Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 348



Một sinh viên không nhịn được hỏi: “Anh ấy học ngành tài chính ở nước ngoài phải không?”

“Anh ấy học hai chuyên ngành vật lý và tài chính.”Cố Vân Khê là người hiểu rõ nhất, người kia mỗi ngày đều ở trong đình các nhỏ viết luận văn làm thí nghiệm, cũng rất bận rộn.

Cô cũng ở trong đình các nhỏ, nhưng bình thường số lần hai người gặp mặt không nhiều lắm, chỉ có bữa tối mới có thể ngồi cùng một chỗ vừa ăn vừa trò chuyện.

“Khoảng cách này hơi lớn.”Vẻ mặt của Tiến sĩ Hầu kiêu ngạo, tràn ngập tự hào. “Không hổ là học sinh của trường chúng ta.”

“Tiểu Khê, em cũng cố lên, tranh thủ viết thêm mấy bài luận văn.”

Cố Vân Khê: “…”

Cô bận rộn từ 6 giờ sáng đến 11 giờ tối, không có đủ thời gian ngủ, được chứ? Đây không phải là làm khó người sao?

“Không có thời gian đâu.”

Lúc này tiến sĩ Hầu mới nhìn thấy thứ trong tay cô: “Lấy ra đi, để thầy xem thử.”

Ông trực tiếp thẩm duyệt tại chỗ: “Cố Vân Khê, em có tiến bộ rất lớn, luận văn này thầy không tìm ra sơ hở nào, em có thể chuẩn bị biện hộ bảo vệ luận án Tiến sĩ.” . Đam Mỹ Hay

Luận văn của Cố Vân Khê chất lượng rất cao, lại có số liệu hoàn chỉnh làm căn cứ, trong lời nói có ý sâu xa, nhưng bởi vì cô là Cố Vân Khê, cho nên yêu cầu đối với cô cao hơn so với người bình thường.

Tham Khảo Thêm:  Chương 439

Cố Vân Khê chỉ mới viết bản sơ thảo đã viết lại năm lần, sửa đi sửa lại nhiều lần, sửa đến mức đau cả đầu, may mắn là hiệu quả sau khi sửa chữa rất tốt.

“Được rồi.”

“Những vấn đề cần chuẩn bị cho việc du học có thuận lợi không?”Tiến sĩ Hầu quan tâm hỏi một câu.

“Mọi việc đều diễn ra thuận lợi, điểm TOEFL đạt điểm tối đa, phỏng vấn qua điện thoại cũng qua.”

Một bộ phần mềm gia tăng mang lại thắng lợi quá lớn, cửa lớn của các trường đại học danh giá đều rộng mở chào đón cô, hoan nghênh cô đến trường họ đào tạo chuyên sâu, nhận học bổng toàn phần cũng không thành vấn đề.

Bởi vậy quy trình xét duyệt đơn giản hơn nhiều. Tiến sĩ Hầu khẽ gật đầu: “Cần hỗ trợ gì cứ việc nói ra, thầy sẽ giúp đỡ hết sức”.

“Vâng.”

Không lâu sau đó, cô nhận được thư thông báo trúng tuyển từ đại học MIT.

Tề Thiệu kỳ quái nhìn cô: “Hình như em không có chút kích động nào cả, không muốn ra nước ngoài sao?”

“Không phải, tôi cũng không biết tại sao lại tâm tình vô cùng bình tĩnh, cảm giác tất cả những thứ này đều là thứ tôi nên có.”Cố Vân Khê tâm tình trấn định. “Điều duy nhất tôi không yên lòng chính là người nhà của tôi.”

Tề Thiệu không khỏi bật cười: “Cố Hải Triều bọn họ không yếu đuối như em tưởng tượng, em không thể dùng năng lực của mình để cân nhắc bọn họ, cái này không công bằng, vạch xuất phát của mỗi người không giống nhau.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Cố Vân Khê nghe xong ngây ngẩn cả người.

Người trong cuộc như cô thì mê mang, Tề Thiệu đứng ngoài cuộc lại tỉnh táo. “Tiểu Khê à, em phải biết rằng em rất mạnh, là thiên tài, bạn học bên cạnh cũng là thiên tài, nhưng, thế giới này người bình thường chiếm phần lớn hơn.”

“Các anh chị của em xem như là một nhóm người ưu tú trong đám người bình thường, bọn họ rất cố gắng, đợi qua một thời gian nữa, sẽ càng ngày càng ưu tú.”

Cố Vân Khê suy nghĩ: “Lời anh nói không phải không có đạo lý, nhưng tôi vẫn lo lắng về người đứng sau tất cả mọi chuyện, nếu không có lòng tính toán, biết đề phòng như thế nào?”

Tề Thiệu biết cô đang lo lắng vấn đề gì: “Điều tra chỗ Cố Như có kết quả gì chưa?”

“Kết quả điều tra chỉ ra Cố Như an phận thủ thường, làm người khiêm tốn, lấy việc giúp đỡ người khác làm niềm vui, rất được lòng yêu quý của thầy cô bạn bè, nhưng sống ở Ngụy gia không tốt, bị người nhà họ Ngụy ghẻ lạnh cực kỳ.”

“Còn về lá thư không phải do cô ta gửi, hai ngày đó cô ta đi cắm trại mùa xuân với trường học, rất nhiều học sinh có thể làm chứng.”

Tề Thiệu chỉ ra một điểm rõ ràng: “Cô ta có thể tìm người gửi thay.”

“Nhưng không tìm được người này, nhìn qua cô ta cực kỳ trong sạch.”Cố Vân Khê tuy rằng trong lòng hoài nghi, nhưng nhân viên phá án cũng không phải ngồi không, kinh nghiệm phong phú, cũng không có khả năng giúp Cố Như che giấu.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Tề Thiệu nhíu mày: “Vậy tiền vốn của cửa hàng quần áo là ai bỏ ra?”

“Là Ngụy Luật.”

“Hắn là ai?”Tề Thiệu chưa từng nghe qua cái tên này, đó là người nào ở Ngụy gia?


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.