Vẻ mặt Trì Am hơi quái dị. Đặc thù của ác ma kia rõ ràng là nam giới, mà nhân loại bị hắn quyến rũ cũng là nam sinh, chẳng lẽ ác ma này thích chơi gay?
Mặc dù cạn lời, nhưng Trì Am vẫn tiến lên ngăn cản khi ác ma kia muốn lấy linh hồn của nam sinh.
“Nhân loại được thiên sứ che chở kia!” Bàn tay ác ma siết chặt cổ họng nam sinh, ôm cậu ta vào lòng, giọng nói khàn khàn: “Cô đừng chỗ mũi vào chuyện của người khác, đây là con mồi của tôi!”
“Nếu tôi cứ muốn chỗ mũi vào thì sao?” Trì Am ước lượng một ống tuýp mà mình tiện tay với được, nhướng mày hỏi.
“Vậy thì tôi cũng sẽ lấy luôn linh hồn của cô.” Ác ma nói, lộ ra vẻ mặt thèm nhỏ dãi.
Linh hồn của người phụ nữ này còn mỹ vị hơn cả người thường, so với cô ta, nhân loại trong lòng mình đột nhiên chẳng còn thú vị.
Không có ác ma nào có thể chống cự nổi hương vị này. Nhìn nhân loại thơm ngon chủ động dâng lên tận miệng, ác ma vô cùng vui sướng, hơn nữa nóng ruột muốn ra tay.
Trì Am giơ ống tuýp đánh một phát, đập lệch cả sừng của ác ma, không để ý tới nam sinh bị ác ma quăng xuống mặt đất, cầm ống tuýp đánh ác ma đến mức nhìn không ra hình người thì mới dừng tay lại, nói: “Ngay cả Satan cũng không dám nói sẽ lấy đi linh hồn của tôi, huống chi là đám tiểu ác ma mấy người.”
Mặt mũi tiểu ác ma bầm dậm, nói với vẻ hoảng sợ: “Nữ vương đại nhân tha mạng!”
Trì Am cười hì hì: “Tha mạng cho anh cũng được, nhưng tôi sẽ nhận được gì?”
Ánh mắt ác ma láo liên, nói: “Tôi có thể mặc cho ngài sai phái!”
“Thôi, vẫn nên giết anh đi thì tốt hơn.” Trì Am nói với vẻ nhàm chán: “Tôi biết cách giết chết ác ma. Lucifinil từng nói với tôi rồi, muốn giết chết ác ma rất đơn giản, nhất định phải chặt cánh dơi của ác ma trước, sau đó cắt sừng của nó, trực tiếp nhận thấy rồi mời thiên sứ đến dùng thánh quang hủy thi diện tích…”
Ác ma lộ vẻ hoảng sợ, đây là ngược đãi xong rồi trực tiếp giết chết, quả thực tàn nhẫn vô đối!
“Nữ vương đại nhân, tôi có thể làm giao dịch với ngài!” Ác ma vội vàng cười nịnh nọt: “Ta biết Trì Tâm, em gái của ngài. Ma nữ bóng đêm Gristen của địa ngục đã mời Tử Thần ra tay thêm lần nữa để lấy linh hồn em gái của ngài.”
“Cái gì?” Trì Am thoáng kinh ngạc.
Ác ma bày ra vẻ mặt thề có chúa trời: “Tôi không lừa cô đâu, Gristen vốn bất mãn vì Samael ở lại nhân gian vì một nhân loại, thậm chí còn vì nhân loại đó mà bỏ bê chính sự nên Gristen nói sẽ lấy đi linh hồn của cô ta, mang Samael về địa ngục, chuẩn bị cho ngày phán quyết sắp tới. Đến ngày phán quyết chính là ngày tận thế của nhân gian.”
“Thật hả?” Trì Am hỏi.
“Thật, tôi xin thề có Chúa.” Ác ma thiểu điều thề độc.
Trì Am nói một câu nhẹ bẫng: “Từ khi nào mà ác ma mấy người cũng tin vào Chúa vậy?”
“Vậy thì tôi xin thề có Chúa tể của địa ngục.” Ác ma sửa miệng cực kỳ không có tiết tháo, mức độ đáng tin của câu nói này suy giảm đáng kể.
Cho nên mới nói, nguyên nhân khiến ác ma không đáng tin chính là như vậy.
