Nhưng vào lúc này, có người kêu lên, “Cảnh sát đến rồi.”
Cảnh sát vừa tới liền hỏi tình hình, “Đã xảy ra chuyện gì? Ai báo cảnh sát?”
“Là tôi.” Cố Vân Khê trước khi đến đã bảo người ta chạy đi báo cảnh sát, cô giơ tay phải lên, giành cáo trạng trước.
“Chú cảnh sát, bọn họ đầu tiên là đến đây nhập một lô hàng, sau đó đánh tráo, lại cầm hàng giả tới đây trả lại hàng đòi tiền, còn đánh người, đây không chỉ là dọa dẫm, mà còn là cạnh tranh hung ác trong thương nghiệp, nhằm hủy đi ăng ten Teletubbies, nhường đường cho nhưng sản phẩm khác…”
Lão Phương liên tục kêu oan, “Đồng chí, oan uổng quá, tôi không có đánh tráo, những thứ này đều là hàng nhập từ lão Trần, tôi có đơn đặt hàng, tôi là người thành thật.”
Cảnh sát nhìn lão Phương đáng thương, lại nhìn Cố Vân Khê bình tĩnh lạnh nhạt, “Nhóc có chứng cứ gì không?”
Cố Vân Khê đưa máy khuếch đại ăng ten và kính lúp ra, “Chú cảnh sát, đây là hàng bọn họ lấy được, chú xem vị trí này, có chữ viết không?”
Cô chỉ vào một vị trí, chú cảnh sát nhìn hồi lâu, khẽ lắc đầu, “Không có.”
“Đúng, hàng giả là không có.” Cố Vân Khê làm việc đặc biệt cẩn thận chu đáo chặt chẽ, “Chú Trần, lấy một cái ăng ten Teletubbies trong tiệm ra đây.”
Cô lại lần nữa tháo ăng ten trước mặt mọi người, mười ngón tay linh hoạt như bay, như nước chảy mây trôi, là một loại hưởng thụ thị giác.
Ngoài cửa xem náo nhiệt, trong cửa xem môn đạo, người có hiểu biết thì đều nhìn trố mắt.
Không có mấy năm bản lĩnh là làm không được, nhưng, cô vẫn là một thiếu nữ mười mấy tuổi.
Trong lòng lão Phương rất bất an, luôn cảm thấy cô bé này có chút yêu, hắn muốn ngăn cản cô tiếp tục, nhưng chú cảnh sát lại không đồng ý, dân chúng vây xem cũng không đồng ý, bọn họ đều muốn biết chân tướng.
Cố Vân Khê mở máy khuếch đại ra, lại ở cùng một vị trí, “Đây là hàng thật, ngài nhìn lại xem.”
Cảnh sát cầm kính lúp, xem qua vài lần, “Có ba chữ cái, GYX.”
Cố Vân Khê khẽ cười nói, “Đúng vậy, đây là dấu hiệu phòng giả, thật có, giả không có, rất nhiều người chỉ biết bắt chước bề ngoài, nhưng vĩnh viễn không thể phá giải kỹ thuật này, trong vòng năm năm đều không thể phá giải.”
Cô tự tin ung dung, tự nhiên hào phóng như vậy, lấp lánh phát sáng ở trong đám người. Sắc mặt lão Phương lúc xanh lúc trắng, tức giận kêu to, “Hoang đường, một đứa nít ranh như mày ăn nói bậy bạ, mày thì biết cái rắm gì, lão Trần, ông mới là người nên đứng ra giải thích nhất, đẩy một đứa nhóc không hiểu chuyện ra thì có thể gánh vác được thứ gì? Đừng tưởng rằng như vậy là có thể chạy trốn trách nhiệm.”
Cha Trần nhìn Cố Vân Khê một cái, Cố Vân Khê khẽ gật đầu với ông, lúc này ông mới nở nụ cười, cười kiêu ngạo: “Vị này là người phát minh ra ăng ten Teletubbies, Cố Vân Khê.”
Hiện trường xôn xao, không dám tin mà nhìn cô.
Lão Phương cười ha hả, giống như nghe được một câu chuyện cười: “Điều này sao có thể, nó mới bao nhiêu tuổi?”
Lúc trước Cố Vân Khê không muốn quá phách lối, nhưng lúc này thì khác, tiền trong tay càng ngày càng nhiều, sức lực của cô càng đủ.
Hơn nữa, danh tiếng thiếu nữ thiên tài của cô rất có ích, cô có thể cân nhắc kiếm một tầng kim quang, đến lúc đó cũng giúp tăng thêm điểm trúng tuyển.
“Tôi rất có thiên phú ở phương diện máy móc điện tử, ăng ten này là đồ chơi lúc nhỏ tôi rảnh rỗi không có việc gì, mới lấy ra chơi đùa g.i.ế.c thời gian mà thôi, có thể làm cho mọi người thích, đúng là vinh hạnh của tôi.”
Mọi người:…
Versailles đã sẵn sàng.
Lão Phương giống như bị ngũ lôi oanh đỉnh, nói cái gì cũng không tin.
Từ khi ăng ten Teletubbies xuất hiện, lượng tiêu thụ sản phẩm cùng loại của HK và R giảm mạnh, rất nhiều người đều mua để nghiên cứu, trong đó không thiếu nhân viên kỹ thuật rất cao cấp.
Nhưng dù là ai, thì nó vẫn không thể bị giải mã.
Hiện tại, cư nhiên nói cho hắn biết, là một do một đứa nít ranh phát minh, thật kích thích.
Chú cảnh sát kinh ngạc nhìn cô, “Cháu tên là Cố Vân Khê?”
“Đúng vậy.”
Mắt đối phương đột nhiên sáng lên, “GYX, chính là chữ cái đầu tiên trong tên cháu?”
Cố Vân Khê mỉm cười, giơ ngón tay cái lên với chú, “Đúng, chú thật thông minh.”
Người ta đẽ viết tên mình lên ăng ten Teletubbies, nói không tin cũng phải tin.