“Cái gì? Jennifer chết? Chết như thế nào?” Cố Vân Khê đột ngột ngồi dậy, không khí lạnh lẽo trong nháy mắt tấn công da thịt tr@n trụi, làm cô run rẩy một hồi.
Tề Thiệu lập tức kéo cô vào ổ chăn ấm áp, một tay ôm cô, một tay kéo chăn cao lên.
Giọng Hoắc Vân Sơn nghe có chút kỳ lạ: “Tối qua cô ta c.h.ế.t ở khách sạn, giống như bị ngộ độc thực phẩm.”
Cố Vân Khê: “…”
Nguyên nhân tử vong chọn cái nào cũng được, vì sao hết lần này tới lần khác là ngộ độc thực phẩm, còn là sau khi ăn tiệc cưới của cô? Đúng là xui xẻo!
Nguyên nhân cái c.h.ế.t là do ngộ độc thực phẩm, hôm đó Jennifer đến ăn uống ở tiệc cưới, nguyên nhân cái c.h.ế.t của cô ta có liên quan đến tiệc cưới này.
Phía Mỹ nổi giận, gây áp lực yêu cầu Chính phủ mau chóng đưa ra một lời giải thích hợp lý.
Hoắc Vân Sơn là người toàn quyền phụ trách vụ án này, cố ý hỏi Cố Vân Khê một tiếng.
Cố Vân Khê chỉ nói một câu. “Điều tra người bên cạnh cô ta đi.”
Việc này nghe có vẻ kỳ quặc, người đang yên đang lành làm sao có thể ngộ độc thức ăn đến mức qua đời.
Nhưng dù Jennifer sống hay c.h.ế.t cũng không ảnh hưởng đến cô.
Cố Vân Khê cả đêm qua không ngủ, vừa cúp điện thoại liền nằm úp sấp vào lòng Tề Thiệu, nhắm mắt được một giây là ngủ ngon lành.
Trước khi hôn mê hiện lên một ý nghĩ mơ hồ, người đàn ông vừa mới ăn mặn thật đáng sợ, quá giày vò người ta…
Tân hôn cộng thêm lễ mừng năm mới, có bảy ngày nghỉ, Cố Vân Khê hiếm khi được thả lỏng tâm trạng, cô ở bên người nhà nhiều hơn.
Cùng nhau đi dạo phố, ăn cơm, thỉnh thoảng tụ tập liên hoan, thời gian này thật tốt đẹp.
Chỉ là người đàn ông này quá dính người, từng giây từng phút đều muốn dính lên người cô, giống như đứa trẻ nhỏ không muốn xa mẹ, bị người ta trêu chọc.
Tề Thiệu cũng rất thản nhiên, hắn lấy được vợ là dễ dàng sao? Chờ mong nhiều năm như vậy, rốt cục có thể ôm cô không kiêng kị ai, dính người như vậy thì đã sao?
“Tôi biết các người là đang ghen tị với tôi, chó độc thân mà, không có ai yêu, quá đáng thương.”
Phản pháo như này làm hầu hết người có mặt đều thương vong, mọi người mấy mặt nhìn nhau, ân, đều là chó độc thân.
Khương Nghị nhịn không được nói. “Tiểu Khê, cô mau quản hắn đi.”
Cố Vân Khê mỉm cười nhìn Tề Thiệu một cái, ý bảo hắn câm miệng đi, đắc tội với em vợ thì có gì tốt? “Thật ra anh ấy nói một câu không sai chút nào, mọi người đúng là đã đến tuổi kết hôn, khách mời trong tiệc cưới hầu hết đều là tinh anh của xã hội, vậy mà không chọn được người hợp ý sao?”
Cố Hải Ba không chút do dự khoát tay: “Anh còn đang đi học, không được tính phần anh trong đó.”
Khương Nghị theo bản năng nhìn về phía Cố Vân Thải, nhưng Cố Vân Thải không thèm liếc gã một cái, chỉ nói: “Sự nghiệp là trên hết.”
“Đúng, trước lập nghiệp, sau lập gia đình.” Thi Vân Vân nhiệt tình phụ họa. “Vân Thải và tôi đã hẹn với nhau rồi, lần này chúng ta cùng nhau gây dựng sự nghiệp.”
Cùng nhau làm đồ ăn, cô phụ trách đưa vào hoạt động, Cố Vân Thải phụ trách đồ ăn.
Nhân lúc còn trẻ có sức để liều mạng, phải làm nhiều chuyện thú vị một chút.
Tuy rằng họ không thiếu tiền, nhưng có cột mốc chói lóa như Cố Vân Khê trong nhà, ai cũng không dám buông thả.
Cố Vân Thải cười híp mắt gật đầu.
Cố Hải Triều im lặng. “Làm quý tộc độc thân không tốt sao? Tự do tự tại không ai quản.”
Anh không nóng nảy lập gia đình hay yêu đương, chỉ muốn đem sự nghiệp làm lớn mạnh hơn.
Anh nhìn về phía thanh niên trẻ tuổi đang ngồi ngẩn người. “Tề Tĩnh, sao cậu không nói lời nào? Giữa chúng ta không phải là xuất hiện kẻ phản bội chứ?”
Ngữ khí Tề Tĩnh lành lạnh: “Sau khi tiến vào Tề thị làm việc, không có ngày nào tôi tan tầm trước mười một giờ khuya.”
Mọi người: “…” Này cũng quá độc ác rồi, coi như là cháu ruột cũng không thể ung dung làm trâu sứ.
Tề Thiệu nhìn qua. “Nếu không, để cha cho cậu nghỉ ngơi một thời gian ngắn, thả lỏng tinh thần một chút?”
Tề lão gia không đi ăn với bọn họ, ông đi khắp nơi tìm người thân rồi thăm bạn bè, chơi rất vui vẻ với các bạn cũ.
“Như bây giờ là được.” Tề Tĩnh cầm lấy trà táo đỏ ngọt dịu uống một ngụm, đây là đồ uống chuẩn bị trong lễ mừng năm mới của Cố gia.
Làm cho y uống quen rồi.
“Loại chuyện kết giao cả đời này phải xem duyên phận của ông trời.”
Tề Thiệu thất vọng lắc đầu thở dài, xem ra ý nghĩ muốn bọn họ sớm lập gia đình và dời lực chú ý khỏi nhà nhỏ của hắn và Tiểu Khê còn lâu mới thực hiện được.
“Đúng rồi, JC tới cửa điều tra rồi chứ? Kết quả như thế nào?”
Sắc mặt Cố Hải Triều trầm xuống, “Hôm đó chỉ có một mình Jennifer gặp chuyện không may, những người khác tham gia tiệc cưới đều không có vấn đề gì, cho nên chúng ta được rửa sạch hiềm nghi, cái c.h.ế.t của cô ta không liên quan đến tiệc rượu.”
Chỉ là bọn họ ai cũng bị gọi đến Sở Cảnh sát lấy lời khai, gần sang năm mới đúng là có chút xui xẻo.