Xuyên Sách Sau Khi Hoán Đổi Thân Thể Với Ma Tôn

Chương 43: 43: Ngày Thí Luyện



Cái thí luyện Định Ma Bia này, ban đầu lúc Tạ Vi Ninh thu thập tin tức đã cảm thấy nó quá mơ hồ.
Phàm là người tham gia sau khi ra khỏi thí luyện đều không nhớ chuyện gì đã xảy ra bên trong, tựa như bị xóa ký ức, chỉ nhớ “Mình không thông qua”.
Bởi vì người được thông qua, trên Định Ma Bia sẽ tự động khắc đại danh, đồng thời còn có được một bộ công pháp bên trong thí luyện, khiến thực lực nâng cao một bậc, mọi người cũng sẽ thuận theo thừa nhận Ma chủ này.
Nhưng nhìn chung những Ma chủ trong quá khứ, thậm chí đôi khi còn xuất thân từ trong các Ma tôn, thực lực khá yếu, thành trì cũng không phát triển, cũng được tán thành trở thành Ma chủ.

Cũng có lúc là kẻ có thực lực mạnh mẽ, hung ác nhất sẽ làm Ma chủ.
Không ai có thể tổng kết ra được một bộ quy luật, rốt cuộc là người dạng nào mới có thể đảm nhiệm chức Ma chủ.
Tóm lại chính là ba chữ, rất mơ hồ.
Hơn nữa sau khi tiến vào thí luyện, người bên ngoài không thể thấy nội dung và cảnh thí luyện, đây cũng là nguyên nhân vì sao ba giới khác hiếm khi quay lại thí luyện Định Ma Bia đợt sau.

Tới rồi, cũng không thấy gì, chỉ biết mỗi kết quả.
Huống chi mỗi một thượng giới trong Tứ giới đều có phương thức tuyển chọn riêng, chỉ là đa số đều là cường giả vi tôn mà thôi.
Như Tiên giới, chính là người có thực lực và được mọi người thừa nhận, đồng thời có thể thúc đẩy Tiên giới phát triển, bảo hộ người Tiên giới.
Còn như Quỷ tu Minh giới, cũng là người có thực lực mạnh nhất làm chủ, Quỷ chủ còn có thể hiệu lệnh mọi quỷ trong thiên hạ.

Đồng thời khi người đời chết đi thì quỷ hồn cũng sẽ đến thẳng Minh giới, lệ quỷ mang oán niệm hoặc không muốn qua hoàng tuyền uống canh Mạnh bà sẽ lang thang ở Minh giới, hoặc là quá yếu nên bị những Quỷ tu khác nuốt chết, hoặc tự phấn đấu tu thành Quỷ tu, thành “Người” lần nữa.
Như Yêu giới, là phân cao thấp dựa trên huyết mạch, huyết mạch thuần khiết và sau khi hóa hình được kế thừa công pháp hoặc năng lực từ sức mạnh huyết mạch, cũng tương đương với việc dựa vào thực lực để làm chủ, bán yêu là một sự tồn tại cực kỳ khinh rẻ ở Yêu giới.
Chỉ có Ma giới, từ mấy trăm năm trước bắt đầu xảy ra việc ngoài ý muốn.
Sau khi vị Thần tộc đọa ma và Tiên giới kết thúc giao chiến, Ma chủ đời kế tiếp còn chưa qua đời đã cảm thấy quá mệt mỏi quá chán ghét, chủ động nhường vị trí Ma chủ, bèn dùng một cách: Lập một Định Ma Bia ở trung tâm Ma giới.
Sau đó ông mời các Ma Tôn tham gia thí luyện này, người thông qua thí luyện sẽ có thực lực tăng lên, cũng sẽ kế nhiệm vị trí Ma chủ.
Sau này, người kia liền biến mất.
Kể từ đó, Ma giới liền có truyền thống thí luyện Định Ma Bia.
Nhưng trăm năm này chưa có ai thông qua được thí luyện, cho nên dần dà người Ma giới không còn xem trọng truyền thống này nữa.
Hôm nay các Ma Tôn tề tụ tại đây, cũng đã ước định xong, đây lần cuối cùng tới, nếu sau đó vẫn chưa có Ma chủ xuất hiện, thì sẽ dựa vào phương thức của bọn họ để quyết định Ma chủ.
Sau khi có Ma Tôn tiến vào thí luyện, ngón tay Tạ Vi Ninh vẫn không nhịn được nắm chặt, đây là lần đầu tiên kể từ khi đến đây, nàng phải một mình đối mặt với một thí luyện vừa nghe tới đã cảm thấy áp lực gấp bội.
Phong Thầm ở cách đó không xa nhìn nàng từ phía sau, rũ mắt một lát rồi gọi Phù Ngạn tới nói mấy câu.


