà nghèo thì không mua nổi xe ngựa.

Tham Khảo Thêm:  Chương 413

Nếu có chuyện cho thuê xe ba bánh, thu tiền vừa phải, tin tưởng rất nhiều người sẽ nguyện ý ngồi.

“Chở hàng cũng giống như vậy, dùng xe ba bánh chở hàng nhanh hơn xe bò, chỉ cần giá cả thích hợp, làm ăn tuyệt đối không ém.”

Thập niên 80 90 rất thịnh hàng dùng xe ba bánh chở hàng, tin tưởng cũng có thể lưu hành ở cổ đại.

Hề Duệ vừa nghe cảm thấy rất có đạo lý

Hắn ta cười nói: “Vậy không bằng ta mở xưởng xe, ngươi nhập cổ phần?”

Có Thời Khanh Lạc nhập vào, hắn ta càng yên tâm vung tay làm lớn.

Thời Khanh Lạc cười nói: “Được na, vậy ta một phần cổ phần, đến lúc đó để hãng xe của chúng ta mở đầy Đại Lương.

Hề Duệ cũng hăng hái vô cùng: “Được, ngày mai ta sẽ để cho người đi tìm nơi xây xưởng xe, lại tìm cửa hàng hang xe thật tốt.”

Hắn ta lại hỏi: “Ngươi nói tiếp theo ta còn có thể làm ra loại đồ gì?”

Hắn ta không có hứng thú lắm với chuyện kinh doanh, chờ xưởng xe và hãng xe mở, hắn ta lập tức giao cho quản sự phụ tách, bây giờ hắn ta ngày càng thích mày mò ra loại đồ mới.

Thời Khanh Lạc suy nghĩ một chút: “Năm ngoái cẩm vương sắp xếp rất nhiều nơi trồng bông bạch điệp, năm nay bông bạch điệp trúng mùa lớn.”

“Nhưng máy dệt bây giờ không thích hợp dùng dệt bông, cho nên ngươi hãy tạo ra một máy dệt có chức năng dệt bông đi.”

“Còn có thể cải tiến lại máy dệt hiện tại, đề cao hiệu suất dệt vải.”

Trước đó nàng đã khảo sát qua, mặc dù ây giờ có vải bông, nhưng bởi vì số lượng ít, dùng đều là loại máy dệt đắp bằng đất, dệt vải bông rất tốn sức mất thời gian.

Đúng lúc Hề Duệ giỏi về cái này, cứ để cho hắn ta nghiên cứu m.á.u dệt mới đi.

Hề Duệ lập tức gật đầu: “Chuyện này có thể, gần đây ta sẽ đi tìm mấy cái máy dệt nghiên cứu một chút.”

Thời Khanh Lạc lại nói chuyện với hắn ta một chút, nàng biết nguyên lý đại khái của máy dệt vải bông.

Hề Duệ đều chăm chú ghi nhớ.

Thời Khanh Lạc chuẩn bị đi về viết một kế hoạch cho việc cho thuê xe ba bánh, nhanh chóng mở rộng ở Bắc Thành.

nàng hỏi: “Ta đi về trước viết kế hoạch hãng xe, các ngươi muốn đi về không?”

Đầutieen Hề Duệ liếc trộm Tiêu Bạch Lê một cái, tiếp đó nói với Thời Khanh Lạc: “Hôm nay xe ba bánh mới tạo ra, ta còn chưa có thử cưỡi qua.”

“Ta dẫn Nhị lang đi vui đùa một chút, ngươi đi về trước đi.”

Nói xong lúc này mới quay đầu nói với Tiêu Bạch Lê: “Bạch Lê, muội đã từng ngồi loại xe ba bánh này chưa, một lá nữa ta cưỡi chở muội và Nhị Lang đi hóng gió một chút?”

Hắn ta có chút căng thẳng, lòng bàn tay cũng toát mồ hôi, cũng không biết Bạch Lê sẽ đồng ý hay không.

Tham Khảo Thêm:  Chương 350

Mặc dù trong nhà đề ra trước, nhưng sua khi trở lại Bắc Thành, gần đây thường xuyên tiếp xúc với Tiêu Bạch Lê, hắn ta không thích được mà thích nàng .

