Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 534



Cố Vân Khê:… Anh thử đi cướp năm trăm triệu đô la cho cô xem đi.

Cố Hải Ba ngơ ngác ngồi, trong đầu tất cả đều là tiền vung vẩy đầy trời.

Kỳ thật, cậu biết được trong tay em gái hiện đang nắm giữ quỹ gia tộc Mạc thị khổng lồ, có thể điều động một khối tài sản rất lớn. Thậm chí, mấy anh em bọn họ mỗi năm cũng có thể lấy mấy vạn sinh hoạt phí từ cái quỹ này.

Cậu chưa từng quan tâm đ ến chuyện này, vì dù sao đó cũng là của Mạc thị, không phải Cố gia bọn họ.

Nhưng, số tiền Cố Vân Khê tự tay kiếm được đã gây chấn động rất lớn cho cậu.

Thì ra, cô còn có thể kiếm tiền nhiều đến như vậy nha!

Cậu thật lâu mới kịp phản ứng được vấn đề này, vội cười nói: “Ha ha ha, không hổ là em gái anh, trời sinh Đại Ma Vương, ở nước ngoài du học đồng thời còn có thể kiếm nhiều tiền như vậy, quá trâu bò.”

Ngực cậu bỗng dấy lên một nguồn ý chí chiến đấu hừng hực. Tuy cậu không dám so với em gái mình, nhưng cậu cũng không thể thua kém cô quá nhiều được. Em gái kiếm được mấy trăm triệu đô la Mỹ, cậu có một trăm triệu nhân dân tệ cũng rất vui vẻ rồi.

“Chờ đến khi nào anh nghỉ, anh sẽ bớt chút thời gian tới đó một chuyến, nhìn nhìn xem mạng lưới internet thế giới lớn mạnh đến thế nào.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 1395: Vô cực là ai (1)

Cố Vân Khê đã có dự định riêng của mình, cô cười nói: “Như vậy đi, em sẽ nghĩ biện pháp đưa anh tới đây với tư cách là trao đổi sinh, nếu anh vẫn không có ý kiến, em sẽ cho người bắt đầu thực hiện.”

“Được, em cứ sắp xếp đi, anh sẽ toàn lực phối hợp.” Cố Hải Ba vô cùng muốn tận mắt nhìn thấy công trình cô nghiên cứu lần này. Rốt cuộc là dạng trang web gì mà lại có thể kiếm nhiều tiền đến như vậy? “Đúng rồi, em gái, khi nào thì em sẽ về nước?”

Cố Vân Khê suy nghĩ một chút, cô thật sự vẫn xác định, nên nói đại khái với anh: “Dự kiến 22 tuổi sẽ về nước.”

Cô dự định học tiến sĩ bốn năm, không vội tốt nghiệp, tốt nghiệp hay không là chuyện của thầy cô.

Dự án này tối thiểu phải làm hai năm, sau đó cô muốn đi dạo phòng thí nghiệm vệ tinh hàng không vũ trụ một chút, bởi vì đột nhiên cô lại cảm thấy có chút hứng thú. Dù sao thì Ngũ sư huynh của cô cũng đang làm việc ở trung tâm hàng không vũ trụ nha!

Sau khi lấy được học vị tiến sĩ, lại đi nơi đó dạo chơi thêm một vòng, mở mang kiến thức.

Chờ cô vừa về nước, đoán chừng sẽ không có cơ hội trở lại nữa.

“22 tuổi?” Cố Vân Khê quay đầu nhìn Tề Thiệu buồn bực, nói: “Sao vậy? Có vấn đề gì sao?”

Tham Khảo Thêm:  Chương 159

“Anh muốn chờ sang năm em tròn 20 tuổi sẽ kết hôn.” Tề Thiệu vì thế đã vội vã giành được học vị tiến sĩ tài chính, muốn chờ cô cùng nhau về nước. “Anh đã hứa với em, vừa về nước sẽ kết hôn ngay.”

Khóe miệng Cố Vân Khê giật giật, 20 tuổi đã kết hôn thì có quá sớm hay không? Trong nhận thức của cô, người bình thường 22 tuổi thì chỉ mới được xem là tốt nghiệp đại học mà thôi, sau 22 tuổi mới tính là thật sự trưởng thành.

“Đúng vậy, 22 tuổi về nước, khi đó anh 25 tuổi, là độ tuổi thích hợp nhất để kết hôn.”

Tề Thiệu kéo cô vào trong ngực, trán tựa vào trán, cười nói: “Em chắc chắn, không thay đổi chứ?”

Cố Vân Khê hướng về phía hắn cười ngọt ngào, vô cùng ngoan ngoãn, lại đáng yêu, nhưng cô vẫn không trả lời câu hỏi của hắn.

Cô vĩnh viễn như vậy, đặc biệt có chủ kiến, cô cũng sẽ không vì bất luận kẻ nào mà thay đổi quyết định của mình.

Tề Thiệu nhìn chằm chằm cô hồi lâu.

Cuối cùng, bàn tay to của hắn ấn vào gáy của cô hung tợn hôn xuống, hàm hồ nói: “Vậy, chúng ta đính hôn trước đi!”

Trong căn cứ, Cố Vân Khê động tác lưu loát viết hàng loạt mã, một hàng lại một hàng thoáng hiện lên trên màn hình máy tính.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Thời gian trôi qua thật nhanh, xuân đi thu đến, thí nghiệm này đã tiến vào thời gian đếm ngược, tất cả thành viên đang vì thí nghiệm cuối cùng làm chuẩn bị.

Mà Cố Vân Khê, đang suy nghĩ làm sao để có thể đến nới nghiên cứu của Ngũ sư huynh.

Bên trung tâm nghiên cứu của anh ấy có mức độ bảo mật rất cao, người nước ngoài tuyệt đối sẽ không vào được.

Cô chắc chắn sẽ không đổi quốc tịch, nhưng cô lại thật sự muốn đi đến đó, làm sao bây giờ?

Đi cầu xin thầy cô giúp đỡ? Không được, cô dù sao cũng phải về nước, không thể gây phiền toái cho thầy ấy được.

Bên ngoài truyền đến một trận ồn ào, cắt đứt suy nghĩ của Cố Vân Khê. “Có chuyện gì vậy?”

Tổ trưởng vội vàng chạy vào, nói: “Quân đội tới kiểm tra hạng mục thí nghiệm của chúng ta, Cố, lát nữa cô tới phụ trách giới thiệu đi.”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.