Ma Tôn đầu tiên đi vào, các Ma Tôn còn lại cũng khá nể mặt, chờ ở bên ngoài.
Lỡ như người ta đi vào chưa bao lâu đã được thừa nhận làm Ma chủ thì sao.
Chỉ là thời gian trôi qua, các Ma Tôn dần dần không còn kiên nhẫn, mà tam giới còn lại ngồi chờ kết quả còn có đồ ăn, so sánh với nhau càng khiến lòng người mất kiên nhẫn.
Trước mắt chỉ có người Ma giới mới mang cảm giác sứ mệnh, chờ trong lo sợ bất an, người của Tam giới đã bắt đầu “ngoại giao” ôn chuyện cũ từ lâu.
Bên trái phía sau Tạ Vi Ninh là Minh giới, đa số vẻ ngoài Quỷ tu Minh giới có làn da trắng xanh hơn người thường, càng lộ vẻ không có huyết sắc, gồm cả bọng mắt xanh đen và màu môi nâu đen cùng với không có bóng, nhưng cũng có một số kẻ bị chiếu sáng vẫn có bóng, trông cũng không khác người thường, có lẽ đó là sự phân cấp cảnh giới giữa bọn họ.
Tạ Vi Ninh đứng trong đội ngũ Ma giới, phía sau là người của Vô Niệm Thành, các Ma Tôn đều không quấy rầy nhau, chỉ an tĩnh đứng thẳng chờ.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Lúc nàng có chút khẩn trương, giết thời gian bằng việc nhìn những Quỷ tu hiếm thấy này, bọn họ tương đối an tĩnh, khuôn mặt cũng ít cảm xúc, trưng ra một bộ không vui “căn bản không có hứng thú với thứ này, bị gọi tới cũng không thể không tới”, còn về Yêu giới và Tiên giới bên phải phía sau thì lâu lâu phát ra tiếng nói chuyện với nhau.
Cũng chính vào lúc này, một bóng dáng tiểu thị nữ Tiên giới cúi đầu len lỏi trong đám người, chậm rãi đi đến phía sau đội ngũ Ma giới, tìm thấy Ma tu của Vô Niệm Thành chuẩn xác, vỗ vai đối phương, sau đó đưa một dĩa trái cây và một tách trà nóng, nhỏ giọng dặn dò mấy câu.
Sau khi Ma tu nghe xong, cũng cẩn thận lom khom đưa hai vật này lên phía trước.
Đến khi đặt chúng trước mặt Tạ Vi Ninh, nàng nhìn qua một cái, có chút ngây ngốc, tiếp đó liền nghĩ xem là ai đưa đồ đến đây.
Tả Hữu hộ pháp của nàng nhìn sang, trong mắt đều hiện lên một tia kinh ngạc, sau khi kinh ngạc qua đi liền trở nên bình tĩnh.
Không có gì là không thể nữa.
Thậm chí trong lòng bất giác còn có chút hâm mộ là sao nhỉ?
Đây là cảm giác được người ta nhớ thương sao?
Hai người lại ngẩng đầu nhìn gương mặt lạnh nhạt không dao động của Tôn chủ bọn họ, trong lòng thầm thở dài, lần đầu tiên cảm nhận được niềm chua xót.
Nhưng nếu Đế nữ và Ma Tôn, một trong hai người không có thân phận cao như vậy hoặc không mang trọng trách, có thể hiện tại bọn họ sẽ không thành thế này.

