Đường Cảnh Lâm cũng sầu, thở dài theo.
Đường Trường Phong nhiều lần muốn nói lại thôi, muốn nói em gái thật sự rất lợi hại, Gấu Đen và Chó Điên cũng đánh không lại cô, tên bắt cóc ất ơ đó khẳng định không phải đối thủ của em gái.
Có điều cuối cùng anh ấy vẫn không nói, đây là bí mật giữa anh ấy và em gái, không thể nói.
Vụ án bắt cóc của Bảo Liên Sinh đã gây nên rúng động rất lớn tại Hồng Kông, hai ngày nay đầu đề báo chí đều đưa tin vụ án này, thân phận Vương Khang Hổ cũng được công bố, mỗi ngày cổng của cục cảnh sát đều có rất nhiều chó săn chặn lại, vấn đề hỏi câu trước sắc bén hơn câu sau.
Người của cục cảnh sát đều mỏi mệt, lao lực quá độ, đi làm cũng không dám đi cửa chính, đi vào từ cửa sau giống như làm ăn trộm, vì sợ bị chó săn chặn lại.
Thời gian trôi qua rất nhanh, tháng tám sắp kết thúc rồi, Đường Niệm Niệm chuẩn bị trở về thành phố Thượng Hải.
Cô và Bảo Liên Sinh đã hẹn thời gian về, ngày 22 tháng 8.
Cách ngày về nhà còn ba ngày, sự việc đã gần như được xử lý xong, còn có một việc, đồng ý với Hạng Hoa quyết đấu trận đấu sinh tử với con tiểu quỷ tử Yamamoto Chizo.
Hạng Hoa biết chuyện cô và Bảo Liên Sinh bị bắt cóc, trước tiên là gọi điện thoại tới thăm hỏi, còn hỏi cô muốn hủy bỏ trận thi đấu hay không.
“Không cần, tiến hành như thường lệ!”
Đường Niệm Niệm trả lời.
Đương nhiên cô biết Hạng Hoa nói như vậy chỉ là khách sáo ngoài mặt mà thôi, tên này đã sớm rải tin tức ra ngoài, còn hẹn phú hào toàn Hồng Kông đi xem đấu quyền anh, như tên đã lên dây, sao có thể bởi vì chút việc nhỏ này mà hủy bỏ trận thi đấu?
“Cô Đường quả nhiên là bậc cân quắc không thua đấng mày râu, tôi sẽ đi sắp xếp.”
Hạng Hoa không tiếc lời tán thưởng ở trong điện thoại, cứ như lời khen muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.
Đường Niệm Niệm cười cười, tỏ ý sẽ đến sàn boxing tranh tài đúng giờ, sau đó cúp điện thoại.
Trước một giờ diễn ra trận đấu, cô và Thẩm Kiêu đến sàn boxing, vẫn đeo mặt nạ mang tính tiêu chí, người phụ trách nhìn thấy cô, trên mặt lập tức nở nụ cười cực kỳ ân cần, thái độ khách khí vô cùng.
“Cô Maria, mời cô ngồi!”
Người phụ trách tự mình rót trà, đưa đến trên tay Đường Niệm Niệm, còn đưa ngai vàng của mình ra, vô cùng niềm nở.
“Cảm ơn!”
Giọng điệu Đường Niệm Niệm thản nhiên, không uống một ngụm trà nào.
Bên ngoài vang lên tiếng hoan hô, còn kèm theo vài câu tiếng Nhật, đang gọi tên của Yamamoto Chizo.
“Yamamoto Chizo này rất được hoan nghênh ở sàn boxing.” Người phụ trách giải thích.
Đường Niệm Niệm nhẹ gật đầu, cô đã nghe ngóng tất cả tư liệu của Yamamoto Chizo một cách đầy đủ, đúng là cao thủ, hơn nữa trời sinh tính tình tàn nhẫn, thích trước lúc đánh chết đối thủ sẽ ngược đãi đối thủ một cách tàn ác. Nghiền nát mỗi một tấc xương của đối thủ, móc mắt của đối thủ, kéo lỗ tai và lưỡi của đối thủ, đánh vỡ mỗi một cái răng, cho đến khi trên người đối thủ không còn bộ phận nào có thể vỡ thì mới đập mạnh vào trái tim của đối phương.
