Xuyên Sách Thành Pháo Hôi, Chống Lại Mệnh Xui Xẻo

Chương 151



Phong cách văn phòng của xưởng trưởng Tiền và xưởng trưởng Vũ hoàn toàn khác nhau.

Văn phòng của xưởng trưởng Vũ theo phong cách mộc mạc cần kiệm, bàn làm việc còn tróc sơn, chân bàn cũng bị què hai cái, phải lót bìa cứng.

Văn phòng của xưởng trưởng Tiền lại theo phong cách sang ngầm, ghế tựa làm bằng da thật, bàn làm việc mới toanh, trên tường có bức chân dung của chủ tịch, trên kệ sách ngoài những lời trích dẫn, còn có sách về đề tài quản lý.

Ngay cả trà của xưởng trưởng Tiền cũng là Minh Tiền Long Tỉnh, ngon hơn trà bọt vài chiếc lá của xưởng trưởng Vũ.

Đều là xưởng trưởng, nhưng khác nhau một trời một vực.

“Tiểu Đường à, uống trà đi!”

Xưởng trưởng Tiền tự mình rót trà, mời tới trước mặt Đường Niệm Niệm.

“Cảm ơn.”

Đường Niệm Niệm nhận trà, đặt lên bàn trà, đợi nguội mới uống.

“Xưởng trưởng Tiền, tôi có thể hợp tác với nhà máy Tiền Tiến, ông cũng không cần phải lo lắng sẽ xung đột với xưởng trưởng Hồng Tinh, hướng phát triển của hai bên khác nhau.”

Đường Niệm Niệm đi thẳng vào vấn đề, không nói nhiều lời vô nghĩa với xưởng trưởng Tiền.

“Tiểu Đường nói rõ một chút đi.”

Xưởng trưởng Tiền khiêm tốn tỏ ra thái độ cần học hỏi, muốn nghe kỹ càng.

“Nhà máy Hồng Tinh đều là máy móc loại nhỏ, chỉ gia công các linh kiện nhỏ, mặc dù nhà máy Tiền Tiến chỉ có hai thiết bị cỡ đại, nhưng có thể phát triển theo hướng này, ví dụ như nhà máy động cơ chạy bằng hơi nước thường xuyên có các linh kiện lớn cần gia công thêm, nếu xưởng trưởng Tiền có thể nhận công việc kinh doanh này, thành tích của nhà máy Tiền Tiến nhất định thăng tiến.”

Những lời của Đường Niệm Niệm không phải nói suông, kiếp trước cô từng làm trong một nhà máy máy móc.

Nhà máy đó chuyên công thêm cho các nhà máy làm động cơ chạy bằng hơi nước, đều là những linh kiện có đường kính vài mét, thậm chí là hơn mười mét, không có nhiều nhà máy có thể gia công các linh kiện cỡ lớn như vậy, dù sao vốn đầu tư quá lớn, rất nhiều ông chủ không chịu nổi.

Tham Khảo Thêm:  Chương 88

Nhưng phí gia công cho các linh kiện cỡ lớn như vậy thường rất đắt, gần như là lợi nhuận khổng lồ, một món thôi đã vài vạn, chỉ cần có thể ôm được việc này, nhà máy Tiền Tiến chắc chắn xuất chúng.

Xưởng trưởng Tiền vui mừng tới mức xoa tay, lời Đường Niệm Niệm nói khiến hai mắt ông ta sáng ngời, tương lai mở ra.

Cần chi phải cạnh tranh chút lợi nhuận nhỏ đó với nhà máy Hồng Tinh, ông ta phải làm lớn kiếm lớn, khiến nhà máy Hồng Tinh chỉ biết đỏ mắt chứ không thể bắt chước.

Ai bảo nhà máy Hồng Tinh không có thiết bị lớn chứ?

Lúc này xưởng trưởng Tiền rất cảm kích xưởng trưởng cũ đã làm một chuyện lớn lao thực tế, nếu là bây giờ, ông ta chắc chắn không nỡ mua một chiếc máy đắt như vậy, trong nhà máy cũng không có nhiều tiền như vậy.

“Tiểu Đường, tôi có thể lo vụ lấy mối kinh doanh đó, nhưng cô cũng thấy những người điều khiển trong xưởng tôi rồi, không đủ trình độ!”

“Tôi có thể huấn luyện, nếu thiết bị xảy ra vấn đề, tôi phụ trách bảo trì.”

Giọng của Đường Niệm Niệm rất bình tĩnh, không hề nói đùa.

Hơn nữa—

“Nếu có linh kiện nào cần độ chính xác cao, tôi có thể hỗ trợ gia công.”

Đường Niệm Niệm lại thả mồi, xưởng trưởng Tiền chắc chắn không chịu nổi mê hoặc.

Quả nhiên, hai mắt xưởng trưởng Tiền lập tức sáng như kim cương, cả người đều bay lên.

Ông ta ước gì có thể ngay lập tức chạy đến Hàng Thành và Thượng Hải, tìm nhà máy làm động cơ chạy bằng hơi nước để bàn chuyện hợp tác.

