Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 526



Cô giấu mình cũng không tính là nổi bật.

Thiết lập nhân vật của cô là học sinh tốt thông minh chăm chỉ, nhưng để đến thông minh tuyệt đỉnh còn có một khoảng cách.

Về phần cô học được bao nhiêu, chỉ có chính cô rõ ràng nhất.

Hơn nữa, dưới ám chỉ của cô, chuyện xảy ra ở căn cứ là bí mật, không có nói ra bên ngoài.

Định mức đầu tư của quỹ chỉ có bấy nhiêu, nói ra là muốn người khác nhảy vào tranh đoạt sao?

Đứng trước lợi ích cá nhân, hết thảy đều là gió thoảng mây bay.

“Tuy nhiên, ai bảo em có một người bạn trai rất cao cấp.”

Tề Thiệu ôm chặt cô không buông, có một người bạn gái như vậy thật sự là lo lắng không hết.

“Như vậy cũng tốt, bọn họ sẽ chỉ chú ý đến người yêu của em, sẽ bỏ qua những thứ khác.”

“Ha ha, anh nói đúng.” Cố Vân Khê vui vẻ rúc vào lòng anh, cực kỳ kiêu ngạo. “Mọi người đều khen anh có năng lực.”

“Bởi vì anh có thể thay bọn họ kiếm ra tiền.” Tề Thiệu nhìn bạn gái tươi cười như hoa, không nhịn được nở nụ cười theo cô. “Kiêu ngạo như vậy sao?”

Cố Vân Khê đắc ý khoe khoang. “Không phải tất cả mọi người đều may mắn như em, có thể tìm được một người bạn trai vừa ưu tú, có khả năng lại đẹp trai.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 27

Trong tiếng rắm cầu vồng của bạn gái, Tề Thiệu có chút mất phương hướng. “Vậy anh tranh thủ để em kiêu ngạo hơn.”

Tóc mai bên tai hai người đan vào nhau, không gian xung quanh như phủ kín bong bóng tình yêu ngọt ngào, hưởng thụ khoảng thời gian riêng tư khó có được.

Cố Vân Khê bỗng nhiên cảm khái nói: “Thời gian trôi qua thật nhanh, kỳ nghỉ hè sắp bắt đầu, thời điểm này năm ngoái các anh chị còn cùng em đi chơi, thật hoài niệm, cũng không biết họ có khỏe không?”

Mỗi ngày cô đều ngâm mình trong phòng thí nghiệm, trong và ngoài nước có chênh lệch múi giờ, cho nên số lần liên lạc không nhiều lắm.

Ngược lại Tề Thiệu thường xuyên liên lạc với trong nước, thỉnh thoảng trao đổi tình hình gần đây của họ.

“Anh trai em bận mở rộng sản phẩm mới, chị hai học ẩm thực ở khách sạn Ngũ Hồ, anh nhỏ dốc lòng học chính quy, bọn họ đều rất cố gắng.”

“Sản phẩm mới?” Cố Vân Khê cuối cùng cũng nhớ ra. “Chăn điện bán chạy không?”

Chăn điện là sản phẩm mới Tề Thiệu và Cố Vân Khê cùng nghiên cứu sản xuất, mùa hè năm ngoái đã để Cố Hải Triều mang về nước. “Bán ở vùng nông thôn phía bắc đặc biệt tốt, lượng tiêu thụ ở các thành phố khu vực miền Trung cũng rất đáng kể.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Những thành phố kia không có hệ thống sưởi ấm cung ứng, cũng không có giường đất, trải qua mùa đông đều dựa vào tấm thân và ý chí kiên cường.

“Vậy là tốt rồi.”

“Đinh linh linh.” Chuông điện thoại vang lên, phá vỡ sự ấm áp trong phòng. . Truyện Light Novel

Tề Thiệu có chút ảo não, tìm điện thoại của mình khắp nơi, kết quả phát hiện là điện thoại của Cố Vân Khê đang vang lên.

Cố Vân Khê dở khóc dở cười nhận điện thoại: “Alo, xin chào.”

Một giọng nữ ôn nhu vang lên: “Xin chào, tôi là Susan, cô còn nhớ tôi không?”

Cố Vân Khê lập tức lục lại ký ức trong đầu: “Còn nhớ, là đại mỹ nhân cùng được đề cử giải người mới với tôi.”

Chỉ cần cô tình nguyện, cái miệng nhỏ có thể ngọt c.h.ế.t người.

Được khen là mỹ nhân, Susan cười rất vui vẻ: “Ha ha ha, là tôi đây, có thể gặp mặt ăn bữa cơm không?”

“Được.” Cố Vân Khê không cần nghĩ ngợi đáp ứng.

Tề Thiệu có chút mất hứng: “Hiếm khi em được nghỉ vài ngày, còn nói muốn ở bên anh thật vui vẻ.”

Nghỉ hè cũng không thể đi du lịch khắp nơi, đi đâu cũng không được.

Cố Vân Khê ôm anh một cái, nhẹ giọng trấn an: “Cô ấy bỗng nhiên liên lạc với em, khẳng định có chuyện gì đó, anh đi cùng em đi, gặp cô ấy xong chúng ta đi dạo phố mua đồ đôi?”

Tham Khảo Thêm:  Chương 311: Báo thù rủa hận

Vừa nghe mua đồ tình nhân, Tề Thiệu vui vẻ đáp ứng: “Được, mua thêm vài bộ thay đổi.”

Hai người đẩy cửa quán cà phê ra, nhìn thấy cô gái trẻ tuổi đứng bên cửa sổ nhón chân chờ mong.

Thấy bọn họ đi vào, ánh mắt cô gái sáng lên, chủ động tiến lên nghênh đón: “Đã lâu không gặp, cô có khỏe không?”

Cố Vân Khê cười khanh khách tiến lên ôm lấy Susan: “Tốt lắm, cảm ơn, cô cũng càng xinh đẹp hơn rồi.”

Hai người hàn huyên vài câu, Susan chủ động đi vào vấn đề chính: “Tôi tới là có việc công, cô biết tôi là người của công ty Uy Nhuyễn chứ?”

Cố Vân Khê gật gật đầu: “Biết, làm sao vậy?”

“Công ty chúng tôi vẫn cố ý thu mua trang web của anh, phái ra vài nhóm người tới thương lượng.” Susan nhìn thoáng qua Tề Thiệu làm người công cụ đối diện. “Bọn họ đều ngài bị Tề chặn lại, công ty muốn nói chuyện trực tiếp với cô một chút, nhưng không liên lạc được với cô nên họ để tôi đi một chuyến.”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.