Chẳng những bọn họ có thể chơi chung với nhau, còn có rất nhiều đề tài có thể nói chuyện với nhau.

Tiêu Bạch Lê thấy khuôn mặt anh tuấn của hắn ta mang theo mấy phần ngượng ngùng, khẽ cười nói: “Được ạ!”

Ánh mắt nàng sáng lên nhìn hắn ta, tự nhiên hào phóng khen ngợi: “Duệ ca, huynh thật lợi hại, thời gian ngăn như vậy đã tạo ra được xe ba bánh.”

Đây la lời khen xuất phát từ nội tâm của nàng ấy, giống như tẩu tẩu nói, ở mặc này Duệ ca đặc biệt có thiên phú, nam nhân nghiêm túc làm việc phát huy sở trường của mình là có mị lực nhất.

Lỗ tai Hề Duệ đỏ một chút, tiếp đó không nhịn được có một hổ tự hào và hăng hái nảy ra.

Hắn ta vẫn là lần đầu tiên được người ta khen lợi hại, đặc biệt còn là cô nương hắn ta thích.

Trước kia khi còn ở kinh thành, những tiểu thư thế gia kia đều cảm thấy hắn ta là tên ăn chơi trác táng không làm nên chuyện gì, đừng nói là khen hắn, thấy hắn ta đã tránh xa xa rồi.

Nếu không thì chính là loại nữ nhân vừa ý gia thế của hắn ta, đón ý nói hùa, cố ý nói tốt.

Hắn ta không thích những nữ nhân đó.

Nào giống như Bạch Lê,nhìn ánh mắt trong suốt của nàng, cũng biết nàng ấy thật lòng khen mình.

Hắn ta cười nói: “Đây thì được tính là gì, sau này ta còn sẽ cố gắng thật nhiều chế tạo nhiều đồ vật mới, có lợi cho nước cho dân.”

Tiêu Bạch Lê mang theo một loại kiêu ngạo khích lệ: “Ta tin tưởng Duệ ca nhất định sẽ làm được.”

Hề Duệ ưỡn ngực: “Ư, ta nhất định sẽ làm được.”

Nhìn hai người như vậy, Thời Khanh Lạc cảm thấy mình ăn một miệng cẩu lương.

Nàng phất tay nói: “Vậy các ngươi cưỡi xe đi hóng gió chút đi, ta về trước.”

Để lại Hề Duệ và Tiêu Bạch Lê còn có công cụ hình người Nhị Lang, nàng một mình ngồi xe ngựa rời đi.

Dưới sự đào tạo của ca ca, tẩu tẩu cha kế tương lai, Nhị Lang dần dần biến thành một cái bánh trắng nhân mè đen, công thêm đã từng chịu khổ từ nhỏ, cho nên sớm hiểu chuyện và thông minh.

Sao có thể không nhìn ra được chuyện giữa Hề Duệ và tỷ tỷ.

Thật ra cậu cũng muốn về với tẩu tẩu, không kẹp giữa hai người này.

Nhưng vì danh tiếng của tỷ tỷ, cậu chỉ có thể ở lại, đi chơi với hai người.

Ngày nghỉ của cậu, đều bị Duệ ca chiếm dụng…

Sau đó Hề Duệ cưỡi xe ba bánh, để cho tỷ đệ Tiêu Bạch Lê ngồi phía sau, hắn ta đạp chở bọn họ ra ngoài thành hóng gió.

Chỗ ngồi phía sau được Hề Duệ tủ tủ lót mấy tần nệm, dựa lưng cũng là đệm mềm, ngồi rất thoải mái.

Thân vệ của hắn ta thì cưỡi xe đạp đi theo phía sau bảo vệ.

Bởi vì mọi người đều chưa từng thấy xe ba bánh, cho nên đi ngang qua chỗ nào đều bị mọi người nhìn ngắm.

Tham Khảo Thêm:  Chương 88: Hoàn.

Mỗi một người đều tò mò đây là xe gì?