Tình cảm này đã chú định là không thể đáp lại!
Nghĩ đến đây, bọn họ lại cảm thấy hành động lần này của Đế nữ thật sự khiến người cảm động, không đành lòng mà thấp giọng nhắc nhở: “Tôn chủ, là Đế nữ đã phái người đưa đến.”
Ma giới bọn họ ngày nay chắc chắn sẽ không nhàn nhã yêu đương giống tam giới còn lại.
Tạ Vi Ninh: “…Ta biết.”
Tầm mắt nàng nhìn về phía cách đó không xa, đối mắt với Phong Thầm ngồi hàng đầu tiên trên đài quan sát của Tiên giới, nét mặt hắn vẫn bình tĩnh như vậy, vô cớ khiến người cảm thấy an tâm, nàng cảm thấy đôi khi khí chất trên người đối phương có lẽ sẽ phù hợp với Tiên tu hơn.
Nàng biết tại sao đối phương làm như vậy, đơn giản là vì lo lắng nàng quá khẩn trương, tránh việc lộ sơ hở nên mới đưa đến làm nàng yên tâm.
Tạ Vi Ninh tiện tay lấy một quả táo bỏ vào miệng, tiếp đó cầm trà lên, mới vừa nhấp một ngụm, nâng mắt liền thấy mấy Ma Tôn ở hai bên cách vài bước đang nhìn nàng với ánh mắt khó tả.
“……”

Bàn tay cầm tách trà chợt không nhấc nổi nữa.
Ma Tôn bên kia ho nhẹ một tiếng, châm chọc: “Xem ra Vô Niệm Thành các ngươi đã móc nối với Tiên giới rồi, còn cần tới tham gia thí luyện à? Lúc trước ước định mở Định Ma Bia không phải là cố ý để bọn ta tới một chuyến, xem ngươi và Tiên giới Yêu giới gì gì đó đó chứ?”
Một Ma Tôn khác cười to nói: “Hay là nói, vị tiểu hữu trẻ tuổi này không để tâm đ ến thí luyện lần này, dứt khoát ở đây uống trà? Nếu đã như vậy, chi bằng ngươi chờ ở một bên đi.”
Lời qua tiếng lại, các Ma Tôn khác cũng cảm thấy Tạ Vi Ninh đứng ở đây rất chói mắt, lập tức cười nhạo: “Được rồi, vậy chúng ta cũng không cần lãng phí thời gian nữa, sớm ngày có Ma chủ, khiến cho những kẻ có suy nghĩ hão huyển mở to hai mắt ra mà xem! Mới thành Ma Tôn mấy năm, tuổi còn không nhiều bằng số người mà bản tôn từng giết, lại muốn đảm đương Ma chủ, quả thực khiến người ta cười rụng cả răng!”
Động tĩnh bên này cũng khiến những người khác không khỏi chú ý nhìn sang.
Trong đội ngũ Tiên giới, thân là Tiên Tôn, Phong Hành tất nhiên cũng phải đi theo đến, hắn nhìn thấy cảnh này, lạnh lùng nhìn lướt qua Đế nữ, đáy lòng bỗng sinh ra chút buồn bực.
Hắn thật sự không nghĩ tới, lúc này mới giải trừ hôn ước chưa được bao nhiêu ngày, Đế nữ lại thể hiện sự quan tâm với Ma Tôn kia lộ liễu như thế?
Những việc trước đây nàng đối với hắn, luôn miệng nói ái mộ, nhưng trong thời gian ngắn gần như tiêu tán toàn bộ sau khi giải trừ hôn ước.
Tình cảm của một người, sao có thể đến rồi đi tự nhiên như thế này! Lời ngày xưa nàng nói, rốt cuộc là thật hay giả?
Ma Tôn kia…!rốt cuộc có cái gì tốt chứ?!
Sao Tiên Đế Tiên Hậu lại có thể dung túng cho Đế nữ thân cận với một Ma Tôn như vậy?!
Sau khi các Ma Tôn bên này nói xong đều nở nụ cười, rồi đồng thời cất bước, đợi cũng không quá lâu, lần lượt từng người tiến vào chùm sáng của Định Ma Bia, biến mất trước mắt mọi người.
Định Ma Bia này, có thể để nhiều người tiến hành cùng lúc.
Tạ Vi Ninh nghĩ một chút, không hề do dự đặt trà xuống, đứng lên đến gần Định Ma Bia.
Trước lúc hoàn toàn bước vào, nàng quay đầu lại nhìn thoáng qua.
Phong Thầm khẽ gật đầu với nàng.
Tạ Vi Ninh hít một hơi rồi thả lỏng, bước vào chùm sáng.
Tiên Hậu nhìn người biến mất trong chùm sáng, mở miệng nói: “Con cũng đừng quá lo lắng.”
Bà đợi một lát, thấy Đế nữ bên cạnh không đáp, nghiêng đầu nhìn liền phát hiện đối phương căn bản không biết bà đang nói chuyện với mình, vừa tức vừa buồn cười: “Ninh Nhi, sao con lại lo lắng thành như vậy? Ma Tôn kia hạ cổ hay hạ dược với con sao?”
Lúc này Phong Thầm mới chú ý tới nàng, nhíu mày hỏi: “Cái gì?”
Tiên Hậu: “Ta nói đừng quá lo lắng! Từ trước đến nay Định Ma Bia chưa từng lấy mạng người, nhiều nhất chính là người không được thừa nhận là Ma chủ bước ra sẽ hơi buồn bực thôi.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Từ lúc bắt đầu đến giờ ánh mắt con chưa từng rời khỏi bên kia, còn cho là ta không biết con suy nghĩ cái gì sao?”
Phong Thầm: “……”
“Ta biết.”