Trì Am khẽ mỉm cười, không nói là có tin hắn ta hay không, hỏi ngược lại: “Ma nữ bóng đêm Gristen là loại ma nữ nào? Có xinh đẹp không?”
“Cực kỳ xinh đẹp! Xinh đẹp hơn cô… À không, nữ vương đại nhân là đẹp nhất, cho nên mới mê hoặc được Trưởng thiên sứ của thiên giới vì cô mà nán lại trần gian! Gristen không có bản lĩnh này đâu, cô ta cùng lắm chỉ có thể mê hoặc một ít ác ma cấp thấp, ngay cả Satan tìm tình nhân cũng không cần cô ta…” Ác ma nói với vẻ chân thành, tiếc rằng gương mặt bị đánh sưng phù của hắn ta không có sức thuyết phục chút nào.
Nhìn ác ma ăn nói ba hoa chích chòe, Trì Am lại nhìn một chỗ nào đó sau lưng hắn, chỉ vào đó rồi nói: “Anh có thể đích thân nói những lời này với cô ta.”
Ác ma kinh hãi quay đầu lại, lập tức thấy ma nữ đang đứng trong khu rừng tối om.
Đó là một người phụ nữ xinh đẹp vô cùng, mái tóc xoăn dài màu đen như tảo biển xõa sau lưng, trên đầu có một cặp sừng sơn dương gấp khúc, ngũ quan xinh đẹp, đôi môi rực lửa, dáng người nóng bỏng, mặc váy dài màu đen bó sát cơ thể, vẽ nên những đường cong xinh đẹp khêu gợi đến cực hạn của phái nữ, mà đôi cánh dơi sau lưng cô ta càng tăng thêm khí chất tà dị cho cô ta.
Hiển nhiên chính là một ma nữ bước ra từ bóng đêm, khiến những người đàn ông nhìn thấy cô ta sẽ điên cuồng sa đọa vì cô ta.
“Ma… ma nữ bóng đêm…” Tiểu ác ma hoảng sợ kêu lên.
Ma nữ bóng đêm Gristen mang một đôi giày cao gót chót vót đi tới, làn váy trên người cô ta được xẻ tà đến cực hạn, lúc bước đi có thể thấy rõ mồn một cặp đùi thon gọn đẹp đẽ, khiến người ta chỉ hận không thể trực tiếp xốc lớp vải trên thực tế chẳng thể che lấp được thứ gì kia lên.
Ma nữ bóng đêm giơ chân đá tiểu ác ma vô dụng kia sang một bên, đi đến trước mặt Trì Am.
Trì Am nhìn ống tuýp trong tay mình, đối mặt với cây roi màu đen trong tay ma nữ bóng đêm, trông vũ khí của cô cực kỳ hạ đẳng.
“Linh hồn của cô cực kỳ mỹ vị.” Ma nữ bóng đêm nói bằng chất giọng khàn khàn gợi cảm, đôi môi đỏ au gợi lên một độ cong quyến rũ, vươn tay nhẹ nhàng mơn trớn gương mặt của cô: “Tiếc rằng cô lại là nhân loại được Lucifinil bảo vệ.”
Trên mặt cô ta lộ vẻ tiếc nuối, thu hồi bàn tay lại.
Trì Am lạnh lùng nhìn cô ta.
Thấy cô thờ ơ, ma nữ bóng đêm nhún vai, nói: “Được rồi, đúng là tôi rất có hứng thú với linh hồn của em gái cô, hy vọng đến lúc đó, cô đừng nhúng tay vào.”
Trì Am vén mái tóc, mỉm cười với cô ta, đáp: “Cô nói xem có khả năng đó không?”
Ma nữ bóng đêm thở dài, buồn rầu nói: “Thực ra cũng không phải là tôi sợ cô đâu, chẳng qua tôi không thể đắc tội Lucifinil. Nếu năm đó anh ta chịu sa đọa theo đúng lời tiên tri thì bây giờ anh ta đã là Chúa tể địa ngục, là sự tồn tại vĩ đại nhất địa ngục rồi, đáng tiếc…”
Trì Am âm thầm buồn cười. Đây đúng là chuyện mà người đàn ông kia có thể làm được, người khác bảo anh sa đọa, nhưng anh lại cứ không chịu sa đọa. Cho dù có người tới ép buộc là thần thì cũng không thể ép buộc được anh.