“Tiểu Đường, sau này cô chính là nhân tài đặc biệt của nhà máy Tiền Tiến, tiền lương 148, mỗi tháng thưởng 50. Tiền thưởng khác tính riêng!”

Tham Khảo Thêm:  Chương 50

Xưởng trưởng Tiền quyết đoán hơn xưởng trưởng Vũ, đồng ý trả toàn bộ tiền lương và tiền thưởng của tháng này cho Đường Niệm Niệm, còn định thưởng thêm một ngàn.

Lúc trước ông ta đã ghi bảng, ai có thể sửa chữa thiết bị nhập khẩu, lập tức phát thưởng một ngàn.

Lời hứa này có hiệu lực vĩnh viễn.

Đường Niệm Niệm vô cùng hài lòng, càng có ấn tượng tốt với xưởng trưởng Tiền.

Xưởng trưởng Tiền rõ ràng là người nói được làm được, hơn nữa lại có quyết đoán, ra tay hào phòng, có thể hợp tác lâu dài.

Nói làm là làm, xưởng trưởng Tiền đích thân dẫn Đường Niệm Niệm tới phòng nhân sự, làm xong thẻ làm việc, còn phát lương 1198.

Một xấp tiền dày cộp, khiến người trong phòng tài vụ nhìn tới đỏ mắt, không biết Đường Niệm Niệm có địa vị gì, lại có thể khiến xưởng trưởng Tiền coi trọng như thế.

“Xưởng trưởng Tiền, tôi chờ tin tức tốt của ông!”

Đường Niệm Niệm để lại số điện thoại của ủy ban thôn Đường Thôn, còn có số điện thoại nơi ở mới của cô ở trong ngõ, cô thường ở hai chỗ này.

Chủ căn nhà cô mới mua đã về quê, trước khi về đã quét dọn nhà cửa sạch sẽ, Đường Niệm Niệm cũng không thay chìa khóa, trực tiếp vào ở.

Bận rộn một hồi ở nhà máy Tiền Tiến cũng đã hơn bốn giờ chiều, cô về nhà trước, nghỉ ngơi trong không gian một lúc rồi đi tìm Bát Ca.

“Bà cô ơi, tôi chờ cô vài ngày rồi đó, gọi điện thoại cũng không gặp cô, đã bán được hai chiếc máy làm vớ, 140!”

Bát Ca nhìn thấy cô thì thở phào nhẹ nhõm, ông ta chờ bà cô này mãi đấy!

“Máy làm vớ bị hỏng của Hồng Tú và Lệ Vân, tôi đều đã thu về, tổng cộng một trăm máy, đã rửa sạch sẽ.”

“Ở đâu?”

Đường Niệm Niệm hỏi.

Trong sân nhà Bát Ca nhất định không thể chứa đủ một trăm máy làm vớ.

Tham Khảo Thêm:  Chương 130

“Ở trong kho, tôi dẫn cô đi!”

Bát Ca hưng phấn đi phía trước, kho hàng ở ngoại thành, bên trong đều là hàng ông ta mua về, có người trông coi riêng.

Kho hàng rất lớn, một trăm chiếc máy làm vớ được đặt ngay ngắn, đã được rửa sạch sẽ, Đường Niệm Niệm kiểm tra lại một lượt, đều có thể cải tiến.

“Tôi muốn ba mươi máy, số máy còn lại khi tôi sửa chữa xong anh phụ trách bán, lợi nhuận cứ chia theo bàn bạc trước đó.”

Đường Niệm Niệm cũng không phải đang thương lượng với Bát Ca, cô muốn ba mươi máy đem về Đường Thôn để làm nhà máy vớ.

“Được, mọi chuyện do cô quyết định!”

Bát Ca đồng ý dứt khoát, cho dù ông ta có đau lòng số tiền của ba mươi máy kia, nhưng không còn cách nào khác.

Ai bảo kỹ thuật cốt lõi lại nằm trong tay cô gái này chứ!

Vẫn còn lại bảy mươi máy, mỗi máy 140, nếu bán hết cũng được ít nhất một vạn, ông ta được 40%, tức là bốn ngàn.

Ngoại trừ Chư Thành, các thành phố lân cận như Thặng Thành, Ngu Thành, Hàng Thành đều có nhà máy làm vớ, cộng lại cũng phải lên tới một ngàn máy, ông ta mang về hết, lời biết bao nhiêu!

Bát Ca càng nghĩ càng kích động, như thế nhìn thấy tiền mặt đều như bông tuyết, đồng loạt bay vào trong túi tiền ông ta.

Đường Niệm Niệm rất hài lòng với thái độ của ông ta, cô không thích người tính toán chi li.

“Bảy giờ tối nay, tôi lái xe tới kéo hàng, sửa xong sẽ đưa tới đây!”

Đường Niệm Niệm về nhà trước, vào không gian nấu cơm, trong không gian có củi, lúc cô lên núi đã nhặt không ít.

Làm thịt một con thỏ hoang, hầm với khoai tây, xào một đ ĩa rau xanh, nấu một nồi cơm, còn trộn cơm với nước canh thịt cho Bách Tuế, một người một chó ăn sạch đồ ăn.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.