Hắn nhìn sang bên kia, sao có thể như bà nói chứ.
Chỉ là hắn không yên tâm thôi.

Suy cho cùng, hắn cũng chưa từng có ký ức liên quan đến những chuyện trải qua bên trong thí luyện.
Tiên Hậu: “Sao con biết? Ta cảm thấy con căn bản không hề biết! Từ đầu ta đã luôn muốn nói: Sửa lại cái tính của con đi! Có một số việc đặc biệt là chuyện tình cảm, con là một nữ tử, thẳng thừng như vậy sẽ không có tác dụng, con càng nhào tới, đối phương sẽ càng cảm thấy con giống như gọi thì đến vẫy tay thì đi, không xem trọng con.

Nhưng lúc trước con không nghe lọt tai! Hiện tại tốt rồi, hôn ước đã giải trừ, chẳng lẽ con vẫn muốn giẫm lên vết xe đổ sao? Không phải đã nói sẽ cố gắng bước lên vị trí Tiên đế, sao lại thay đổi rồi?”
Phong Thầm: “……”
Hắn cảm thấy giờ phút này nói cái gì cũng đều sai, dứt khoát không đáp.
Tiên Đế đứng một bên muốn nói lại thôi, cuối cùng bởi vì hai người kết thúc đối thoại nên cũng ngậm miệng lại.
Lúc này mới giải trừ hôn ước chưa bao lâu, sao các nàng có thể liên đới mọi chuyện đến Ma Tôn kia vậy?
Sao không phải là Ninh Nhi chú ý Định Ma Bia kia chứ? Chung quy cũng là lần đầu tiên con bé nhìn thấy mà.

Haiz!
Sau khi Ma Tôn Tạ Vi Ninh trong miệng của hai người hoàn toàn bước vào thí luyện Định Ma Bia, liền bước vào một trạng thái huyền diệu.
Nàng mơ hồ cảm giác như linh hồn mình tách khỏi thân thể, nhẹ nhàng lững lờ trên không trung.
Như trong giấc mơ, cũng giống như đang tỉnh táo, rất thoải mái.
Cảm thấy chung quanh dao động không ngừng, như có rất nhiều ánh mắt vây quanh đổ dồn trên đỉnh đầu nàng cẩn thận đánh giá.
Bên tai có người kinh nghi nói: “Ể? Tên này…!sao lần này biến thành nữ rồi?”
“Còn là một dị hồn? Các ngươi có ai biết tình hình này là sao không?”
“Thiên hạ rộng lớn không thiếu việc lạ, ta làm gì biết.

Tham Khảo Thêm:  Chương 161

Nhìn trên người còn có ấn phượng hoàng, phỏng chừng lại là một người có cơ duyên với Thần tộc.”
“Thân thể này…!chẳng phải là tiểu tử có ma hạch tới lần trước sao? Chưa qua bao lâu, trên người tên này lại xuất hiện cái cơ duyên quỷ gì thế này.”
“Chậc, nhưng đã trăm năm không biết Ma giới như thế nào, sao kẻ nào tới cũng dễ dàng bị kích phát bởi vật chứa tâm ma vậy.

Hơn nữa ai ai cũng muốn đánh đánh giết giết, sao không nghĩ sau khi trở thành Ma chủ sẽ làm thế nào để Ma giới trở nên tốt đẹp hơn chứ? Thật sự chẳng bằng chúng ta trước kia! Thật muốn xem thử hiện tại Ma giới có dáng vẻ gì!”
“Đi đi, tiểu tử ngươi tàn nhẫn hơn bọn ta rất nhiều, còn không biết xấu hổ đứng cảm thán tại đây.