Sao không chỉ có thể cưỡi, phía sau người còn có thể ngồi, lại còn có ba bánh.

Sau khi cưỡi ra khỏi thành, dây xích của xe có chút trơn trượt.

Hề Duệ xuống xe sửa nửa ngày, hơn nữa ghi nhớ chỗ cần cải tiến.

Khí trời hôm nay ấm áp, nhưng hắn ta ngồi sửa nửa ngày, trên trán cũng đầy mồ hôi.

Muốn đưa tay lau một chút, nhưng phát hiện tay rất dơ.

Tiêu Bạch Lê móc khăn tay ra: “Duệ ca, ta giúp huynh lau mồ hôi.”

Hề Duệ rất bối rối, buộc miệng nói: ‘Được nha!”

Tiêu Bạch Lê dùng khăn tay lau mồ hôi trên trán và trên mặt của hắn ta: “Được rồi.'”

Ngửi được mùi thơm nhàn nhạt thoải mái cho người thiếu nữ, trên mặt còn được nhẹ nhàng lau sạch, mặt Hề Duệ có chút đỏ.

Tiêu Bạch Lê thấy vậy cười chọc hắn ta: “Duệ ca, sao mặt huynh lại đột nhiên đỏ rồi!”

Mặt Hề Duệ càng đỏ hơn, làm bộ bình tĩnh nói: “Khụ khụ, mặt trời hôm nay quá nóng, bị phơi đỏ.”

Tiêu Bạch Lê cười khẽ: “Thì ra là do phơi nắng!”

Trái tim Hề Duệ càng đập nhanh hơn: “Ta đi rửa tay cái, chúng ta lại tiếp tục đi hóng gió.”

Sau đó vội vàng để cho thị vệ dùng túi nước rửa tay cho hắn ta, che giấy ngượng ngùng.

Trong bắt Tiêu Bạch Lê tràn đầy ý cười, giống như tẩu tẩu nói, Duệ ca thật sự quá ngây thơ.

Tiếp theo Hề Duệ mang hai người đi hóng gió một vòng, lúc này mới cưỡi xe trở về Bắc Thành.

Lại dẫn hai người đi tửu lầu dùng ngọ thiện, mới đưa bọn họ về nhà.

Ngày hôm sau, Hề Duệ bắt đầu nghiên cứu máy dệt bông vãi

Mặc dù bề bộn nhiều việc, những mỗi ngày đều sẽ đi mua điểm tâm hoặc món ăn mà Tiêu Bạch Lê thích, để cho tùy tùng đưa đến phủ Tri phủ.

Tất nhiên, vì che giấu tâm tư nhỏ của mình, hắn ta còn mua cho những người khác của Tiêu gia.

Bữa sáng Hề Duệ để cho người đưa tới sữa đậu nành nóng và bánh tiêu.

Thời Khanh Lạc cười nói với Tiêu Bạch Lê: “Hề Duệ còn rất có lòng, cái này cũng đã đưa đến hơn một tháng, điểm tâm và đồ ăn cũng thế.”

Tiêu Bạch Lê cười nói: “Muội cũng cảm thấy huynh ấy rất có òng.”

“Tẩu tẩu nếu không ngày mai ta làm chút đồ ăn ngon đưa đến xưởng cho Duệ ca?”

Người tới ta đi mới có thể bồi dưỡng tình cảm tốt được.

Thời Khanh Lạc cười nói: “Gần đây hắn ta nghiên cứu máy dệt rất khổ cực, muội làm chút đồ ăn ngon cho hắn ta cũng rất tốt.”

Nàng phát hiện tiểu cô được nàng nuôi ngày càng lành nghề, còn biết cách chủ động đánh ra nữa.

Tiêu Bạch Lê cười gật đầu: “Muội cũng nghĩ như vậy.”

Ngay tại lúc này, một thân vệ của Tiêu Hàn Tranh vộ vả chạy vào.

Hắn ta thấy Tiêu Hàn Tranh thì nói: “Đại nhân, quân đội Cát quốc đánh bất ngờ vào biên cảnh, Tam hoàng tử bị thương đã hôn mê.”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.