Người đến sàn boxing đánh quyền anh, thật ra tính cách đều là hiếu chiến khát máu, nhưng Yamamoto Chizo lại là người làm nhục đối thủ tàn nhẫn nhất, ngay cả Gấu Đen và Chó Điên cũng không bằng hắn ta, cũng vì lẽ đó, Yamamoto trở thành quyền thủ được hoan nghênh nhất.
Mãi đến sau khi Đường Niệm Niệm xuất hiện, Yamamoto đã từ hạng một rớt xuống hạng hai.
Có điều sở dĩ Đường Niệm Niệm muốn gi ết chết con tiểu quỷ tử này cũng không phải là bởi vì hắn ta tàn nhẫn khát máu, đã là đánh trận đấu sinh tử rồi, không ai vướng phải tim Thánh Mẫu, trong hai người dù sao cũng phải chết một cái.
Yamamoto này chủ yếu là đã phạm phải đại tội về cách cư xử.
Lúc đối thủ là người quốc gia khác, cách đánh của Yamamoto sẽ dịu dàng rất nhiều, nếu đối thủ là người Hoa, con tiểu quỷ tử này sẽ dùng đủ tất cả các loại cách thức sỉ nhục, sẽ phấn khích kêu to: ““Chai Na” heo[2]!”
[2]Cách gọi khinh miệt của người Nhật với người Trung.
Câu nói này đã phạm vào tối kỵ của Đường Niệm Niệm!
“Maria!”
Người xem dưới đài phấn khích kêu to, thúc giục Đường Niệm Niệm ra sân, bọn họ đã không thể chờ đợi nổi nữa.
Đường Niệm Niệm đứng dậy, hoạt động gân cốt, không nhanh không chậm đi lên sàn đấu, tiếng hoan hô của khán giả còn vang hơn tiếng sấm.
“Phụ nữ Chai Na, không phải là đối thủ của tôi!”
Một câu khinh miệt đã vang lên, Đường Niệm Niệm liếc nhìn khinh thường Yamamoto. Dáng người của con tiểu quỷ tử này không phải là dáng người, so sánh với hắn ta, heo còn mi thanh mục tú hơn ba phần. Hơn nữa hình thể xấu xí, cồng kềnh, vóc người còn cao, mặc đồng phục Judo, trông giống một tòa núi thịt, người không hiểu rõ tình huống, khẳng định sẽ cho là hắn ta là một kẻ mập mạp vụng về. Nhưng đây chính là hình tượng giả Yamamoto cho người khác thấy, mặc dù hắn ta mập mạp như heo, nhưng lại là mập mạp linh hoạt, tốc độ và sức mạnh đều cực kỳ kinh người, không thể coi thường.
Đường Niệm Niệm giơ ngón tay giữa với Yamamoto, với dưới khán đời, tiếng chửi vang vọng: “Fuck cả nhà Thiên Hoàng chúng bây!”
Ngôn ngữ cô nói là tiếng Anh, ăn nói rõ ràng, mặc dù giọng nói không lớn, nhưng mỗi người trong sàn boxing đều nghe thấy rõ ràng, tiếng hô dưới đài khán giả đã ngừng, vẻ mặt ngạc nhiên.
Bọn họ đã xem thi đấu quyền anh lâu thế này, nhưng đây là lần đầu nghe thấy có người muốn fuck cả nhà Thiên Hoàng người ta.
Trong lúc nhất thời Yamamoto không kịp phản ứng, sửng sốt mấy giây, lập tức giận dữ, gào thét như quỷ gào, nói chuyện mơ hồ không rõ, ý nghĩa đại khái chính là muốn xé con đi3m “Chai Na” Đường Niệm Niệm.
“Thằng tiểu quỷ tử, lại đây!”
Đường Niệm Niệm ngoắc ngoắc ngón tay nhỏ, giống như gọi mèo chó, khinh miệt cùng cực.