Nếu không phải ban đầu thấy ngươi trong ảo cảnh cũng tính là suy xét cho Ma giới, thì sao lão tử có thể để ngươi trở thành Ma chủ?”
“Được rồi, tóm lại, thân thể nữ tử này chứa ma hạch, không thể để nàng ta thông qua thí luyện.

Bằng không sẽ khiến Ma giới đại loạn!”
“Ối, không thể không thể, không thể quyết đoán như thế.

Nói đến cùng, thần hồn không phải kẻ trước kia, với cả nhìn thần hồn của nàng vẫn rất trong sạch, ngươi xem sau khi tiến vào mà vẫn còn ngủ được kìa, thật là kỳ tài.”
“…Lão già này, ban đầu cũng là ngươi thiết lập một ải này bởi vì ma hạch, bây giờ lại đổi nữa! Trong đầu ngươi chứa toàn nước à!”

Thân thể Tạ Vi Ninh vừa rơi xuống, lúc tỉnh lại liền bị người ta hung hăng xô ngã xuống đất, đồ trong tay vừa buông lỏng cũng bị người ta đoạt mất, nàng vô thức vươn tay muốn giật lại thứ vốn là của mình.
Kẻ cướp đồ của nàng là một tiểu thí hài* thân người đầy bụi bẩn, trong mắt chứa lệ khí: “Muốn ăn thì tới đây lấy!”
(Ji: *Chỉ những đứa trẻ ngỗ nghịch)
Ngay sau đó Tạ Vi Ninh cảm thấy vừa đói vừa khát, không nghĩ nhiều mà nhét đồ vật trong tay vào miệng, nhai mấy miếng rồi nuốt xuống.
Màn thầu khô khốc nhưng có chút ẩm, vừa vào miệng thì hơi chua chua, sau khi nuốt xuống lại có cảm giác thỏa mãn và hạnh phúc.
Dù kẻ đối diện đấm đá nàng thế nào hay muốn móc thức ăn từ trong miệng nàng ra, nàng đều mặc kệ, quăng đối phương ra sau người, lúc này mới có chút sức nhìn quanh bốn phía.
Tất cả đều là hài tử giống nàng, cả lớn cả bé sắc mặt vàng như nến, trên da không có chỗ nào sạch sẽ.
Dường như còn có tiếng rống của mấy dị thú mơ hồ bay ra từ không trung.
Nhìn tiếp cách đó không xa, có một rào chắn bằng sắt nhốt bọn họ bên trong, xung quanh còn có không ít người cao lớn đang nhìn bọn họ, thấy ánh mắt nàng nhìn tới, nở một nụ cười tàn nhẫn: “Đêm nay để nó tới thử đi.”
Cách một tầng, mấy người giữ lại thần thức vẫn còn đang tranh chấp.
“Là ai! Sao lại chọn cho nàng ta ải đơn giản như vậy!”
“Không thể nói thế, khi người này tiến vào, đầu tiên là hiện ra hàng tá hình ảnh, có thể chứng minh nàng ta vốn là một người phàm.

Tuy rằng người phàm này có vài thứ chúng ta nhìn không hiểu, nhưng xác thật là người phàm, đã là thế thì không thể giống như những người khác.”
“Hay quá, ta biết ngay là ngươi mà.

Trước đó ngươi còn nói giúp nàng, ngươi đang nghĩ gì thế? Muốn để Ma giới mà bọn ta thật vất vả xây dựng bị hủy trong một sớm sao?”
“Nhưng ngoại trừ biến số là nàng ta, những kẻ còn lại không phải trước đó các ngươi đều đã nghiệm qua rồi sao? Ma Tôn hiện tại dễ dàng nhập ma như vậy, sao có thể để bọn họ làm Ma chủ.

Ngươi xem khoảng cách bọn họ tới tham dự thí luyện càng lúc càng muộn, sợ là đám tiểu tử này không muốn chờ nữa rồi.”
“Thế thì sao, nàng ta cũng là chủ nhân của ma hạch!”
Người nọ thờ ơ nói: “Đây không phải là dị hồn sao, nhìn kỹ rồi hẵng nói.”.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.